Kì nghỉ hè của Severus thực sự khoái trá, không có bọn Tử Thần Thực Tử nháo loạn, cũng không
có đám quỷ con của Hogwarts làm y ấm ức, người yêu nhỏ thỉnh thoảng lại
tới ở lại vài ngày, cuộc sống như vậy quả thực quá tuyệt vời.
Vào cuối tháng 7 Harry ở nhà cũ Black đón sinh nhật 13 tuổi, lúc tới chúc
mừng cậu, Severus cùng Sirius lại náo loạn một trận, bất quá đại cẩu đấu một hồi lại bị đuối lí, hơn nữa có Harry cùng Lupin ngăn cản, cuối cùng vẫn bại trận.
Bất quá cuộc sống khoái trá này chỉ kéo dài tới khoảng giữa tháng 8.
Severus phát hiện đã gần hai tuần người yêu nhỏ không tới tìm mình, chuyện này
rất bất thường. Vật nhỏ bình thường dù không thể ở lại nhưng mỗi ngày
đều chạy tới xem y một chút, mấy ngày nay chỉ viết thư mà thôi, tuy trên thư vẫn lưu luyến không muốn xa y, nhưng không lần nào tới tìm.
Y bắt đầu có chút lo lắng, lo lắng không phải Harry chán ghét mình, mà
chỉ sợ bên kia có chuyện gì đó. Vật nhỏ rất cần mẫn viết thư, giữa những hàng chữ đều lộ ra mong nhớ cùng lưu luyến, chính là lần nào y bảo cậu
tới đường Bàn Xoay, cậu liền tìm cách từ chối.
Tới hôm nay y thực sự nhịn không nổi nữa, liền trực tiếp độn thổ tới gõ cửa nhà số 12 quảng trường Grimaud.
Gia tinh Kreacher của nhà Black ra mở cửa đón y, trực tiếp dẫn ý tới phòng
sách Harry đang ngồi làm bài tập hè, thực hiển nhiên Sirius cùng Lupin
không có nhà.
Vật nhỏ vừa thấy y bộ dáng thực kinh hỉ, Severus
thấy được kích động chợt lóe lên trong mắt cậu, nhưng khả nghi nhất là
Harry từ khi y vào cửa tời giờ không hề nói một câu nào.
Y ngồi
xuống đem vật nhỏ ôm lên đùi đòi một nụ hôn sâu, sau đó mới lo lắng hỏi: “Sao lâu như vậy không tới tìm ta? Đã phát sinh chuyện gì? Có phải cẩu
đỡ đầu không cho ngươi đi không?”
Harry kích động lắc đầu, vẫn không nói chuyện.
Severus lại càng lo lắng: “Rốt cuộc làm sao? Sao ngươi lại luống cuống như vậy?”
Harry vẫn lắc đầu.
“Nói chuyện!” Severus nôn nóng rống cậu: “Ngươi chỉ lắc đầu với ta là có ý gì?”
Vật nhỏ ủy khuất lắc đầu, ánh mắt bắt đầu ngập hơi nước.
Severus thực bất đắc dĩ, đành phải nhẹ giọng nói: “Đừng khóc, ta không phải cố ý hung dữ, chính là ta thực sự rất lo lắng, nói cho ta biết được không?”
Người yêu nhỏ của y cọ cọ hết nửa ngày, mới mở miệng nói: “Em, em cũng không muốn như vậy……..”
Severus vừa nghe thấy âm thanh khàn khàn liền kinh ngạc: “Giọng nói ngươi làm sao vậy? !”
Harry nghe y hỏi như vậy càng ủy khuất hơn, dù sao cũng bị nghe rồi liền kể
hết một mớ tự ti: “Em đã như vậy 2 tuần rồi! Remus nói em trưởng thành
nên bị vỡ giọng, qua một thời gian là ổn, nhưng đã lâu như vậy vẫn không tốt hơn chút nào! Em không dám đi gặp thầy, âm thanh của em khó nghe
như vậy…… Draco cũng cười em!” Đồng âm vốn mềm mại yếu ớt trở nên khàn
khàn trầm thấp, không thể nói là khó nghe, nhưng cũng không dễ nghe.
Bởi vì âm thanh khó nghe mới xấu hổ không chịu gặp mình? Severus nhịn không được bật cười.
“Thầy còn cười!” Harry tức giận đấm y một chút, hốc mắt cũng đỏ ửng lên: “Hai tháng trước em đã cảm thấy không ổn, lúc nói chuyện yếu hầu có chút khó chịu, chính là em không để ý lắm, không ngờ sau sinh nhật âm thanh bắt
đầu thay đổi, Draco nói giọng em như con vịt! Thầy, thầy còn cười em…….
em hiện tại cũng không dám nói nhiều! Nếu sau này vẫn không tốt lên thì
sao bây giờ!”
Severus nén cười an ủi cậu: “Đừng lo, nhất định sẽ
tốt, bình thường khoảng nửa năm sẽ ổn, đến lúc đó âm thanh của ngươi sẽ
trở thành âm thanh của người lớn, rất êm tai.”
“Nửa năm? !”Vật
nhỏ cả kinh hô to, kết quả nghe thấy giọng ‘con vịt’ của mình lại uể
oải: “Sao lại lâu như vậy…….em, em phải dùng âm thanh khó nghe này nói
chuyện suốt nửa năm sao? !”
Severus nhịn không được phốc một
tiếng bật cười, bất quá nhìn thấy ánh mắt trách móc của người yêu nhỏ
đành phải trái lương tâm an ủi cậu: “Kì thật ta cảm thấy âm thanh của
ngươi bây giờ không hề khó nghe a, ách, rất đáng yêu…….”
Vật nhỏ dùng ánh mắt lên án nhìn y, trong mắt viết một hàng chữ thật to: thầy nói dối!
“Khụ, được rồi.” Severus ho khan một chút dấu đi ý cười của mình: “Ta làm
chút độc dược bảo hộ giọng cho ngươi, nói không chừng rất nhanh sẽ tốt
lên.”
“(╰_╯)# không được!” Harry mất hứng nói: “Remus nói nếu
uống độc dược này thì sau này giọng nói của em sẽ như con nít vậy! Chú
ấy bảo phải để tự nhiên! Hừ, Draco lại có thể cười em nữa rồi…….”
“Không sao.” Severus xoa đầu cậu: “Nó không cười được bao lâu, ta đoán cũng
sắp tới phiên nó rồi, đến lúc đó còn dám cười ngươi không phải tự cười
mình sao?”
Đứa nhỏ lúc này mới cảm giác được an ủi một chút, bất
quá vẫn chán nản thở dài: ”╮(╯▽╰)╭ ai, lớn lên thực phiền phức!” bộ dáng hệt như ông cụ non.
Severus híp mắt, hạ giọng: “Nhưng mà….. chỉ
vì âm thanh thay đổi liền không tới gặp ta, ngươi không cảm thấy mình
làm sai chuyện gì sao?”
Vật nhỏ lập tức uể oải, liếc mắt nhìn y
một cái, than thở nói: “Kia, đó là vì em không muốn để thầy thấy bộ dáng mất mặt như vậy……..”
“Sợ cái gì, ta cũng không cười ngươi.” Severus nói.
“Ách, được rồi, là ta không đúng, chúng ta không nói việc này nữa được
không?” Severus áy náy, sau đó chuyển đề tài: “Lâu vậy rồi có nhớ ta
không?”
“Không nhớ! Thầy cười em! Ngô……” Cánh môi non mềm bị ngăn chặn, đầu lưỡi cũng bị mút mạnh, đứa nhỏ thực không tiền đồ quên bén đi vừa nãy người nào đó vừa cười nhạo giọng nói của mình, bị hôn đến
choáng váng.
Severus hài lòng thả cậu ra, mang theo chút uy hiếp hỏi: “Rốt cuộc có nhớ không?”
“Nhớ, nhớ lắm……” Vật nhỏ ủy khuất nói.
Vì thế cuối cùng Harry lại khôi phục cuộc sống mỗi ngày chạy tới nhà người yêu.
Cách khai giảng còn khoảng một tuần thì Draco rốt cuộc cũng gặp báo ứng, cậu cũng bắt đầu vỡ giọng. Harry biết tin lập tức hung hăng gửi tới một lá
thư sấm, dùng giọng nói vẫn còn khàn khàn cười nhạo Malfoy thiếu gia,
sau đó Narcissa đã trở về anh quốc bị giọng nói của cậu làm choáng váng
lập tức bay qua lò sưởi âm tường cưỡng ép cậu tới nhà Malfoy.
Vợ
chồng Lucius từ tháng 7 đã về nước, Severus thông tri bọn họ Chiếc cúp
đã không còn ở Anh quốc, hai người đã lập tức chạy về, theo lời Narcissa là ‘dù sao cũng đã có một tuần trăng mật thật dài, thật sự nhớ đứa con, cũng không muốn trốn tránh nữa, cùng lắm thì chờ bọn họ về phong bế
trang viên là được’.
Kết quả bọn họ vừa mới về hơn một tháng, Azkaban lại có Tử Thần Thực Tử vượt ngục!
Vì thế trang viên Malfoy thực sự phong bế, lò sưởi cũng chỉ kết nối với
đường Bàn Xoay và nhà cũ Black, những đường thông với các nơi khác đều
tạm thời phong bế.
“Làm cái gì đây? Tử Thần Thực Tử vượt ngục
theo nhóm?” Lockhart phu nhân không biết nên khóc hay cười: “Vợ chồng
Lestrange cùng đuôi trùn năm trước đã chạy ra, sao tới bây giờ mới có
thêm người vượt ngục? Chẳng lẽ nội dung vở kịch thực sự gàn dở như vậy?
“Nói không chừng bọn họ luyện tập Animagus theo từng nhóm.” Lucius nói:
“Nhóm Bella luyện mau hơn, những người này chậm hơn nên bây giờ mới trốn ra.”
Dumbledore nhíu mày: “Như vậy học kì này Bộ Pháp Thuật vẫn phái Giám Ngục tới canh giữ Hogwarts? Chúng ta nên làm gì?”
Ba người ngồi trong phòng khách nhà Severus bàn bạc.
Severus cười lạnh một tiếng: “Còn có thể làm gì? Đời trước ngươi cũng không
phải không kháng nghị với Fudge, nhưng kết quả Giám Ngục vẫn lên tàu tốc hành Hogwarts, vẫn canh giữ ở ngoài trường, bây giờ ngươi có thể làm
được gì?”
Gương mặt lão nhân nhăn nhó như một đóa cúc, mày ủ mày ê nói: “Xem ra sau khai giảng phải dạy bọn học trò thần chú thần hộ mệnh, Matilda, chuyện này phiền ngươi và Gilderoy.”
Lockhart phu nhân
sảng khoái gật đầu: “Không thành vấn đề, tốt xấu gì Gilderoy thân ái nhà chúng ta cũng là vị giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám đầu tiên sống sót sau một năm học.”
“Ta sẽ tự dạy Harry.” Severus nói.
Ba người khác vô cùng ăn ý bắn ánh mắt trêu chọc về phía y.
Vì thế hôm sau, Harry tới nhà người yêu liền nhận được thông báo này.
“Thần hộ mệnh chính là con nai lần trước thầy làm sao?” Harry thực hưng phấn túm lấy ống tay áo người yêu: “Em có thể học sao?”
Severus mỉm cười triệu hồi thần hộ mệnh của mình, nai con màu bạc nhẹ nhàng
nhảy ra khỏi đầu đũa phép, đảo quanh bên chân hai người.
Harry tò mò vừa kinh ngạc sờ lớp lông ngắn ngủn của nai con, cười đến híp cả mắt, vô cùng đáng yêu.
Severus đầu tiên giảng cho cậu tác dụng cùng ý nghĩa của thần hộ mệnh, sau đó
thâm ý nhìn cậu mỉm cười: “Kì thực thần hộ mệnh thường biểu hiện cho
người mình thích, ngươi có biết vì sao thần hộ mệnh của ta là một con
nai con không?”
Vật nhỏ đỏ mặt hỏi: “Vì nó giống em sao?”
“Ừ.” Severus gật đầu: “Thần hộ mệnh của cha mẹ ngươi đều là lộc, hình thái
Animagus của ba ba ngươi là một con nai rất lớn, ngươi đương nhiên là
nai con.” Y cúi đầu nhìn chăm chú nhìn vào ánh mắt của người yêu nhỏ, ôn nhu nói: “Nai con của ta.”
‘Soẹt’ một chút, vật nhỏ đỏ bừng từ đầu tới chân.
“Vậy, thần hộ mệnh của em sẽ thành hình gì?” Harry nhỏ giọng hỏi: “Hình thái Animagus của thầy là gì?”
Severus lắc đầu: “Ta chưa luyện qua, thực thế thì môn biến hình của ta cũng
không tốt tắm, bất quá…….” Y đùa: “Có lẽ là một con dơi khổng lồ?”
“Mới không phải!” Người yêu nhỏ tức giận nói: “Đó là mọi người nói lung
tung, thầy mới không phải con dơi! Thầy là xà vương! xà xương!”
Severus được cậu bảo hộ vô cùng vui vẻ: “Vậy ngươi cố gắng luyện thành thần hộ mệnh, triệu hồi ra một con xà vương đi!”
Vật nhỏ vô cùng tự nhiên siết chặt nắm tay tự cổ vũ mình: “Em nhất định làm được!”
Nhưng bởi vì thời gian quá ngắn, tới lúc khai giảng cậu chỉ có thể triệu hồi ra một làn sương mù màu bạc……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT