Sau khi Nam Cung Tu Trúc rời đi, Nam Cung Hỏa Nguyệt liền nhịn không được trở mình vùng lên xem thường oán giận.Ôn thần kia còn lừa gạt bọn họ nói Tiêu Hồn Điện đứng đầu võ lâm, phong quang vô hạn như thế. Kết quả, nàng nhìn thấy, chỉ là một vài tòa nhà cổ, phía sau trống trống vắng vắng, còn rất dọa người nữa.
Làm cho nàng cảm thấy bất công nhất là, vì sao một cái Tiêu Hồn Điện to như vậy, lại chỉ có ba thầy trò bọn họ?
Nam Cung Tu Trúc nói đến ra tốt hơn nhìn, gian phòng rất nhiều, tùy ý bọn họ lựa chọn. Chẳng qua mở ra gian phòng nào, không phải nắp đầy tro bụi, thì cũng đầy mạng nhện? Nam Cung Hỏa Nguyệt ngu ngốc việc nhà, để cho nàng thu dọn những thứ này, ngoại trừ càng ngày càng loạn, thì không có bất kỳ tiến triển gì.
Cuối cùng, lúc Nam Cung Hỏa Tiêu đến tìm nàng, chứng kiến đúng là gian phòng bị phá hủy rối loạn, mà Nam Cung Hỏa Nguyệt vẻ mặt vô cùng bẩn, ngơ ngác ngồi trên cánh cửa xuất thần.
Hỏa Tiêu đột nhiên cảm thấy Hỏa Nguyệt thế này đặc biệt đáng yêu, nhịn không được nhẹ nhàng cong môi.
Hắn ngồi bên cạnh Hỏa Nguyệt, nhẹ nhàng mở miệng nói,"Ừm, bằng không tỷ ở chung phòng với ta đi?"
Hỏa Nguyệt bị những mạng nhện rối loạn này giày vì không biết làm gì, nghe được Hỏa Tiêu đề nghị, không khỏi trước mắt sáng ngời.
Nàng một kích động lập tức cả người bổ nhào ôm lấy Hỏa Tiêu,"Quá tốt a! Hỏa Tiêu thật tốt!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hỏa Tiêu lại nổi lên màu hồng nhàn nhạt như quả táo hồng, bất quá khóe miệng cười yếu ớt không tự chủ được lại làm sâu sắc một ít.
Đến cuối cùng, Nam Cung Hỏa Nguyệt không phải không thừa nhận Hỏa Tiêu thật là một người hoàn mỹ. Chẳng những có thể quét sạch gian phòng bỏ hoang đã lâu không còn một hạt bụi, hơn nữa hắn còn gánh chịu vấn đề ăn uống cho mọi người.
Nam Cung Tu Trúc làm ra thức ăn có thể ăn chết người, tuy nhiên chính hắn ăn quen cảm thấy khá tốt. Mà Nam Cung Hỏa Nguyệt vào phòng bếp, không phá hủy nó đã là chuyện tốt.. Cuối cùng vẫn Nam Cung Hỏa Tiêu mang theo nụ cười khổ vào phòng bếp, dùng nguyên liệu nấu ăn không bắt mắt nhất, vẫn làm ra một bàn thức ăn đặc biệt phong phú khéo léo.
Mặt khác địa vị Nam Cung Hỏa Tiêu trong lòng hai người, thoáng cái thăng lên đến cấp đại thần. Đại thần làm cho bọn họ cơm no áo ấm a!
Nam Cung Hỏa Nguyệt cảm thấy, kỳ thật cuộc sống bây giờ rất tự do, hết thảy đều rất tốt đẹp chỉ là. Chỉ là ngoại trừ một sự việc, thì chính là việc bắt bọn họ nhất định phải học bắt quỷ trừ ma gì đó a?
Nam Cung Tu Trúc ngôn từ chính nghĩa nói,"Tu La hiện thế, quần ma xuất động. Thân là người tu tiên, lúc này phải lấy hàng yêu trừ ma là nhiệm vụ của mình."
Được rồi, ai bảo nàng là đồ đệ của người ta. Chỉ là bài học đầu tiên, lại chính là mở Âm Dương Nhãn.
Nàng không sợ trời không sợ đất, chính là sợ nhất những thứ ma gì đó này, quy nha, yêu nha, nghe đến lông tơ liền dựng đứng lên.
Nhưng mà Nam Cung Tu Trúc căn bản là không cho nàng cơ hội phản đối, màn đêm buông xuống Nam Cung Hỏa Nguyệt cùng Nam Cung Hỏa Tiêu liền đứng ở trong đại điện.
Nam Cung Tu Trúc bình thường nếu không soạn nhạc, thì khi giảng bài, xác thực còn thật sự nghiêm túc phụ trách.
"Buông lỏng, nhắm mắt lại, dùng lòng của con cảm thụ mọi thứ xung quanh."Không biết có phải là tâm lý khẩn trương hay không, nàng cảm thấy thanh âm Nam Cung Tu Trúc lại cũng trở nên u ám.
"Niệm khẩu quyết cùng ta, bây giờ ta sẽ giúp các con mở Âm Dương Nhãn ra. Đợi lát nữa chứng kiến, chú ý ổn định tâm thần, người so với quỷ nhiều hơn ba phần khí, chỉ sợ là chúng nó sợ con mới đúng."Sau đó Nam Cung Tu Trúc liền vẽ vài ký hiệu lên trán hai người, sau đó thẩm âm thanh mặc niệm nâng khẩu quyết đến.
Trong lòng Nam Cung Hỏa Nguyệt khẩn trương muốn chết, vẫn cắn răng niệm theo.
Sau khi niệm xong, Nam Cung Hỏa Nguyệt vô thức cảm thấy nhiệt độ đại điện hình như giảm xuống rất nhiều. Sau đó một loại rét lạnh không rõ, đánh úp về phía nàng, từng chút từng chút, chậm rãi áp sát thân thể của nàng. Nàng thậm chí có thể cảm giác được da của mình trở nên run lên một chút, tóc gáy trên người từng sợi đứng lên.
Nàng vẫn chăm chú nhắm mắt, chẳng qua nhắm mắt để lại hậu quả, đó là các cảm giác khác càng linh mẫn. Nàng lại nghe được âm thanh thở dài yếu ớt, mà cái thanh âm kia dán ở tai sau của nàng!
Nam Cung Hỏa Nguyệt cảm thấy mình sắp té xỉu, chỉ là thần trí lại càng ngày càng thanh tỉnh. Sau đó nàng lại cảm thấy một cái gì đó chậm rãi cuốn chặt lấy eo nàng, loại rét lạnh thấu xương, còn đang từng chút thẩm thấu đến trong xương của nàng.
Lại qua một hồi, nàng cảm giác được vật kia khoát qua vai nàng, không phải đâu! Hắn rốt cuộc muốn làm gì a?! Không đợi Nam Cung Hỏa Nguyệt thả lỏng một hơi, vật kia lại gần sát đến mặt nàng, một hơi thở yếu ớt, lạnh buốt lại không mang theo một chút hơi người, lại thổi tới trên mặt nàng!
Trời ạ! Nàng quả thực là vô ý thức liền mở mắt ra. Sau đó liền nhìn một phụ nữ tóc tai bù xù ôm lấy vai của nàng, cơ hồ đem trọn khuôn mặt đều dán lên mặt của nàng, hơn nữa sợi tóc của nàng ta còn bị gió kéo lên, đã lướt đến mặt nàng!
Bởi vì dán quá gần, nàng chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt phủ kín tơ máu, hơn nữa còn to đến dọa người của đối phương, mắt đối phương nháy cũng không nháy cứ như thế nhìn chòng chọc nàng.
"A!!!!!"Nam Cung Hỏa Nguyệt đã đến cực hạn. Nàng cái gì cũng không cố được nữa, nàng gần như trực tiếp nhảy vào lòng ngực Nam Cung Hỏa Tiêu. Hỏa Tiêu thậm chí còn bị nàng bị làm cho thối lui một bước.
Hỏa Tiêu ôn nhu vuốt ve Nam Cung Hỏa Nguyệt đang bị dọa sợ, một lần một lần khẽ vuốt lưng của nàng, muốn an ủi nàng.
Chỉ có Nam Cung Tu Trúc mặt lộ vẻ kinh hỉ nhìn Hỏa Nguyệt, cười càng ngày càng ác liệt."Không thể tưởng được con lại có thiên phú như thế, kỳ thật vừa rồi ta cũng không có mở mắt Âm Dương gúp các con."
Nam Cung Hỏa Nguyệt ngây ra một lúc, nhưng vẫn vô thức chui vào trong ngực Hỏa Tiêu.
"Bài kinh vừa dạy các con, chủ yếu là tập trung tinh thần. Không nghĩ tới con lại có thể cảm giác tinh tường như vậy, quả nhiên là Hàng Yêu Phục Ma!"Sau khi Nam Cung Tu Trúc nói lời này thậm chí còn có chút vui mừng không kìm được.
Nam Cung Hỏa Nguyệt khóc không ra nước mắt, nàng căn bản không muốn có loại thiên phú này một chút nào a!
Sau đó Nam Cung Hỏa Nguyệt một mực chơi xấu ở trên người Nam Cung Hỏa Tiêu, chết cũng không chịu xuống đất. Cho dù Nam Cung Tu Trúc cam đoan thế nào, nói nữ quỷ vừa rồi sớm đã bị hắn trục xuất, bọn họ vẫn ngồi yên không động.
Cuối cùng vẫn là Nam Cung Hỏa Tiêu vuốt ve rồi đưa nàng trở về phòng, hai người ở trong một cái phòng, hai giường một trước một sau.
Nam Cung Hỏa Tiêu có điểm khó xử nhìn Hỏa Nguyệt một mực chơi xấu trong lòng ngực của mình,"Hỏa Nguyệt, đã vào phòng."
Hỏa Nguyệt ngẩng đầu liếc nhìn hắn, chém đinh chặt sắt nói."Ta muốn ngủ cùng đệ!"
Sau đó trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nam Cung Hỏa Tiêu lần nữa biến thành quả táo hồng.
Nhưng hắn vẫn rất ôn nhu vuốt ve Hỏa Nguyệt đến giường của mình, bảo vệ nàng ở tận sâu bên trong. Chẳng qua Nam Cung Hỏa Nguyệt vẫn cảm thấy rất không an toàn, đơn giản chỉ muốn cả người đều dán ở trong ngực Hỏa Tiêu, mới cảm thấy an tâm.
Suốt cả đêm, Nam Cung Hỏa Tiêu động cũng không dám động, tư thế cứ cứng ngắc như thế nằm cả một đêm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT