Long nhếch mép lên khi trông thấy Thanh đứng gần sát Duy, hai người cười và nắm lấy tay của nhau.
_Các người vui quá nhỉ, tôi lại tưởng đây là cái chợ mà không phải là phòng y tế chứ….??
Cả ba người giật mình nhìn người đang đứng ở cửa phòng. Thanh do mới đến
đây nên không biết gì nhiều về Long, còn Dung và Duy thì lại khác, họ
hiểu quá rõ về tính cách của Long. Long là một anh chàng rất nghiêm khắc với tất cả các bạn học sinh ở trong trường, cậu ta có thể thằng tay
trừng trị không thương tiếc với những lỗi lầm dù là nhỏ nhất. Long là
nỗi khiếp sợ của những người mới đến và là nỗi kinh hoàng của những
người học ở đây lâu năm.
Bố mẹ của Long là người xây dựng nên
ngôi trường này, ở đây hội tụ đầy đủ những học sinh là con của các nhà
khá giả và quý tộc. Thu được tuyển vào đây một phần vì gia đình của
Thanh cũng giàu có và phần kia là do Thu học giỏi.
Dung run giọng hỏi.
_Chủ nhiệm đến đây có việc gì không…??
Long liếc nhìn Thanh một cái thật sắc rồi hất hàm nói.
_Tôi cần cô giúp ột việc….!!
_Xin lỗi anh nhưng tôi phải ở lại đây với bạn của mình….!!
Dung đẩy Thanh ra cửa, cô nàng thì thầm vào tai của Thanh.
_Mày làm ơn nghe lời của hắn đi nếu không cả hai chúng ta lại bị phạt thì khổ….!!
Thanh ngơ ngác không hiểu. Thanh và Dung đến đây để khám bệnh chứ có làm gì đâu mà bị phạt và hắn là ai mà có cái quyền đó.
_Mày điên khùng vừa thôi, tao có làm gì đâu mà phải nghe lời của hắn…!!
Long đứng ở đằng sau nên nghe rất rõ lời của Thanh nói. Anh chàng cầm tay của Thanh lôi đi.
Thanh hất tay của Long ra, cô nàng gắt Long.
_Anh làm gì mà kỳ thế hả, anh đến đây rồi bảo có chuyện nhờ tôi. Tôi đã nói
là tôi bận nên không thể nào giúp cho anh được, tại sao anh còn lôi tay
của tôi đi là sao….???
Dung chạy ra bịp miệng của Thanh lại. Con nhỏ cười khì với Long.
_Anh thông cảm tại vì em bị đau bụng nên nó lo cho em quá thành ra hơi cáu gắt một chút….!!
_Lo cho cô à, tôi thấy cô ta cười rất chi là vui vẻ, các người đến đây là để vui chơi, đâu phải đến đây là để khám bệnh…!!
Thanh cố gỡ tay của con bạn ra khỏi miêng mình. Thanh vừa nói được hai câu.
_ Này anh kia….!!
Từ “kia” vừa thoát ra khỏi miệng, Thanh đã bị Dung đá nhẹ một cái vào
chân. Thanh co chân của mình lên vì Dung đi dép cứng nên hơi đau. Thanh
tức quá định quay lại cho con bạn một cái vào đầu. Long quát.
_Con nhỏ kia, cô có đi không hả, cô có biết là tôi phải lãng phí thời gian của mình vì cô không…??
_Tốn thời gian hay không thì liên quan gì tới tôi…!!
Nói xong Thanh bỏ luôn vào trong phòng y tế. Long nắm mũ áo khoác của Thanh lôi đi với sức mạnh của một con trâu. Thanh kêu khổ liền gọi Dung.
_Dung làm ơn gỡ tay hắn ra khỏi cổ áo của mình….!!
Dung nhăn mặt lại, rồi lấy tay vẫy vẫy, con nhỏ bỏ đi luôn vào trong phòng. Thanh tức quá vừa bị lôi đi vừa nguyền rủa Dung.
_Con bạn vô lương tâm kia, mình vì nó mà thành ra như thế này, sao nó không
động lòng mà cứu giúp mình, nó lại còn vẫy vẫy và chào mình như thế kia
nữa chứ, đúng là đồ vô ơn….!!
_Cô có câm đi không hả, cô mà còn nói lảm nhảm kiểu đó nữa là không xong với tôi đâu….!!
_Anh định đưa tôi đi đâu đây….??
_Lên văn phòng của tôi ….!!
_Anh đưa tôi lên đấy làm gì….??
_Làm việc chứ còn làm gì….!!
Thanh bị lôi xền xệt lên tầng trệt. Long mở cửa phòng rồi bảo Thanh.
_Mời vào….!!
Thanh ngó xung quanh, cô nàng định bỏ chạy, nhưng cái chân đã bị anh chàng
chèn lên, chéo áo bị nắm thật chặt. Hắn ta khoanh tay bảo Thanh.
_Từ bây giờ cô phải thay tôi dọn dẹp căn phòng này, chưa hết đống giấy tờ
kia từ nay cô phải sắp xếp và đánh máy, cũng như ghi chép lại cho
tôi….!!
Thanh nhìn căn phòng bề bộn toàn giấy là giấy, bút thước, sách vở vứt lung tung và căn phòng hình như lâu rồi không có ai quét
dọn. Thanh tuy là một người cẩu thả và ở dơ nhưng đứng trước căn phòng
này, cô nàng cũng phải lắc đầu chào thua.
Thanh bỏ đi ra cửa nhưng Long nhanh hơn. Anh chàng khóa ngay cửa lại, chìa khóa đút vào túi quần.
Thanh sửng xốt và tức giận hỏi Long.
_Anh làm gì thế, tại sao anh lại khóa cửa, nếu anh cần nói chuyện với tôi thì cũng đâu cần phải làm thế…??
Long bước gần chỗ Thanh đang đứng, anh chàng ngắm Thanh từ đầu tới chân.
Thanh chạy ra cửa rồi dùng sức của mình để lôi nó ra, nhưng cánh cửa
bằng sắt mà sức một cô gái như Thanh thì làm được gì.
Cô nàng đã thấm mệt nên đành bỏ cuộc, Thanh ngồi bệt luôn xuống sàn nhà để thở.
Long quan sát hành động của Thanh từ nãy tới giờ. Anh chàng nghĩ.
_Con nhỏ này nóng tính quá, chưa gì nó đã dùng sức mạnh rồi, đúng là một đứa hữu dũng vô mưu….!!
_Thế nào cô đã chơi chán chưa, nếu đã chán rồi thì lại đây vì tôi có chuyện cần nói….!!
Thanh cười cười. cô nàng gỡ một cái kẹp tóc của mình xuống, rồi đút nó vào ổ
khóa, chỉ bằng hai ba động tác Thanh đã mở được cửa.
Long kinh ngạc đến nỗi anh chàng khua tay vào đống giấy tờ ở trên bàn xuống đất. Long lẩm bẩm.
_Con nhỏ này là ai thế, sao nó lại có mánh khóe của đạo chích thế kia….!!
Thanh hả hê vì sung sướng, cô nàng nháy mắt bảo Long.
_Chào anh nhé, tôi có việc nên đi trước đây….!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT