“ah cậu không phải là bé trai ở cô nhi viện kia sao?” Đã từng đến cô nhi viện nên ai cũng nhận ra Mộc Mộc thật ra thì mọi người cũng không có ý khác không ngờ lại chọc giận Mộc Mộc.
Nó nâng cánh tay nhỏ bé lên tức giận cầm món đồ chơi ném ra đầy đất thậm chí còn đẩy một đứa bé đặt ở phía dưới. Đúng lúc này Cô giáo và cô nuôi dạy trẻ đều không ở trong phòng nhất thời rối mọi thứ loạn lung tung hết cả lên. Dáng người Mộc Mộc hơi lùn cộng thêm thân thể lại yếu chỉ chốc lát sau liền bị đứa bé kia đánh trả lại. “Này ,,,” Đứa bé mập mạp đè ép Mộc Mộc không ngừng bóp cái mũi nhỏ của nó.
Cầu Cầu cảm thấy thật u mê chẳng biết quỷ thần sai khiến gì mà chợt nó lại đi lên đẩy đứa bé mập kia ra. Hành động của Cầu Cầu nhất thời khiến tất cả mọi người thật bất ngờ thậm chí bao gồm cả chính nó.
“Tôi…. các cậu đừng đánh nữa! Ba mẹ sẽ tức giận!” Nó thở hồng hộc khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng lên. Mộc Mộc nhân cơ hội đứng lên cho bé mập một quyền. Lần này có lẽ là rất đau bé mập kia khóc lớn lên rốt cuộc cũng kinh động đến Cô giáo.
Mười lăm phút sau Tiểu Thi chạy tới nhà trẻ. Cô rất là không hiểu Cầu Cầu ngoan như vậy tại sao mấy ngày nay lại liên tiếp xuất những chuyện như thế làm cho cô rất tức giận.
Mà Mộc Mộc, thì Cô giáo cũng cả gan trực tiếp gọi tới phòng làm việc của Trác Minh Liệt.
“Trác tiên sinh con trai của ngài quá bướng bỉnh, mới đi học được ngày thứ nhất đã cùng các bạn khác đánh nhau!” Trác Minh Liệt vừa nghe thấy liền nổi trận lôi đình nhưng mà điều anh giận không phải là vì Mộc Mộc mà chính là vị Cô giáo này. Đánh nhau sao, chuyện như vậy làm sao có thể do một người làm được. Vị cô giáo này rõ ràng chính là kỳ thị Mộc Mộc mà kỳ thị Mộc Mộc chính là kỳ thị Trác Minh Liệt anh. Trác Minh Liệt lập tức gọi điện thoại cho người phụ trách chăm sóc Mộc Mộc nhưng không ngờ người phụ trách đó đã sớm từ chức rồi.
“Cô chính là mẹ của Cầu Cầu đúng không ? Cô tại sao lại không giáo dục cho đứa bé!” Thư kí tay chống nạnh hướng về phía Tiểu Thi chỉ chỉ chõ chõ.
“Các người mới là không biết chăm sóc? !” Tiểu Thi tức giận chỉ vào lỗ mũi thư kí không hình tượng rống to. Khi Trác Minh Liệt chạy đến vừa vặn nhìn thấy một màn này anh đưa tay kéo Tiểu Thi qua “Chẳng lẽ người đánh Mộc Mộc hôm nay là em cô?” Trác Minh Liệt hai mắt đỏ như máu một bộ dáng giống như muốn đánh người.
“Này! Trác tiên sinh! ! Làm phiền ngài biết rõ tình hình rồi hãy nói có được hay không!” Tiểu Thi thật là hận không được đánh vào khuôn mặt tuấn tú của anh ta một đòn. Không ngờ Trác Minh Liệt lại kéo tay của cô đi vào trong phòng làm việc.
“Anh chị là ba mẹ của Mộc Mộc ?” Không hiểu rõ chuyện cô giáo đi tới “Xin lỗi đã cắt ngang anh chị, chuyện của bọn trẻ đã dàn xếp tốt rồi bây giờ tôi đặc biệt tìm anh chị tới đây để nói về vấn đề giáo dục đứa bé!”
“Cô giáo!” Tiểu Thi bị tức đến lỗi nói không mạch lạc.
“Tôi chỉ muốn biết có phải em người phụ nữ này đánh con tôi hay không! Những thứ khác tôi không muốn nghe!” Trác Minh Liệt bá đạo nói. Cô giáo bị anh làm tức giận “Anh chị rốt cuộc là các người là ai?”
“Tôi là ba của Mộc Mộc!”
“Tôi là… Cầu Cầu..” Tiểu Thi chợt không biết nên nói gì một người chưa lập gia đình như cô nói mình đã có một đứa con lớn như vậy thật đúng là có điểm khó chịu lại còn là ở trước mặt người khác. “Mẹ!” Tiểu Thi chợt phát hiện âm thanh của mình thấp xuống thật là gặp quỷ.
“Con trai của cô! ?” Trác Minh Liệt không thể tin vào tai của mình “Tiểu quỷ kia không nói côlà chị nó sao?”
“Liên quan gì tới anh!” Tiểu Thi cực kỳ tức giận.
“Không liên quan đến việc của tôi! Thì ra là Cầu Cầu chính là con của cô! Tốt ,lần trước ở cô nhi viện cũng chính là nó đánh Mộc Mộc đúng không!”
“Trác tiên sinh anh không phân biệt được trắng đen hãy sao! Rõ ràng là con trai của anh đánh con tôi!” Tiểu Thi cơ hồ muốn nắm lấy cà vạt của Trác Minh Liệt rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT