Mấy ngày kế tiếp Bắc Đường Yên và Viêm Liệt đều cùng nhau đi làm, cùng nhau tan làm, hai người cũng không ở bên ngoài ăn cơm nữa, bữa sáng và bữa tối đều được người giúp việc chuẩn bị sẵn, ban ngày không ở nhà cũng có người giúp việc dọn dẹp sạch sẽ, hai người sống chung với nhau rất thoải mái, có một vài lần còn trao đổi ý kiến lẫn nhau về vấn đề công việc, đối với nhau cũng có thêm một tầng nhận thức.
Ngày hai mươi chín tháng ba, thứ bảy, lại đến ngày nghỉ phép, nhưng mà chỉ có Bắc Đường Yên nghỉ phép, bởi vì Viêm Liệt muốn làm thêm giờ, cho nên Bắc Đường Yên cũng đến công ty xử lý một chút văn kiện.
“Tổng giám đốc, đối phương đã mắc câu, chỉ cần chúng ta bắt đầu hoàn thành báo cáo cuối ngày, tập đoàn Âu thị chắc chắn sẽ đổi bảng hiệu.” Văn Mẫn đối với thành quả của mình hết sức hài lòng, cạnh tranh trên thương trường chính là như vậy, người nào có năng lực thì người đó chính là kẻ mạnh, người chỉ thích sinh tồn, không có mục đích sống bị đào thải là đáng đời, chỉ cần nhiệm vụ mà Bắc Đường Yên giao cho cô, cô sẽ cố gắng làm cho nó thành công, nhưng mà thỉnh thoảng cô cũng sẽ cảm thấy đối phương thật đáng thương, giống như là bây giờ.
Bởi vì tổng tài đại nhân của cô ghen cho nên tập đoàn Âu thị phải bị chôn cùng, không biết cô gái Âu Nhược Nhã kia sau khi biết tập đoàn Âu thị phá sản là vì cô ta đã thích người con trai không nên thích thì sẽ có biểu tình gì.
“Rất tốt, tôi hi vọng một ngày trước tháng tư có thể giải quyết xong chuyện này.” Bắc Đường Yên tuyên án tử cuối cùng cho tập đoàn Âu thị.
“Dạ, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!”
Bắc Đường Yên nhìn Văn Mẫn rời đi, khinh thường khẽ hừ một tiếng, một cái tập đoàn Âu thị nhỏ bé mà cũng dám đối đầu với cô, đúng là tự tìm đường chết!
Sau khi điều tra rõ, cô có thể xác định chuyện của Viêm Liệt là do Âu Nhược Nhã giở trò quỷ, mục đích của cô ta làm cho cô ghen tuông sau đó chia tay với Viêm Liệt, ete, thật đúng là trò chơi của con nít, Bắc Đường Yên cô dễ bị lừa như vậy sao, cho nên cô quyết định tặng cho Âu Nhược Nhã một bài học để đời khó quên, để cho cô ta phải hối hận vì chuyện mình đã làm!
Thật ra thì, chuyện này chỉ nên cho Âu Nhược Nhã trả giá mà không cần phải đem tập đoàn Âu thị ra khai đao, nhưng Bắc Đường Yên làm như vậy cũng chỉ vì những lời nói của Âu Nhược Nhã lúc trước làm Bắc Đường Yên ghi tạc trong lòng!
“Vậy tại sao cô gái kia có thể, cô ta ngoại từ có tiền nhiều hơn em thì có gì tốt hơn em sao, không có trẻ tuổi giống em, không có xinh đẹp như em, anh tại sao lại chọn cô ta!” Bắc Đường Yên khắc sâu những câu nói này vào trong lòng, hừ, không có trẻ tuổi xinh đẹp giống cô ta, cô gái này đã vậy còn dám sỉ nhục cô, lúc đó cô không nói gì cũng không làm cái gì chỉ ghi nhớ những lời đó trong lòng, đếm tội mà trừng phạt, tập đoàn Âu thị chờ đổi chủ đi!
Hành động của Bắc Đường Yên rất bí mật, phương pháp thu mua tập đoàn Âu thị không có liên quan gì đến tập đoàn Bắc Đường, cô lợi dụng danh nghĩa người khác cộng thêm sự giúp đỡ âm thầm của tập đoàn Lăng Vũ, rất dễ dàng liền trở thành cổ đông lớn nhất trong Âu thị, chỉ chờ đến thứ hai là hoàn thành kế hoạch cuối cùng.
Lúc xế chiều Viêm Liệt và Bắc Đường Yên cùng nhau tan làm, hai người cũng không có chỗ nào muốn đi cho nên trở về nhà, sau đó một người xử lý văn kiện, một người viết bài báo cáo, đến buổi tối thì cùng nhau xem tin tức, trao nhau nụ hôn hết sức ngọt ngào, ở thời điểm lửa sắp cháy lan cả đồng cỏ mới lưu luyến không rời mà tách ra.
Ánh mắt Viêm Liệt hết sức nóng bỏng nhìn Bắc Đường Yên đang nằm trong lòng mình, chỉ thấy mặt cô đỏ ửng, đôi mắt khép hờ hết sức mê người, làm cho anh có một loại kích động muốn đè cô dưới thân mà từ từ thưởng thức, nhưng mà lý trí nói cho anh biết thời cơ vẫn còn chưa tới, thời gian quen nhau của bọn họ còn quá ngắn.
“Anh đi tắm.” Lý trí Viêm Liệt đã chiến thắng, anh có chút chật vật trở về phòng ngủ của mình.
Đôi mắt đang say trong tình dục của Bắc Đường Yên tỉnh táo lại, cô nhìn cửa phòng Viêm Liệt mà trở nên thâm trầm.
Người con trai này, cái tính tình này rốt cuộc là tốt hay xấu đây, cô đã bỏ qua sự không cự tuyệt sẵn sàng chuẩn bị thưởng thức, mà người con trai này còn làm bộ không muốn đón nhận, thật là làm cho người ta đau lòng và tổn hại sức khoẻ mà! Thật ra thì, cô cũng không phải là rất có kinh nghiệm, nhưng nếu cứ như vậy đi xuống sẽ làm tinh thần cô trở nên phiền não không bình thường!
Bắc Đường Yên có chút buồn bả, có chút nghi ngờ người con trai này chẳng lẽ là không được. . . .chớp mắt một cái, Bắc Đường Yên đã có tính toán, cô giống như mèo con ăn trộm nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Viêm Liệt. . . .Viêm Liệt vội vã đi tắm để cho bản thân tỉnh táo cho nên không có khoá cửa, thật ra thì không lúc nào anh khoá cửa, anh cảm thấy không cần thiết.
Vào phòng Viêm Liệt, Bắc Đường Yên trực tiếp đi đến phòng tắm, ở trong đó truyền đến tiếng nước chảy ào ào làm cho suy nghĩ Bắc Đường Yên bay vào bên trong.
Không có động tác kế tiếp, Bắc Đường Yên đứng ở trước cửa phòng tắm, sau đó trong lúc bất chợt phát hiện động tác của mình có chút ngốc nghếch.
Aiz, đầu năm nay làm con gái cũng không phải chuyện dễ dàng, chủ động quá lại bị người ta phê bình là phóng đãng, thật ra thì cũng không phải là cô nóng lòng, mà là cô cảm thấy nếu cô không chủ động thì không biết sẽ kéo dài tới lúc nào, cô đã nhận định anh, dù sao chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra, để phòng ngừa biến cố cô nên ăn anh sớm một chút cũng được, Bắc Đường Yên cũng không phải nhà đạo đức học, cô không nghĩ là hai người lên giường có thể nói lên cái gì, nhưng mà cô thích Viêm Liệt, anh rất đơn thuần, rất nghiêm túc, nếu như hai người thật sự xảy ra chuyện gì đó thì Viêm Liệt chắc chắn sẽ là của cô!
Không nên trách cô dùng chút thủ đoạn đùa giỡn anh, ai kêu cô thích anh làm chi. . . .Bắc Đường Yên đem chuyện như vậy gọi là “âm mưu ngọt ngào”!
Tiếng nước chảy ngừng lại, Bắc Đường Yên có chút khẩn trương chớp mắt liên tục, một lát sau cửa phòng tắm mở ra.
Một người con trai chỉ quấn khăn tắm xuất hiện trước mặt Bắc Đường Yên, cô có thể thấy rõ ràng giọt nước đang chảy dài trên da thịt màu đồng rắn chắc, thật sự là quá mê người.
“Liệt, em có một vấn đề muốn hỏi anh.” Bắc Đường Yên dùng âm thanh khàn khàn hỏi.
Viêm Liệt mở cửa nhìn thấy Bắc Đường Yên liền kinh ngạc trợn to hai mắt, sau đó lúc phát hiện bản thân mình còn chưa mặc quần áo thì ngại ngùng đỏ mặt, vừa định có động tác liền nghe Bắc Đường Yên nói ra câu này, trong lúc nhất thời cũng quên che giấu, ngây ngốc hỏi, “Chuyện gì?”
“Chẳng lẽ là anh không được cho nên mới không muốn em?” Bắc Đường Yên trực tiếp hỏi, trực tiếp đến nỗi làm Viêm Liệt tưởng mình đã nghe lầm.
“Anh thật sự là không được, xem kìa, mặt anh bị nói trúng đỏ lên như vậy!” Bắc Đường Yên lại nói một câu, lần này coi như Viêm Liệt không ngờ tới cũng đã hiểu cô đang hỏi cái gì.
“Yên, em. . . . .” Viêm Liệt rất tức giận muốn nói cái gì đó, nhưng mà còn chưa nói hết liền bị Bắc Đường Yên hôn chặn lại, hai tay cô vòng qua cổ anh dâng lên đôi môi của mình.
“Liệt, anh không muốn em sao?” Kết thúc nụ hôn nồng cháy, Bắc Đường Yên lại nói.
“Anh.., đừng.. đừng như vậy. . . . .” Viêm Liệt muốn đẩy Bắc Đường Yên ra, nhưng lúc chạm vào người Bắc Đường Yên liền thay đổi từ đẩy thành ôm lấy cô, anh làm sao lại không muốn, anh muốn đến sắp phát điên lên rồi,nhưng mà, anh không hy vọng lại nhanh như vậy. . . .
Bắc Đường Yên không cho Viêm Liệt có cơ hội cự tuyệt, trước tiên dâng lên một cái hôn, sau đó nhẹ nhàng nói bên tai anh, “Muốn, em nghĩ em muốn anh.”
Viêm Liệt chỉ cảm thấy oanh một tiếng, máu trong người liền sôi trào, trong đầu nháy mắt trống rỗng, sau đó cũng chỉ còn có tiếng rên rỉ tồn tại. . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT