Loan Loan nhíu mày , khó hiểu nhìn hắn . Nàng có nên hay ko xuống khiêu chiến với hắn đây ? Nếu thất bại , chí ít Di Di mang ra làm con tin thì đỡ hơn việc ko thích hắn , hắn sẽ giết Di nhi . Thành công , nàng cư nhiên đưa Di Di đi , đợi vài hôm vãn tình cảnh sẽ vào chôm Tuyết băng hoa nghìn năm đó .
Ko suy nghĩ nhiều , Loan Loan liền đạp ngói điện , vô tư nhảy xuống . Mộ Dung Trần cười thập phần tà mị. Di Di mắt ánh lên tia vui sướng , phía nàng cười rực rỡ như hoa mai.
- TẨU !!!
- Di nhi , ta tới đưa muội đi . - Nàng cười , 1 tay bỏ khăn che mặt ra , tay khi khẽ lay chuyển từng cây cổ thụ bên ngoài . Tóc tím bạc theo gió bay ra .
- ngươi ... ? - Mộ Dung Trần hết nhìn qua Loan Loan lại nhìn Di Di , khó hiểu nói
- ta mới là Như Loan quận chúa , đó là Hoàng Di quận chúa . Ngươi thực sự bắt nhầm người rồi
- Di Di ? Nàng lại lừa ta như vậy sao ? - Mộ Dung Trần khuôn mắt ai oán , nhìn phía Di Di, nữ tử làm cho hắn yêu thật lòng rất ít , nhưng nhiệm vụ cả đời của hắn là thống nhất thiên hạ , hắn chưa bao giờ quên , nàng đã làm hắn yêu nàng , vậy sao tiếp tục đây ?
- ta là ko có , ta đã nói rõ ràng rồi , là ngươi ko tin ! - Di Di thoạt giật mình , sau đó vội xua tay như 1 đứa bé bị đổ lỗi .
Hắn là bị ngốc ư ? Tại sao lại ngốc nghếch như vậy ? Đế nữ vương là võ công cùng trí tuệ tuyệt đỉnh , nếu Di Di này là Đế nữ vương thì bị hắn bắt chưa đầy 1 canh giờ đã ra ngoài . Giờ cư nhiên nàng nói , hắn ko tin ?