Ngồi vào chỗ thì tự nhiên nó kêu " Ái" lên một tiếng rõ to.
- Mày làm sao thế?
- Chuột rút à?
Cả lớp xôn xao.
- Ờ, ờ... Ko sao... Tao bị dở hơi ấy mà- Nó đáp.
- Xì... Mày đúng là cái đồ...!!
Nó ns thế để tránh gây sự chú ý vì nó vừa ngồi lên một hộp quà bé xíu cùng vs một bức thư" Tạng Nhi. Chúc cậu Valentine vui vẻ!". Nó còn chả biết là của ai. Cái bụng đói của nó lại réo lên ầm ĩ. Nó mở hộp quà, mong là chocolate ngọt vì nó chả thik đắng tẹo nào! " A! Đẹp quá!- Nó thầm nghĩ- Liệu có phải tự làm ko nhỉ?" Và nó tông luôn vào mồm. " Măm măm! Ngon quá!" - Nó vui sướng. Nhưng chỉ một cái thôi thì làm sao xử lí đc cái bụng đói của nó đây? Nó ngồi tiu nghỉu và mong có món quà tiếp theo. Trong giờ học cái bụng cũng vẫn ko tha cho nó. Đang ngồi chán nản thì một cái máy bay giấy phi thẳng vào cái mồm đang ngáp của nó. Nó giật mình lấy ra" Gửi Nhi." Nó mở ra đọc. " Mong cậu thik chocolate của tớ. Tan học ra sân sau trường gặp tớ nhé!" Nó ngơ ngác" Sao phải gặp lén lút thế nhỉ? Mà ai gửi đây ta? Phải trong lớp mình thì mới phi đc như thế chứ!". Đang trong mớ suy nghĩ thì tự nhiên thầy giáo gọi:
- Đông Nhi! Em lên bảng giải cho thầy bài này xem nào!!
" Chết cha! Mình có nghe giảng đâu mà! Làm sao đây?!"- Nó thầm nghĩ, lúng ta lúng túng.
- Mày lại nghĩ linh tinh trong lớp hả?- Con Tuyết Phương ngồi cạnh ns nhỏ vs nó.
- Ừ... Mày help me!! Please!- Ánh mắt nó long lanh cầu cứu con Phương.
Phương thở dài nhét cho nó tờ giấy ghi bài giải. Nó ton ton chạy lên bảng. Nó quay xuông lớp, nháy mắt vs Phương ra vẻ" Cảm ơn nha!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT