Tựa hồ qua thật lâu, đến
lúc Trì Quy nghĩ rằng đối phương căn bản không có nghe mình nói gì
cho nên định tiếp tục, rốt cục lại nghe thấy người nãy giờ một
tiếng cũng không nói nhẹ giọng mở miệng. Cúi đầu thật sự rất thấp
cho nên âm thanh nghe có chút nặng nề, có chút mơ hồ.
“Học trưởng... Anh có
phải hay không đã biết. Ừ, hẳn là biết đi, anh cùng nhóm trưởng quan
hệ tốt như vậy, cô ấy có lẽ đã nói cho anh biết.” Sớm nên nghĩ tới,
là chính mình quá trì độn mà thôi.
“... Là thật.” Thích, là
thật.
“Hắc hắc, thực không
chút hợp lý nhỉ. Lúc ấy, ngay cả anh là bộ dạng như thế nào cũng
không biết liền... ”
Dùng sức khó khăn lau
mắt một chút, nặn ra một cái tươi cười vô cùng khó coi đối với
người nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, “Quả nhiên vẫn là rất khẩn
trương, bất quá cuối cùng nói ra rồi. Hắc hắc, cái kia, tôi còn phải
về trường học.”
Âm cuối cùng vì bị đại
thần đột nhiên đứng lên cũng thuận tiện đem mình túm lên ôm vào trong
ngực rồi hung hăng mà hôn chặn lại. Khóe miệng mang theo chút vị mặn
không hề phòng bị đã bị môi người nào đó dùng sức mà đè ép lên,
thân mình cũng bị hai tay đối phương gắt gao ôm chặt.
Một người có vẻ lạnh
lẽo, một người lại quá mức nóng rực, môi cùng môi quấn quít lẫn
nhau trở nên sinh động hơn mà càng không bị khống chế. Triền miên hôn
môi, ý niệm duy nhất còn sót lại trong đầu của Trì Quy cũng chỉ là:
Người này, như thế nào có thể làm cho mình đau lòng đến loại tình
trạng này.
Nghĩ như vậy, ngoài
miệng lực đạo liền không khỏi giảm nhẹ lại, biến thành từng nụ hôn
nhợt nhạt, từ khóe miệng lan tràn đến đôi môi có vẻ đơn bạc, tinh tế
hôn qua mỗi một nơi vốn dĩ vẫn lạnh lẽo hiện tại đã có chút nóng
lên, mang theo tâm ý trấn an, không tiến sâu hơn.
Ngực dựa vào thật gần,
nhịp tim đập liền dần dần không thể phân rõ, dồn dập mà nhiệt liệt.
Thời điểm rốt cục tách
ra, Trì Quy mới nhìn đã thấy đối phương nhắm chặt hai mắt, nước mắt
không ngừng chảy ra làm cho mình khó chịu đến không nói nên lời.
“Đừng khóc, ngoan. Tiểu
Nhiên, đừng khóc.” Trì Quy dùng sức bắt lấy bả vai đối phương nắm
thật chặt, ngữ khí rất kiên định, “Không phải trò đùa cũng không phải
vì thương hại em, tuyệt đối không phải! Anh thề!”
“Thích, không phải chỉ
là quyền lợi của một mình em.”(Ôi,
ta kết nhất câu này)
“Anh thừa nhận, nếu không
phải A Cửu thường xuyên nhắc đến, anh có lẽ quả thật không chú ý
đến em. Cho dù sau đó... Thời điểm bắt đầu anh thật sự không có ý
nghĩ nào khác.” Không nghĩ tới sẽ cứ như vậy mà phát triển một
đoạn tình cảm, cũng không nghĩ tới, sẽ đối với em rung động.
“Bất quá có lẽ chính
là vì gặp gỡ kỳ quái như vậy, chính anh cũng không có biện pháp.”
Cứ thế mà thích.
Trì Quy cúi đầu, hai cái
trán liền thân mật mà dán cùng một chỗ chẳng phân biệt được, có
thể cảm giác được hô hấp của đối phương mang theo chút ẩm ướt lại
có vẻ không ổn định.
“Tuy rằng có lẽ đã không
khiến cho em khổ sở như vậy, bất quá-”
“Tiểu Nhiên, anh thích
em.”
Đang nói đến đó liền
cảm nhận rõ ràng đứa nhỏ vẫn liều mạng chịu đựng nhưng vẫn là
không thể khống chế được mà từ trong cổ họng phát ra âm thanh nức
nở, cùng với thân thể tự nhiên hơi hơi run rẩy, cuối cùng là trở nên
thổn thức, “... Tôi dễ bị lừa lắm. Người khác nói gì, tôi sẽ nghiêm
túc tin tưởng. Thật sự, tôi sẽ nghiêm túc... ”
“Ngu ngốc, anh thực sự
rất nghiêm túc. Chưa bao giờ nghiêm túc giống như lúc này.” Đem người
thật nhanh ôm vào trong lồng ngực, nhịn không được mà nhẹ nhàng cười
cười, nói.
Đứa nhỏ rốt cục nhịn
không được mà bậc khóc thành tiếng, dường như phải khóc ra tất cả
tức giận cùng ủy khuất mà lâu nay cất giấu trong lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT