Ôi trời đất mẹ ơi!!!! Trời ơi, ông nhẫn tâm sao??? Sao ông nhẫn tâm vậy??? Thần linh ơi, thượng đế ơi, con có lỗi với các người.
Tôi đập đầu xuống bàn. Tôi muốn chết quá!!
“Celine? Celine cậu không sao chứ?” ở bên đầu bên kia, Alize nói với tôi bằng giọng lo lắng “Đừng nói là…cậu không biết là cậu đang uống máu nhé?”
“Đương nhiên là không!!” tôi hằn học nhìn Alize “Làm sao tớ biết trong khi cả cơ thể lại đang mệt mỏi như thế?”
Hừ!! Lại không phải nói, nếu không phải tại cô…
“Vậy bây giờ cậu cảm thấy thế nào?” Alize quan tâm hỏi
Tôi im lặng không trả lời. Thú thật, cũng không nên đổ lỗi tại Alize. Cô ấy đơn giản cũng là lo lắng cho tôi, hơn nữa cô ấy không hề biết tôi chưa hẳn là ma cà rồng, tôi vẫn còn là một “con người”.
“Tớ cần ra ngoài một chút.” Tôi đứng dậy, nghiêng đầu cười “Cậu không cần phải đuổi theo đâu.” Dứt lời liền chạy ra khỏi nhà ăn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT