- Con Yến không biết mệt hả ta! Từ sáng đến giờ liên khúc luôn._Hắn cũng nhịn cười
- Quê rồi!_Yến chu môi
Ánh nắng đỏ rực, làn mây trắng trên nền bầu trời nhuộm ánh hồng của buổi hoàng hôn ánh lên làn da trắng mịn, nắng chiều nhuộm một màu vàng sáng lóng lánh trên làn tóc bay trong gió xào xạc hòa với âm thanh trong trẻo của những tiếng cười nói rộn ràng pha thành một màu cam ấm áp. Những khoảnh khắc mà nó sẽ không bao giờ quên, cái cảm giác xao xuyến...Nó nhắm mắt lại, dưới hàng lông mi, những hạt bụi li ti lấp lánh nhẹ tênh chao đảo trong dải nắng khẽ chạm vào làn da. Vuốt lọn tóc dài,mỉm cười dưới ánh nắng hắt dịu nhẹ, nhìn về phía tụi bạn thân và hắn, vẻ mặt nó khả ái và triều mến. Nó có thể cảm nhận được sự quan tâm và " Đó là...tình bạn". Nó trân trọng những gì mình đang có.
3 giờ sáng...
- Mày chết đi!!!_Sợ con Yến. Ngủ mà còn nằm mơ thấy rồi chửi con Khánh An khí thế nữa chứ!
Hảo thì ôm chặt Yến như cái gối ôm rồi tụi nó ngủ say sưa. Nó thì lại lẻn ra bãi cỏ xanh sau trường ngồi. Hắn tình cờ bắt gặp bóng lưng nó.
- Giờ này còn chưa ngủ nữa hả?_Hắn quan tâm
- Tao không ngủ được.
Như có gì thúc đẩy, sự xấu hổ, e thẹn không còn nữa.
- Ơm...
- Yến là một người luôn tỏ ra mạnh mẽ để che đậy sự yếu đuối của mình, nhút nhát, tính cách kỳ lạ nhưng chính sự kỳ lạ đó lại khiến cho Yến là một con người đặc biệt và khác hơn những người con gái khác.
" Yến không thích Thanh, nhưng nếu...Thanh thích Yến thì cũng như vậy cả thôi. Thanh đã thích Yến từ lúc đó...Tại mình, giá như lúc đó mình đã không chat với Thanh bằng nick Mobi Chi hay Jen Ngô thì hay biết mấy...Nhưng Thanh đã thích Yến rồi thích luôn cả Khánh An nữa. Tuy mình cứ nghĩ vậy nhưng... Tại sao mình cứ luôn nghĩ theo một chiều hướng khác?" Cảm giác thật lạ lẫm. Như muốn trao đi một cách lặng lẽ nhưng sao lại không thể làm được. Sao khó quá...
- ĐỪNG NHƯ VẬY NỮA!!!!_Hắn gào lên- Tại sao mày cứ như vậy hả!
- ..._Nó lặng im-Tại sao khi đó mày lại lợi dụng tình cảm của người khác?
- Vì...vì tao đã từng yêu 1 người và...ngoài việc quen trên mạng internet thì cũng không biết mặt nhau, cho tới khi cái tình cảm mà tao đã dành cho nhỏ đó đã tan vỡ vì rõ là từ đầu nhỏ đó đã không hề có tình cảm thật với tao.
- Vậy thì bây giờ mày..."Là Ai"._Nó lạnh nhạt
Câu hỏi đó khiến hắn phải sững sờ và cũng đang tự hỏi mình câu hỏi mà chính mình tự đặt ra. Nhưng lại không có câu trả lời nào cả.
- Tao đã nhận ra...khi biết tao lăng nhăng với những đứa con gái khác thì mày không những không ghét tao, ngược lại càng khiến cho tao thay đổi cách suy nghĩ đó. Nhưng...tao lại...
Hắn la lên, tiếng vọng lại trong tim câu nói "Anh Yêu Em" bỗng dưng thấy lạ thường. Ánh mắt màu nâu đỏ dưới màn đêm với những vì sao sáng lấp lánh, làn gió khẽ lướt qua mái tóc dài, dưới hàng lông mi cong, đậm nét trong đêm tối bị che đi ít nhiều dưới phần tóc mái.
Đôi mắt long lanh ánh lên những ngôi sao sáng rực rỡ dưới bầu trời đêm trong suốt như chứa đựng cả một thế giới rộng lớn của riêng mình, gió thổi mạnh dần lắng đọng lại trong khoảng không gian phẳng lặng, thời gian như ngừng trôi. Chỉ nghe thấy hai trái tim cùng một nhịp đập, hơi thở như ngưng lại. Trên đôi bờ mi, giọt nước mắt long lanh trong suốt như thủy tinh lăn dài trên đôi má ửng hồng. Nó quay mặt đi.
- Anh Yêu Em!...Nên...Vậy nên...Đừng xa lánh tao nữa!_Hắn lại khiến cho nó không nói nên lời.
"Mình không kiềm nén được nữa. Sao tim mình cứ như ngừng đập vậy nè!? Như muốn nổ tung. Nói rằng không yêu Thanh. Cảm giác như đang tự lừa dối chính mình vậy."