Chap 1: Quá khứ  Trong một tòa lâu đài nguy nga , lộng lẫy, ở trong một căn phòng, bên cạnh cửa sổ có một cô gái khoác trên mình chiếc váy trắng tinh khiết, bộ tóc màu tím dài ngang hông , xoăn nhẹ đk thả bồng bềnh.Cô gái ấy có khuôn mặt tuyệt đẹp, một vẻ đẹp hiếm có. Cô có làn da trắng, đôi môi mỏng như cánh hoa anh đào, đặc biệt hơn là đôi mắt màu tím ẩn dưới hàng lông mi cong , dài. Đôi mắt ấy như cuốn hút ng` khác nhìn vào nó, nó rất sâu. Nhưng… trên đôi mắt tuyệt đẹp ấy phảng phất vẻ u sầu, một nỗi buồn khó tả. Và thật kì lạ từ khi sinh ra ở giữa trán cô đã có một hình trăng khuyết rất khó nhận ra. Hình trăng khuyết này báo hiệu điều gì? Đó là một câu hỏi mà chỉ có một ng` mới có thể giải đáp chính là chúa tể của các vị thần – vị thần tối cao. Và người đó chính là ông nội cô. Ánh mắt cô hướng về phía ngoài cửa sổ, cô nhìn về một khoảng ko vô định. Ng` mẹ tuyệt vời của cô đã rời bỏ cô. Đau… Đau lắm! Khi mà… chính ba cô là ng` lấy đi mạng sống của bà, khi mà chính ba cô là ng` đã đưa cô lên trước lưới hái của tử thần. Vì sao ư? Một lí do rất đơn giản, vì ba cô ko yêu mẹ cô, hai ng` kết hôn là do bị gđ ép buộc, nhưng dù vậy mẹ cô vẫn làm tròn trách nhiệm của một ng` vợ. Mẹ cô biết ba cô ngoại tình nhưng vẫn nhẫn nhịn. Hàng ngày cô đều chứng kiến cảnh ông ta đánh đập mẹ cô, dùng phép thuật hành hạ bà. Lúc đó cô chỉ mới là 1 cô bé 5 tuổi, cô đều chứng kiến cảnh mẹ cô ngồi trong góc tối và thầm khóc. Từ lúc đó, trong thâm tâm cô luôn nghĩ rằng, mình không có ba. Cứ thế càng ngày cô càng thấy nhiều hơn cảnh mẹ cô bị ông ta hành hạ. Rồi cho đến một ngày ba cô dẫn một ả đàn bà về và 2 ng` đó… 2 ng` đó đã…đã hại chết mẹ cô. Dù vậy họ vẫn cho rằng mình ko làm j` sai. Rồi ba cô còn nói với mọi ng` rằng… mẹ cô tự tử chết khi mà ông biết mẹ cô ngoại tình. Một thời gian sau, ông cưới mụ ta làm vợ - ng` mà ông đã dẫn về nhà hôm mẹ cô… ra đi. Từ đó, cô chăm chỉ luyện tập để nâng cao phép thuật, giờ đây phép thuật của cô đã cao hơn của ông ta. Nhưng cô ko thể ra tay giết ông ta vì... một điều. Cô hận ông nhưng… cô cũng rất yêu ông. Hồi tưởng về quá khứ xong, cô chợt nhớ hnay là ngày đầu tiên cô đến trường phép thuật. Phép thuật của cô tuy đã đạt đến mức cao nhất và con hơn cả ông nội cô – vị thần tối cao nhưng … hôm qua ông nội đã đến , nói:

-Hnay là ngày con bước sag tuổi 17 phải ko? Từ ngày mai con hãy đi học, ta đã sắp xếp cho con. Ta nghĩ con rất thắc mắc về hình trăng khuyết giữa trán, hãy đến đó vì sứ mệnh của con, hãy đến đó và đến thư viện để tìm hiểu về con ng` thật của con nhé, cháu yêu của ta!

Vì cô rất yêu ông nên nó cũng đồng ý.

Nhớ về lời đề nghị đó, cô bước vào phòng tắm. Lát sau cô bước ra với bộ đồng phục của trường phép thuật. Bộ đồng phục gồm áo sơ mi trắng, ông tay dài đến khuỷu tay. Khoác ngoài là chiếc áo màu xanh nhạt, kiểu áo dây. Trên cổ thắt một chiếc nơ màu xanh đậm hơn màu của chiếc áo khoác. Tiếp thao là chiếc váy đen sọc kẻ ca rô dài đến đầu gối. Còn dưới chân cô đi một đôi dày búp bê màu giống với chiếc áo khoác ngoài. Trông cô rất dễ thương với mái tóc buộc cao, tóc mái để xiên sang bên phải. Và bên ngực áo khoác của bộ đồng phục là huy hiệu giống hình trăng khuyết trên trán cô. Điều này là trùng hợp hay… như ông nội nói, ở đây có sứ mệnh của cô?

Bước xuống nhà cùng trên vai là chiếc ba lô màu đen hình đầu lâu. Nhìn về phía bếp cô thấy ông ta,bà ta(mụ dì ghẻ), nhỏ Tomomi – con gái của ông ta và bà ta cùng anh Takeshi – anh trai ruột của cô. Do anh cũng chứng kiến ông ta hành hạ mẹ anh nên anh cũng rất ghét ông ta. Thấy cô, anh gọi:

-Lại ăn đi Akira!

Nghe thấy tiếng anh gọi, cô tiến lại và ngồi vào ghế của mình trước ánh mắt ghen ghét của bà ta, ánh mắt yêu quý của Tomomi và Takeshi và ánh mắt yêu thương của ông ta. Tuy ông ta ghét mẹ cô nhưng ông ta rất… rất yêu quý cô. Những tưởng cô sẽ lên tiếng chào mình khi thấy cô nhìn về phía mình nhưng ông ta đã lầm. CÔ liếc mắt về ông ta rồi lại cúi xuống ăn miếng bò bít tết. Một lát sau khi cô chuẩn bị đi học, Takeshi lên tiếng hỏi:

-Đi cùng anh nhé?

Cô gật đầu thay cho câu trả lời. Tuy cô rất yêu thương ng` anh này nhưng cô vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng bởi lẽ khi mà trái tim cô đã bị một lớp băng phủ kín thì làm sao cô có thể bình thường như trước đk nữa? Khi anh và cô chuẩn bị ra gara thì ông ta lên tiếng:

-Takeshi, Akira các con có thể cho Tomomi cùng đi ko?

Anh đưa ánh mắt về nó ý hỏi cô có đồng ý ko.Cô gật nhẹ đầu. Tuy Tomomi là con của bà ta nhưng nhỏ rất yêu quý cô và cô cũng ko thể ghét nhỏ. CÔ chỉ là ghét mẹ nhỏ thôi mà, nhỏ đâu làm gì nên tội đâu, tại sao cô phải ghét nhỏ?

Chap 2: Cảm nắng!

Chiếc xe Bugatti Veyron Supersport dừng trước cổng trường học phép thuật, Tomomi cùng cô bước ra để Takeshi chạy xe vào gara. Khi đỗ xe xong anh đi cùng Tomomi và cô vào trường. Vừa mới bước vào trường cô đã nghe thấy những tiếng hét đinh tai nhức óc của lũ con gái hám trai:

-Takeshi Takahashi, my idol!

-Takeshi, i love you!

Bla….bla…bla.

Chưa dừng lại ở đó, lũ háo sắc cũng hét lên:

-Tomomi , em là công chúa của anh!

-Tomomi, i love you!

Sau một lúc hét ầm ĩ thì họ chợt nhìn đến cô, vì thường ngày chỉ có Takeshi và Tomomi cùng nhau đi còn cô thì là lần đầu tiên họ thấy. Rồi cả toàn trường đơ ng` 1’ trc vẻ đẹp của cô (kể cả girl, trừ Takeshi  Tomomi). Sau khi hoàn hồn thì hàng loạt ánh mắt hướng về cô. Trái tim có, ghen ghét có, khinh thường có, ngưỡng mộ có…chẳng mảy may để ý đến, cô dùng phép di chuyển nhanh. Phép thuật này chỉ có những ng` có phép thuật ở bậc Vip (sau bậc cao nhất) trở lên mới có. Mọi ng` còn đag ngơ ngác trc sự biến mất của cô thì cô đã ở trc phòng hiệu trưởng. Bước vào một cách tự nhiên, cô hỏi:

-Lớp?

Hiệu trưởng ngẩng đầu lên xem đó là kẻ nào thì… khi thấy cô, mồ hôi mồ kê tuôn ra nhễ nhại, cung kính nói:

-Thưa tiểu thư, người học lớp AVIP ạ!

P/s: Trường ko phân biệt độ tuổi, mà phân biệt cấp độ. Có 3 cấp độ: vip, A, B.

Nghe xong cô dùng phép dịch chuyển đến trước cửa lớp. Đúng lúc đó, giáo viên của lớp AVIP chuẩn bị vào lớp thì thấy cô, liền hỏi:

-Em là HS mới?

Cô gật nhẹ đầu. Khi thấy khuôn mặt cô giáo viên đơ 10s sau khi lấy lại tinh thần liền nói:

-Vậy em đợi cô tý nhé!

Nói rồi, giáo viên đi vào lớp và nói:

-Cô muốn thông báo một việc!

Sau khi giáo viên nói, những học viên vẫn ko để ý. Cô ta liền lấy cây thước sắt đập vào bàn khiến cây thước gãy làm đôi. Lúc này các học viên biết cô giáo đag tức giận liền ngoan ngoãn ngồi yên lặng.Hài lòng về các học viên, cô ta tiếp tục:

-Em vào đi!

Cô ta vừa dứt lời, cô bước vào lớp với vẻ lạnh lùng thường ngày. Cả lớp cùng giáo viên lại đơ(trừ Takeshi và Tomomi vì 2 ng` này cũng học ở đây). Ở phía cuối lớp có hai trái tim đag đập loạn nhịp vì cô.

Sau 10s mọi ng` trở về trạng thái bình thường. Giáo viên nói vs cô:

-Em giới thiệu đi!

- Akiko Takahashi!- Giọng nói lạnh lùng của cô vang lên khiên các học viên cùng giáo viên ko rét mà run.

Rồi những tiếng xì xầm vag lên:

-Đó là nhà Takahashi đó!-B1

-Vậy đó là cháu nội của chúa tế rồi!Thảo nào mà đẹp đến vậy!-B2

-Con nhỏ đó là em gái của anh Takeshi đó!-G1

-Đừng nên động vào cô ta!-G2

-Em sẽ ngồi ở…

Giáo viên chưa dứt lời có 2 ng` con trai đứng dậy đồng thanh:

-Bạn ấy sẽ ngồi ở đây!

Xong 2 ng` đưa ánh mắt nhìn nhau và hiểu ra rằng đối phương cũng giống mình thì nở một nụ cười xem như lời thách đấu. CÒn giáo viên và các học viên thì sững sờ nhìn 2 hoàng tử. Từ trước đến nay 2 ng` này ko cho ai ngồi cùng họ vậy mà… Riêng Takeshi thì mỉm cười hiểu rằng cả 2 thằng bạn thân của mình đều cảm nắng cô em gái đáng yêu rồi. Tomomi ngồi cạnh Takeshi liền nhìn cô thoáng chút ganh ghét. Vì một trong 2 hoàng tử kia… có một ng` cô rất yêu.

-Akira Sato, Makito Suzuki! Có thật hai em muốn Akiko Takahashi ngồi cạnh không?

-Thật!- ĐỒng thanh tập 2

-Vậy em muốn ngồi với ai, Akiko Takahashi?

Cô ko nói mà đi xuống ngồi cạnh 1 cô bạn khá xinh xắn. 2 chàng hoàng tử nhìn vậy liền buồn bã ngồi xuống. Còn Tomomi thì thấy vui và ko còn cảm giác ganh ghét nữa. Nhưng hình như từ lúc Makito ngỏ ý muốn cô ngồi cạnh mình Tomomi cảm thấy ko còn yêu quý cô như trước nữa.

-Các em mở sách ra chúng ta bắt đầu bài học!

Khi mà giáo viên đag thao thao bất tuyệt thì cô bạn ngồi cạnh cô lên tiếng bắt chuyện chỉ đủ để 2 ng` nghe:

-Xin chào! Rất vui đc gặp bạn! Mình là Sakura Kinomoto.

Vừa nói, cô bạn vừa nở nụ cười khiên cô cảm thấy yêu quý cô bạn này . Cô gật đầu thay cho câu trả lời. Biết rằng cô là ng` lạnh lùng nên Sakura cũng ko để ý đến thái độ của cô.

-Bạn chắc hẳn là em gái của Takeshi-sempai?

Gật đầu.

Sau khi hỏi xong, Sakura đưa ánh mắt đầy yêu thương nhìn về Takeshi. Sakura yêu Takeshi từ khi mới bước chân vào trường. Nhà Sakura ko phải là ko có tiếng nhưng cũng ko phải là quá nổi tiếng đến nỗi ai cũng biết đến.Vì vậy cô biết mình ko thể nào với tới một ngôi sao như Takeshi. Hành động của Sakura ko lọt qua mắt cô, nhìn qua cô biết Sakura yêu Takeshi và cô biết Sakura ko phải cô gái xấu bụng.Cô nghĩ mình sẽ giúp Sakura có thể với tới ngôi sao sáng Takeshi.

Reng…Reng…Reng- tiếng chuông báo hiệu h giải lao đã đến, bọn con gái thì cứ chạy lại vây quanh Akira, Makito và Takeshi. Còn con trai ng` thì chạy lại gần Tomomi ng` thì lại gần cô. Nhưng có vẻ đa số đều lại gần cô. Thấy khó chịu cô vội đưa tay ra trước bọn chúng và … trong vòng chưa đầy 5s tất cả bọn chúng đã bay ra xa và va vào bức tường.Còn Tomomi thì vẫn cười vs các Fan, nhưng thật ra trong lòng Tomomi lại nghĩ:

“Sao chị ấy mới đến mà lại… Thực sự chị ấy đẹp đến vậy sao? Sao càng ngày mình càng có cảm giác ghét ng` chị cùng cha khác mẹ này vậy? Lí do là gì? Tại sao chứ?”

Còn về 3 hoàng tử thì cả 3 đều dùng phép như cô. Sau khi đã giải quyết xog, ba ng` cùng Tomomi lại gần bàn cô, Takeshi lên tiếng:

-Akiko, xuống canteen cùng tụi anh đi!

Cô không trả lời mà chỉ kéo tay Sakura đứng dậy đi khiến cô nàng ngơ ngác.

Đứng dậy, hướng ánh mắt về Akira và Makito ý hỏi đây là ai. Hiểu ý Takeshi nói:

-Đây là Akira(chỉ Akira) còn đây là Makito(chỉ Makito). 2 thằng này cũng là bạn thân của anh.Makito là hôn phu của Tomomi.

Nói xong, Tomomi cười hỏi cô:

-Cô gái này là ai vậy chị?

-Bạn.

-Em là bạn của Akiko cũng là bạn của tụi này, em tên gì?-Vì rất hiếm khi thấy Akiko kết bạn vs ng` mới gặp lần đầu nên Takeshi cũng nghĩ chắc cô bé này rất đặc biệt. Anh nở nụ cười hỏi. CÒn Sakura thì đag đơ trc vẻ đẹp của anh, thấy vậy, cô thúc tay khiến Skura trở lại bình thường, nhẹ nhàng trả lời:

-Dạ em tên Sakura Kinomoto ạ! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play