Nhóm người kia nhanh chóng chạy đến “hiện trường”. Dù Nguyên đã cố sức giải thích rõ ràng sự việc xảy ra lúc đó, nhưng vì không ai nhìn thấy nên không thể tin được. Thấy Trinh chầm chậm bước tới, Nguyên mừng rỡ chạy đến nắm lấy tay cô với hi vọng cô sẽ tin mình: “Trinh, em tin anh mà đúng không? Anh không cố tình đẩy cậu ấy xuống!” Trinh quay mặt đi chỗ khác, giọt nước mắt chảy dài, Nguyên buông tay… Thật không ngờ, người mà anh yêu thương nhất, luôn nghĩ rằng sẽ vẫn sát cánh bên anh dù bất kỳ hoàn cảnh nào, lại không tin tưởng anh. Ánh mắt thất vọng, hụt hẫng xen lẫn tức giận, Nguyên quay mặt nhìn về phía mọi người:
- Các người đã không tin tôi thì có giải thích cỡ nào cũng bằng thừa. Nhưng cũng chẳng ai có thể bắt tôi, vì không có cơ sỡ là tôi cố tình xô cậu ấy xuống. Tôi sẽ nhờ luật sư biện hộ cho mình!
Mất cả buổi chiều, nhóm địa phương gồm hơn 20 người đã tìm kiếm khắp các ngõ ngách dưới chân thác mà vẫn không thấy xác của Huy đâu. Nguyên buộc phải bị tạm giam. Tòa sơ thẩm được phán quyết chuyển vào thành phố Hồ Chí Minh. Dù nhóm người chứng kiến có khai nhận thấy cuộc giằng co từ xa giữa Nguyên và Huy, nhưng cũng thành thật báo rằng không tận mắt thấy Nguyên xô Huy xuống vực, chỉ vừa kịp nhìn thấy cậu ta rơi xuống khi Nguyên cũng đang hạ thấp người dưới mõm đá kia. Hiện tại, vụ án vẫn chưa xác định được đây là vụ cố ý giết người hay tai nạn ngoài ý muốn, vì đến giờ nạn nhân vẫn chưa được tìm ra. Phiên án được dời lại 1 tuần.
Nguyên được sếp Tổng bảo lãnh tại ngoại, nhưng phải ở phạm vi trong quốc gia để khi cần sẽ gọi lên thẩm vấn. Trinh im lặng đứng nhìn Nguyên bước ra từ Tòa Án, ánh mắt thoáng đau thương, anh bước đến đối diện, nhìn sâu vào mắt cô…
- Anh sẽ chứng minh là anh trong sạch, bằng bất cứ cách nào đi nữa!
Trinh ngẩng mặt lên nhìn anh bằng ánh mắt chất đầy xúc cảm, ánh nhìn xoáy vào tận trong tim khiến Nguyên bỗng thấy buốt nhói vô biên. Cô chỉ nói bốn chữ:
- Em sẽ chờ anh…
Trinh bước qua Nguyên như một cơn gió, câu nói đó khiến anh day dứt. Trinh chờ đợi anh vì điều gì? Để anh có thể rửa oan cho mình? Để cho mọi người thấy anh không còn là người xấu nữa? Hay để anh từ bỏ hết mọi tham vọng, mọi ý chí nung nấu cho sự trả thù cũng như đấu tranh về những thứ anh luôn khao khát vươn đến?
Cái khoảnh khắc họ lướt qua nhau ấy, cả hai đều không biết đến bao giờ mới được gặp lại…
Trở lại công ty, Nguyên phải hứng chịu biết bao ánh mắt ngờ vực và ái ngại của các đồng nghiệp. Hầu như ai cũng dành tình cảm tốt cho Huy, nên khi hay tin sự việc, tất cả đều đổ dồn chút gì đó như là căm ghét Nguyên – kỳ phùng địch thủ với người giờ chưa biết còn sống hay đã chết. Nguyên chỉ còn biết cách im lặng làm công việc của mình, lầm lũi và cô độc. Chỗ dựa duy nhất cho cậu lúc này là mẹ, bà đã ở lại thành phố để chăm sóc cậu và xem tình hình vụ án ra sao.
Ngày thực hiện nâng cấp phiên bản mới gần kề, năm thành viên chủ chốt đã mất đi một. Nguyên được đề cử lãnh đạo điều hành quy trình nâng cấp, nhưng các thành viên còn lại cùng toàn thể công ty đều nhất mực phản đối, cho rằng Nguyên không xứng đáng. Trước sự bủa vây của các đồng nghiệp, Nguyên lại càng bàng hoàng và kinh hãi hơn. Những đồng sự đã cùng cậu trải qua biết bao biến động suốt mấy năm trời, được cậu chỉ dẫn và nâng đỡ, ưu ái nhiều việc, những người dù không thân thiết nhưng luôn vui vẻ sát cánh bên nhau hoàn thành rất nhiều dự án giúp công ty phát triển, cùng ăn mừng khi công việc thành công với những đêm say bí tỉ, nào là huynh đệ sát cánh kề vai, dù khó khăn cách mấy cũng ra tay giúp đỡ. Thì ra, tất cả chỉ là giả dối, những lời ngụy tạo nhằm nịn bợ cậu để thăng quan tiến chức.
Nỗi phẫn uất vì sự cô độc cùng lừa dối và phản bội cùng lúc hội tụ rồi bùng nổ dữ dội. Khi con người bị dồn đến bước đường cùng, không còn gì để mất, họ có thể làm bất cứ điều gì để giành lấy chiến thắng cho bản thân. Nhưng Nguyên vẫn cố gắng kiên nhẫn để đến gặp sếp Tổng và bàn bạc cho kế hoạch, với hi vọng cuối cùng được cứu vãn:
- Thưa sếp, dù không được ai ủng hộ cho dự án lần này. Nhưng cháu vẫn muốn được đảm nhiệm và sẽ hoàn thành thật tốt công trình nâng cấp phiên bản, mong chú tin tưởng!
- Ừm… Thật sự chú rất tin tưởng vào khả năng của cháu!
- Vậy là chú vẫn giữ ý định cho cháu đứng ra điều hành ạ? – Nguyên mừng rỡ - Cháu cám…
- Khoan đã! Nhưng cháu biết đấy, công việc bao giờ cũng cần sự đoàn kết của tập thể. Với chỉ một mình cháu, chú e sẽ không đủ khả năng gánh vác trọng trách này. Huy hiện giờ lại đang mất tích, mà sự việc lại có liên quan đến cháu. Nếu tự dưng đề bạc cháu lúc này, nhiều người sẽ lại càng đổ mối nghi vấn vào cháu nặng nề hơn!
- Cháu không quan tâm đâu ạ! Việc cháu không gây ra thì cháu không sợ mọi người nghĩ gì cả! Cây ngay không sợ chết đứng mà!
- Công việc này vốn phức tạp, việc đơn thân độc mã làm việc là điều bất khả thi. Cháu không thể điều hành cả một công trình đồ sộ khi tất cả đều không thống nhất . Ta sẽ giao nhiệm vụ này cho cậu Bình và Nghĩa, cháu cứ làm những chuyên án chuẩn bị cho phiên bản mới đi!
- Tức là cháu bị loại ra khỏi công trình nâng cấp này???
- Không thể làm khác được…
- Hiểu rồi… Suy cho cùng, ông làm mọi việc cũng đều là nghĩ đến thằng Huy. Tại sao lúc nào ông cũng muốn nó hơn tôi chứ? Hay nó ngoan ngoãn, biết lễ phép và chịu đựng những điều xấu phía sau bao thành tựu hôm nay của ông?
- Nguyên, cháu…
- Ông đừng tưởng tôi không thể làm được gì khi đơn thân độc mã. Tôi sẽ chứng minh cho ông thấy khả năng thực sự của mình, không cần đến sự bảo trợ của ông. Tôi sẽ khiến ông phải hối tiếc suốt đời vì những gì ông đã đối xử với tôi hôm nay. HÃY NHỚ LẤY!!!
- Kìa, Nguyên… Nguyên…
Chẳng thèm đếm xỉa đến lời gọi của ông Tổng, Nguyên bước ra ngoài, đóng mạnh cánh cửa. Ông bỗng thấy mặt đất chao đảo, tim quặn thắt lại, đuối sức…
Bằng phần dữ liệu chuyên sâu tối ưu mà Nguyên đã thu thập được trong thời gian ở Úc, cậu đã tự mình thành lập một quy trình mạng khép kín cùng với hai chuyên gia kết nối mạng truyền thông ưu việt mà cậu vừa mới hợp tác, chỉ trong 3 ngày, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng với chỉ 3 người trong một quỹ đạo mới thành lập, liệu Nguyên có thể thắng nổi cả một ê- kíp hùng hậu với toàn những chuyên gia cao tay ấn là Bình, Nghĩa, Thoa và cả chú Thế tham gia vào không? (tất nhiên chú Thế không hề biết sự cạnh tranh ngấm ngầm này mà chỉ đơn thuần hợp tác cho sếp Tổng).
Trước tình thế đầy biến động, dường như cáng cân sống còn đang có độ chênh lệch quá lớn về phía công ty sếp Tổng. Phiên bản X.04 với mạng lưới bao phủ khắp cả nước và toàn Đông Nam Á đang dần được thi triển. Ngày kích hoạt công khai đã gần kề mà vẫn chẳng thấy bất kỳ động tĩnh gì từ phía Nguyên, phe bên kia gồm phần lãnh đạo của Bình và Nghĩa yên tâm đắc thắng rằng cậu chàng không có khả năng kháng cự nổi…
- Chúng ta hùa nhau làm vậy liệu có nhẫn tâm quá với cậu Nguyên không? – Bình do dự.
- Biết sao được. Nó còn trẻ mà đã nuôi tham vọng quá nhiều, nảy ra vô số phát minh sáng tạo, đến đàn anh chúng ta cũng khó lòng vượt qua. Nếu không đồng sức ra tay, chẳng mấy chốc nó sẽ thống lĩnh mọi thứ. Đám đi trước như tụi mình còn mặt mũi nào!
- Đúng là quy luật, để sống còn, chúng ta đều phải loại bỏ lẫn nhau…
- Đừng nói nghe chua chát thế chứ huynh! Dù sao cũng còn chút tình nghĩa, sau này mình lại giúp đỡ nó thôi.
- Nhưng với tính cách và năng lực của Nguyên. Chưa chắc nó chịu khuất phục đâu!
- Anh khỏi lo. Chỉ còn 1 ngày nữa là phiên bản khởi công rồi. Bao nhiêu dữ liệu của nó cùng các đồng sự đều nằm bên ta hết. Nó vốn đã đơn độc lại chẳng có tất sắt trong người, lấy gì mà địch nổi đây?!
Cả hai cười lớn rồi khoác tay nhau đi nhậu, nào có biết đâu Nguyên cũng đang âm thầm triển khai công trình lớn chưa từng có. Với phiên bản ưu việt toàn cầu X.05.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT