Lúc ấy Thiên hạ cũng không có Hệ thống kết hôn chính thức, bình thường cái mà mọi người gọi là kết hôn, chính là phát tin tức quảng bá cho thiên hạ biết, éc… Không lưu lại bằng chứng gì.
Chỗ ưu việt là một ngày đẹp trời nào đó bạn muốn đá cái tên bên cạnh, chỉ cần duỗi chân ra tung một cước là xong, ngay cả ly hôn cũng không cần. Khuyết điểm là một ngày đẹp trời nào đó người bên cạnh bạn muốn sút bạn đi, cũng chỉ thẳng cẳng tung một cước, khỏi phải ly hôn. 〒_〒
Hôn lễ của Thù Tiểu Mộc cùng Một Giây Giết Ba Ngàn cũng náo nhiệt một trận, các đại nhân trong Mông Hồng Thiên Hạ đều trưng ra bản mặt phi thường nghiêm túc giống nhau báo cho cung tiễn thủ này biết—— dám khi dễ Tiểu Mộc nhà chúng ta, chúng ta sẽ nhổ sạch lông chim của ông! !
Một Giây Giết Ba Ngàn mới cưới vợ, còn là một người vợ biết cách làm giàu như thế, tất nhiên là phi thường trìu mến. Lập tức biểu đạt tình yêu “Dày đặc” với vợ mình cho đám đại gia Mông Hồng Thiên Hạ ngự lãm, đám đại gia kéo quân bỏ đi, để lại hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Lần đầu tiên Thù Tiểu Mộc có chồng trong trò chơi, nhất thời tự nhiên cũng
luống cuống chân tay. Hai người sóng vai mà đứng ở Lưu Quang Mộng Cảnh,
sau một lúc lâu vẫn là Một Giây Giết Ba Ngàn phá vỡ bầu không khí trầm
mặc:
[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Bà xã, về sau em chính là người của ông xã.
[ Hệ thống ] Một Giây Giết Ba Ngàn dịu dàng ôm bạn.
Mặt Thù Tiểu Mộc đỏ như cua luộc, nhưng nghĩ dù sao cũng là sự thật, nên
không có né tránh cái ôm này. Hai người ở Lưu Quang Mộng Cảnh không
được tự nhiên xoay bế một hồi, Một Giây Giết Ba Ngàn đứng dậy:
[ Bạn tốt ] Một giây giết ba ngàn nói với bạn: Nương tử, công hội kêu đi thế lực chiến, em đứng đây chờ anh nha.
Thù Tiểu Mộc rất ngây ngô, cô cũng không cảm thấy có gì không ổn, gật đầu thả người.
Vì thế đêm tân hôn, “ông xã ” đến thế lực chiến, Thù Tiểu Mộc cấp năm hai
tiếp tục ở khu thái thú Cửu Lê, Trung Nguyên thành Tây Lăng mở cửa hàng. >_ Một chữ “Đợi” này liền đợi cho tới mười một giờ ba mươi tối:
[ Bạn tốt ] Một giây giết ba ngàn nói với bạn: Bà xã, đến đây, anh mang em đi phó bản cấp năm hai.
Vì thế Thù Tiểu Mộc dọn hàng tại thành Tây Lăng, dùng nick thích khách cấp năm hai đi phó bản cùng chồng mới cưới. Đúng lúc này lại nghe được
tiếng đập cửa, lúc ấy ba người trong ký túc xá đã có hai người ngủ, chỉ
có Thù Tiểu Mộc còn đang ngồi trước máy tính chiến đấu hăng hái. Không
cần nói, trọng trách mở cửa tự nhiên cũng thành hân hạnh của cô.
Cô chỉ mới chào tạm biệt “Ông xã” một tí, vị ngoài cửa đã bất mãn: “Mấy người đều ngủ như chết sao? Nửa ngày không mở cửa?”
Hai người còn lại trong phòng cùng nhau ra hiệu cho Thù Tiểu Mộc: “Không được mở!”
Tiếng đập cửa cứ liên tục vang lên, Thù Tiểu Mộc cảm thấy dù sao cũng là bạn
cùng phòng với nhau, cứ như vậy cũng không được, huống chi mình cũng
chưa ngủ. Vì thế chịu đựng hai ánh mắt oán niệm mãnh liệt đi mở cửa. Vừa mở cửa ra, đã bị vị ngoài cửa kia liếc xéo xem thường một cái, lại thấy máy vi tính của người nào đó còn sáng, cô nàng kiêu căng kia lầm bầm ý
kiến : “Không phải còn chưa ngủ sao? Lâu như vậy mới ra mở cửa!”
Thù Tiểu Mộc cũng không quá tức giận, cô ở đại học A có biệt hiệu là”Bánh
bao”, tính cách thật sự không được cứng rắn, chỉ đành buông tay tỏ vẻ
“Không nghe thấy”.
Cũng may là quá muộn rồi, cô nàng kiêu căng
kia cũng không tiện dây dưa nữa, thả hai cái túi thành quả mua sắm
xuống, đá giày đi vào nhà vệ sinh.
Thù Tiểu Mộc có thể tiếp tục trở lại trước máy tính :
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một giây giết ba ngàn: Em quay lại rồi.
[ Bạn tốt ] Một giây giết ba ngàn nói với bạn: Tiến vào.
Mọi người đều biết, tốc độ đánh quái của cung tiễn thủ rất nhanh, Một giây
giết ba ngàn không thể nghi ngờ phi thường am hiểu cách né tránh, Thù
Tiểu Mộc đi theo hắn chạy tới chạy lui trong phó bản, Bánh bao thực sự
không rõ —— giết quái cũng cần phải chạy đến như vậy sao…
Mà tốc
độ di chuyển của cô tất nhiên là không theo kịp cung tiễn thủ toàn thân
gắn đá Mãn Phong hành* này rồi, hơn nữa cấp bậc lại nhỏ, quái cảm thấy
hương vị thịt tươi, vừa vào cửa đã đuổi theo cô ra sức cắn. Thời gian
hồi thuật độn thổ là 180 s**, cũng đủ để cô chết vài lần, liên lụy ông
xã có lòng hộ hoa cũng treo theo vài lần.
(*Đá Mãn Phong hành: Một loại đá khảm vào trang bị có thể tăng tốc độ di chuyển.
**Thời gian hồi chiêu: Mỗi chiêu dùng xong đều phải chờ một thời gian mới dùng lại được,chiêu càng mạnh càng đặc biệt thời gian hồi càng lâu.)
[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Đừng chạy trước mặt quái.
Thù Tiểu Mộc nói thầm: Sư phụ mình vật lộn với quái chưa bao giờ bị treo
máy nha. Đương nhiên chúng ta hãy tha thứ cho cô bé, khi đó ở trong mắt
Thù Tiểu Mộc hoàn toàn không hiểu gì về ưu thế địa vị, thao tác, môn
phái.
Một đường đánh đến cuối cùng, vẫn không đánh nổi BOSS. Thù
Tiểu Mộc buồn thiu, đương nhiên ông xã của cô cũng phấn đấu đánh bại
quần hùng ôm mỹ nhân về. Một Giây Giết Ba Ngàn cũng không ngờ một cái
phó bản có thể khiến mình mệt mỏi đến mức này, điều này làm cho anh ta
vốn là một sát nhân điên cuồng ở chiến trường thật sự bực bội. Hai người cũng không còn tâm tình mà nói chuyện tình yêu nam nữ nữa:
[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Quá muộn rồi, bà xã đi ngủ trước đi.
Thù Tiểu Mộc nhìn thoáng qua đồng hồ bên góc màn hình:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một giây giết ba ngàn: Ưà, em thoát đây, ngủ ngon.
Tuy rằng vỏ bánh Bánh bao đều rất dày, nhưng hai chữ “Ông xã”… Thật sự là kêu không ra miệng.
Lúc trở lại thành Tây Lăng mở quán gác máy, bọn Thánh Kỵ Sĩ họ còn đang ở phó bản Hình Thiên. Thù Tiểu Mộc ngoan ngoãn gửi tin:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ, con ngủ trước.
Thánh Kỵ Sĩ lập tức trả lời:
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Há miệng cười to ] Đồ nhi, trước
khi thoát, gởi cho vi sư hai bình hồi lực làm kỷ niệm đi.
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Khóe miệng giật giật ]
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đồ nhi…
Thù Tiểu Mộc cảm thấy mình chúc anh ta ngủ ngon thật sự là việc thừa thãi… = =
Buổi sáng ngày hôm sau vẫn gác máy mở quán, đến giữa trưa Thù Tiểu Mộc gặm
một cái bánh bao trở về ký túc xá, phát hiện cô lại bị người ta lật sạp.
Kỳ thật thù hận giữa đám thương nhân cũng không thua kém gì các bang hội,
bạn bán gì đó rẻ hơn người khác, người ta thấy không vừa mắt —— liền
cạnh tranh bất chính, công khai bật PK lật sạp của bạn! Bạn bán gì đó
quý hơn người khác, mua đồ giá cao hơn —— liền bị quy là gian thương,
lại đàng hoàng lật sạp của bạn! Bạn mở sạp bán đắt hơn người ta, người
ta xem không vừa mắt —— dám giành chỗ tốt như vậy, tất nhiên là cái sạp
đáng thương lại bị lật! >_ Cho nên mỗi lần bày hàng ở khu
không an toàn, cái sạp đáng thương của cô liền khó bảo toàn, bị đạp đổ
vài lần. Ban đầu Thù Tiểu Mộc lựa chọn nhẫn nhịn, đến khi không thể nhịn được nữa thì ..cúi đầu, nhịn tiếp.
Đến bây giờ cô mở quán coi
như là giang hồ lão luyện rồi, lão luyện đương nhiên không dễ bắt nạt
như tân thủ, cho nên cô nhanh chóng gửi mật ngữ:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ, ở trấn Mộc Độc lại có người lật sạp của con! ! ╰_╯
Bên kia đáp lời rất nhanh:
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Ghi nhớ ID.
Sau một lát, chiến sĩ Hoang Hỏa cấp sáu chín mang cái tên đỏ thẫm, đầy sát khí đi tới:
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Sạp nào bắt nạt con?
Thù Tiểu Mộc đánh giá một đống sạp hai bên trái phải một chút, cũng không rõ ràng lắm :
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ coi người nào cấp cao thì giết đi? Con cũng không biết là sạp nào nữa.
Hội trưởng đại nhân rất rõ ràng:
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Vậy giết toàn bộ đi.
=_=||||
Bình thường mở cửa hàng đều là các nick cấp bốn mươi năm mươi, ngẫu nhiên có cấp cao cũng là gác máy, vì vậy anh ta giết vô cùng thuận lợi, tung ra
một chiêu quần công Phi Tinh chấn, khiến đám quầy hàng biến mất hơn phân nửa. Anh ta bổ sung thêm mấy đao, toàn bộ chết sạch không còn một mống.
Thù Tiểu Mộc tìm được vị trí gần NPC *** nhiệm vụ nhất, bày sạp giữa một
đống thi thể, nhìn một đám làm nhiệm vụ vào chọn mua đạo cụ nhiệm vụ,
vàng chảy ào ào vào túi tiền của mình, cảm thấy cuộc sống thật tuyệt
diệu, ăn mảnh là hạnh phúc nhất.
ヽ(ˋ▽ˊ)ノ
(***NPC: là nhữg nhân vật đc thiết kế sẵn trog game để hỗ trợ người chơi
Viết tắt của từ NON-PLAYER CHARACTER.)
Ngồi còn chưa nóng mông, Thù Tiểu Mộc nhận được mật ngữ:
[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Tiểu Mộc, hôm nay là sinh nhật lão đại, đừng quên tặng quà nha.
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: [ Kinh ngạc ] Sinh nhật sư phụ mình á?
[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Uyên ương ca ca nói , không sai đâu.
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: [ Đổ mồ hôi lạnh ] Sư phụ mình cũng có sinh nhật à?
[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Ặc ~~ Lọan trí rồi sao? Người nào không có sinh nhật … = =
Thù Tiểu Mộc quả thật hơi bấn loạn, ở trong ấn tượng của cô Thánh Kỵ Sĩ tựa hồ từ lúc mới sinh ra vẻ mặt đã dữ tợn, vác trường đao, chuỳ lớn, mang
cái tên đỏ chót lao thẳng vào trong đám người, cô vắt hết óc, ráng thu
nhỏ chiến sĩ cơ bắp đầu trâu mặt ngựa kia lại, thành một đứa bé sơ sinh
nhiều nếp nhăn, khóc oa oa, tay chân nhỏ xíu còn khua loạn xạ. Thù Tiểu
Mộc cười đến nằm úp sấp ở trên bàn, nhưng vẫn lưu tâm về vấn đề quà
mừng.
Cô cảm thấy quà quý không ở giá tiền, mà là ở tấm lòng,
phàm là thứ gì dính dáng đến tiền bạc nhất sẽ trở nên thô tục. Vì vậy
con nhóc này vì muốn nghĩ ra một món quà thật nổi bật mà cũng thực sự
mất khá nhiều tâm tư.
Cho đến buổi tối, Mông Hồng Thiên Hạ bắt
đầu phát tin bốn phía chúc mừng sinh nhật lão đại, Thù Tiểu Mộc nhìn đủ
loại tin tức hiện lên trên màn hình máy tính, cảm thấy rất ấm áp —— tuy
rằng mấy cái loa phát tin thế giới này đều mượn của cô . = =
Cô cân nhắc đến cân nhắc đi trước mặt máy tính, cuối cùng Bánh bao này cũng cân nhắc ra một món quà sinh nhật cực kỳ có thành ý.sssssssssssssss
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT