Điệu nhảy đầu tiên rất nhanh kết thúc, mọi người sôi nổi tiến vào sàn nhảy, Viêm Liệt không biết có nên rời khỏi nơi này hay không, anh có thể cảm thấy được ánh mắt của rất nhiều người đều dừng trên người anh, hâm mộ có, ghen tỵ cũng có, bất quá cũng không sao, anh chỉ hi vọng biểu hiện của mình không có gì sơ sót, cũng hi vọng mình có thể lưu lại ấn tượng thật tốt trong lòng Bắc Đường Yên.
“Thêm một điệu nữa được không?” Bắc Đường Yên đề nghị, không còn cách nào khác, theo quan sát của cô, cô phát hiện nếu như cô không nói, người con trai này chắc chắn cũng sẽ không nói, hình như khi đối mặt với cô, Viêm Liệt có chút hiền lành, một chút cũng không giống như trên tài liệu viết là rất biết cách ăn nói, là bởi vì thân phận của cô sao?
Đây không phải điều cô muốn, hơn nữa kế hoạch của cô không phải như vậy, xem ra kế hoạch này cần phải thay đổi một chút rồi.
“Được.” Anh cũng không muốn nhanh chóng như vậy, nếu như có thể, anh hi vọng giấc mộng này vĩnh viễn anh sẽ không tỉnh lại.
Mọi người ở giữa sàn nhảy, vũ bộ uyển chuyển quyến rũ làm cho không khí trở nên vui vẻ, sôi động, những món đồ trang sức dưới ánh đèn trở nên xa hoa mập mờ.
“Có thể đổi bạn nhảy được không? Tổng giám đốc?” Giọng nói mang theo ý vị khiêu khích, Bắc Đường Yên nhíu mày nhìn sang, một thân màu xanh dương làm cho Âu Nhược Nhã như một công chúa thanh tao, ánh mắt xen lẫn hứng thú cùng vài tia cảnh giác.
Bắc Đường Yên cười thầm trong lòng, không nghĩ nhanh như vậy, đối thủ đã tới đây khiêu chiến.
“Thật ngại, tôi cùng Tiểu Liệt còn có chuyện cần nói, không thể theo ý cô được rồi.” Binh đến tướng đỡ, nước đến đất cản, cô hứng thú khiêu chiến, đồ vật càng phải nỗ lực giành lấy thì càng có giá trị!
Lúc này, nữ vương nghiễm nhiên trở thành một chiến sĩ!
“Tiểu Nhã.” Trong ánh mắt của Viêm Liệt cũng có tia không đồng tình, thấp giọng trách cứ một câu.
Âu Nhược Nhã không có để ý đến phản ứng của Viêm Liệt, cô vẫn nhìn ánh mắt của Bắc Đường Yên, muốn tìm một chút dấu vết gì đó, cô không tin, Bắc Đường Yên sẽ tình cờ cùng Viêm Liệt khiêu vũ, cô cảm thấy có mùi vị âm mưu!
Quả nhiên, khi Bắc Đường Yên nhìn cô, cô có thể từ ánh mắt kia thấy được một loại khiêu khích giống mình, là chiến tranh, thời điểm ánh mắt của hai cô gái giao nhau đã bắt đầu!
“Liệt, nếu tổng giám đốc có chuyện muốn nói cùng cậu, mình cũng không quấy rầy, lát nữa mình lại đến tìm cậu.” Âu Nhược Nhã khẽ mỉm cười, mang theo bạn nhảy của mình rời đi khỏi Bắc Đường Yên và Viêm Liệt.
Bắc Đường Yên lộ ra ánh mắt đùa giỡn, cảm thấy cô gái Âu Nhược Nhã này miễn cưỡng cũng có thể coi như là một đối thủ.
“Cô ấy thích cậu.” Bắc Đường Yên dùng giọng nói hết sức xác định hướng về phía Viêm Liệt nói.
Viêm Liệt có chút xấu hổ, đây không phải tình huống anh muốn thấy nhưng vẫn khiến tổng giám đốc gặp được, cô nhất định là sẽ hiểu lầm.
“Tổng giám đốc, ngài đừng hiểu lầm, chúng tôi chỉ là bạn học mà thôi.” Giải thích – bất luận kẻ nào cũng có thể, nhưng trước mặt người phụ nữ này thì lại không thể.
“Tôi không hiểu lầm gì cả, tôi dĩ nhiên biết hai người không phải quan hệ trai gái, nếu không cậu bây giờ cũng sẽ không là bạn nhảy của tôi, Âu tiểu thư cũng sẽ không dùng loại ánh mắt khiêu khích đó nhìn tôi, cậu không cảm thấy sao, cô ấy hình như coi tôi là tình địch rồi.”
Bắc Đường Yên hơi nghiêng người về phía trước, Viêm Liệt có thể cảm thấy được hơi thở của cô khi nói, vừa thân mật lại vừa mập mờ.
“Tổng giám đốc, ngài đừng để trong lòng, tiểu Nhã làm sao có thể nghĩ như vậy, ngài đừng nói đùa.” Viêm Liệt rất là lúng túng, thái độ của Tiểu Nhã quả thật không tốt, có thể gây hiểu lầm, nhưng tổng giám đốc ngàn vạn lần không được hiểu lầm, nếu không sẽ làm cho ba người rất lúng túng, anh, đối với tổng giám đốc chỉ là hâm mộ, cũng không có hy vọng viễn vông gì!
“Tôi không có nói đùa, chẳng lẽ cậu không cảm giác được ư, chúng tôi đã tuyên chiến rồi.” Bắc Đường Yên nhìn chăm chú vào ánh mắt của Viêm Liệt, ánh mắt kia so mặt trời còn rực rỡ hơn, khiến cô muốn đắm chìm trong đó, hưởng thụ mùi vị ấm áp.
Tuyên chiến, không chỉ cùng cô gái kia, mà còn là cùng với người con trai trước mặt, cô quyết định làm một chiến sĩ quang minh lỗi lạc, hướng về tình yêu của cô mà chiến đấu.
“Tuyên chiến, ngài là có ý gì?” Viêm Liệt có cảm giác như ánh mắt Bắc Đường Yên thật kì lạ, giọng nói càng giống như tuyên bố điều gì, làm cho anh bị mê hoặc.
“Ý tứ của tôi chính là như vậy, Viêm Liệt, tôi cũng thích cậu, cậu nguyện ý làm bạn trai của tôi không?” Khi Bắc Đường Yên nói ra câu này, hai mắt lóe sáng lên, thật rất đẹp!
Viêm Liệt lần này thật sự bị giật mình, tư thế khiêu vũ đông cứng lại, trong mắt đều lộ vẻ khó tin.
“Tổng giám đốc, ngài vừa mới nói cái gì?” Anh hoài nghi mình có phải bị ảo giác hay không, thế nhưng khi nghe được, nghe được câu nói đó. . . làm sao có thể!
“Viêm Liệt, cậu không có nghe lầm, tôi đã nói là tôi thích cậu, hi vọng cậu làm bạn trai của tôi, tôi biết cậu nhất thời sẽ rất khó để tiếp nhận, cho nên, tôi sẽ cho cậu thời gian suy nghĩ thật kỹ.” Bắc Đường Yên cảm thấy trái bom này đã đủ uy lực, cho nên, tính toán nên dừng tay, cho người con trai này thời gian suy tính.
Viêm Liệt thật sự là ngây người, anh thật sự không có nghe nhầm, tổng giám đốc thật sự là nói như vậy, như vậy… hắn phải phản ứng như thế nào?
“Tổng giám đốc, ngài thật không cần mang tôi ra đùa giỡn, bạn bè ở bên kia đang chờ tôi, tôi không thể tiếp tục cùng ngài nhảy được.” Hình ảnh chạy trối chết chính là bộ dáng của Viêm Liệt bây giờ, thoát khỏi tay Bắc Đường Yên, nhanh chóng từ trong sàn nhảy rời đi, tại sao, vì cái gì lại đùa giỡn với anh như vậy, là muốn trêu chọc anh ư, nhưng, đùa giỡn như vậy anh thật chơi không nổi…
Lòng rối loạn, hết thảy mọi điều kiên cố đều sắp sửa sụp đổ, tại sao lại xảy ra chuyện này, không để ý thanh âm kêu tên mình, Viêm Liệt trực tiếp rời khỏi hội trường, anh bây giờ cần một nơi để tỉnh táo suy nghĩ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT