“Diệp chưởng môn tại sao lại muốn liên minh với phái Côn Luân. Bọn ta sống tại Tây Vực không quan tâm tới ân oán trong trung nguyên ta nghĩ bà nên tìm một đồng minh khác tại đây sẽ hợp lí hơn”
“Mạc trưởng môn tuổi đời còn trẻ không hiểu được lòng dạ đen tối của những phe phái trung thổ. Cậu nghĩ bản thân không động tới ai thì chúng cũng không động tới mình sao. Đừng nói tới Tây Vực hay trung thổ, nơi nào có người nơi đó là giang hồ. Sống trong giang hồ nếu không tìm cách dẫm đạp lên kẻ khác thì sẽ bị kẻ khác dẫm đạp lên mình”
Mạc Vô Phong nói
“Ta thấy giang hồ rất yên bình không giống như những gì bà nói. Nếu bà muốn liên minh với phái Côn Luân như một cách kết giao bằng hữu có thể ta sẽ đồng ý nhưng bà liên minh với ý muốn cùng hai phái trỗi dậy gây nên sóng gió cho mọi người thì ta không thể”
Diệp Đường Yên cau mày lại như thể không chắc với những gì mình sắp nói ra
“Thúc đang nói tới…Đông Phương…”
Diệp Ngân Bình đập mạnh ly rượu bà ta đang cầm trên tay xuống bàn
“Hắn ăn nói hàm hồ đã đành ngay cả con cũng mất trí rồi hả. Trên đời này mà có chuyện người chết sống lại ta đã mừng”
Diệp Đường Yên nói
“Mẫu thân đừng tức giận coi như thúc thúc chưa nói gì đi. Trong thiên hạ người giống y hệt nhau còn có nữa là người có thủ pháp như nhau”
Hà Cẩm Trảo nói
“Tiểu thư không biết đấy thôi. Trong toàn võ lâm chỉ có duy nhất một người sử dụng kim châm làm vũ khí, những chiêu hắn xuất ra chiêu nào chiêu ấy độc ác khôn lường. Hắn là kẻ thù không đội trời chung của Hà gia trang làm sao bọn ta có thể nói mà không suy nghĩ được”
Hà Kỳ Côn càng nghĩ càng bấn loạn
“Giang hồ đồn đại hắn vì ham mê quyền lực mà chấp nhận dẫn đao tự cung để luyện được võ công vô địch Quỳ Hoa Bảo Điển. Nhưng ta không hiểu sao người ta thấy lại là…một cô nương. Đúng vậy…nhìn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên rõ ràng chẳng có điểm nào giống một tên nam nhân đã tự cung cả. Phải không Mạc…chưởng môn, cậu quen cô ta mà”
Mạc Vô Phong bật cười
“Ông nhắc tới Nhược cô nương? Ta nghĩ ông nhầm thật rồi cô nương ấy là nữ nhân đích thực. Chính ta đã…”
Đường Yên thắc mắc
“Huynh đã làm gì”
Mạc Vô Phong muốn nói chính cậu ta đã ôm Nhược cô nương vào lòng nên có thể khẳng định cô ấy không phải nam nhân tự cung nhưng nói ở đây chẳng tiện chút nào nên cậu ta lúng túng đáp lại
“Chính huynh cũng đã đối mặt với cô nương ấy vài lần, huynh cũng thấy cô nương ấy không giống nam nhân”
“Người đã chết không thể sống lại. Ngươi cũng nghe cậu ấy nói rồi người các ngươi trông thấy là nữ nhân chứ không phải nam nhân tự cung. Lần sau ta còn nghe thấy những chuyện như thế này các ngươi liệu mà giữ thân”
Diệp Đường Yên không nghe thấy Mạc Vô Phong nhấc đũa của mình lên khỏi bát mặc dù cô ta biết cậu ấy đang rất đói bụng liền phì cười
“Mẫu thân và Hà nhị thúc ở lại đây ăn nhé con muốn đưa Phong ca đi tham quan nơi này”
Diệp Ngân Bình ngạc nhiên
“Trời vừa tối vừa lạnh thì tham quan cái gì. Để cậu ta ăn cho ấm bụng đi”
Thấy Đường Yên đá nhẹ vào chân mình một cái Mạc Vô Phong liền hiểu ý của cô ta ngay
“Ta đã ăn no rồi, nếu Diệp cô nương muốn cùng ta ra ngoài ta cũng không dám chối từ”
Diệp Ngân Bình nhìn ái nữ của mình vui vẻ để Mạc Vô Phong dẫn đi bà ta liền nghi ngờ không lẽ Đường Yên có cảm tình gì đó với tên nam nhân này nhưng rồi chính bà ta lại phản bác nghi ngờ của mình bằng một ý nghĩ có thể Đường Yên cố tình làm vậy chỉ để giữ chân cậu ta không để liên minh tan rã. Nuôi Đường Yên từ nhỏ tới lớn làm sao bà ta lại không hiểu tính cách con của mình, Đường Yên không bao giờ siêu lòng vì một người mới quen.
Nhờ câu nói của Đường Yên mà Mạc Vô Phong được bay nhảy ngoài này trong lòng cậu ta thật sự rất thoải mái. Trông thấy Vân Dĩnh ngồi trước đống lửa cách đó không xa lại tươi cười nói chuyện với cô nương nào đó của phái Không Động cậu ta không thể bỏ qua cơ hội này liền kéo theo Đường Yên tiến tới chỗ bọn họ.
“Huynh nói núi Côn Luân quanh năm chỉ toàn tuyết trắng không đẹp như trung nguyên sao. Muội thật sự muốn tới đó thăm thú một lần”. Đường Hy nói
Đường Yên giờ mới nhớ ra chuyện của Huỳnh Cao Thái
“Đúng rồi sắp tới ngày hẹn của ta và hai vị tiền bối đó. Đường Chân không ngờ ta đã hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn rất nhiều so với dự kiến nên muội ấy đã lên đường tới Lạc Dương trước. Giờ bên cạnh ta có Phong ca đây là cơ hội tốt để dạy cho hai lão già kia một bài học”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT