- Hai đứa muốn rời khỏi đây sao?

Ngọc xuất hiện và đứng tựa người vào cửa nói. Cô nhìn hai đứa em ngu ngốc đang đứng đó. Hai đứa nó không nói gì thì Ngọc nói tiếp.

- Chúa muốn gặp hai đứa đấy.

- Ông ấy sao?

Nó tự hỏi, Kỳ đứng dậy kéo nó đi cùng. Nó đã cố gắng để vượt qua nỗi sợ máu ở căn biệt thự này. Ngọc đưa cả hai đứa em đến gặp người đàn ông có biệt danh là ‘chúa’. Hai đứa nó ngồi xuống tấm thảm trong căn phòng theo phong cách Nhật này, vừa lúc đó cánh cửa lại mở ra và người đàn ông đó xuất hiện.

- Ông có chuyện gì muốn gặp chúng tôi sao?

Kỳ lên tiếng hỏi thì ông ta chỉ cười không nói gì rồi kêu người mang trà đến. Kỳ cầm cốc trà nhìn ông ta.

- Chúng tôi đến đây không phải chỉ là ngồi uống trà với ông đâu đấy.

- Ta cũng nghĩ vậy. Việc kết hôn của Kevin và Ngọc Nhi.

- Thì ra là vậy…..

Kỳ khẽ nhếch miệng cười, cậu nhìn ông ta và chắc chắn nói.

- Tôi sẽ không chị hai kết hôn với Kevin.

- Cậu có thể tự mình quyết định sao Kỳ?

Ông ta nhếch miệng cười thì Kỳ lắm chặt lấy cốc trà và nó đang nứt ra. Nó nắm lấy tay cậu thật chặt và giúp cậu bình tĩnh lại. Nó nhìn ông ta.

- Tôi sẽ không kết hôn, tôi sẽ rời khỏi đây cùng Kỳ và coi như chưa từng có gì xảy ra hết.

- Vậy cháu muốn ba mình gặp nguy hiểm sao?

- Cái gì?

Nó ngạc nhiên, nó thực sự không thích mọi chuyện cứ ngày càng rắc rối đến vậy. Trong khi đó thì tại sân bay hắn đang đứng đợi một người lạ nào đó.

- Phong…..

- Về rồi sao?

Người đó ôm chặt lấy Phong, đó là một cô gái với mái tóc bạch kim và đôi mắt xám được che đi bởi chiếc kính bản to. Cô ăn mặc rất nữ tính và trên hết trong chiếc balo cô đeo trên lưng kia có thứ rất đáng giá. Để cứu sống và mang cô đi thì chính hắn đã tốn rất nhiều công sức.

- Họ sẽ vui mừng khi gặp lại chị lắm.

- Chị cũng nghĩ vậy nhưng hình như…..

Họ xem báo thì thấy tin nó sẽ kết hôn. Tại khách sạn nơi hắn đã cưới nó trước đây thì tại đây nó lại sắp chuẩn bị một lần nữa bước vào lễ đường và kết hôn. Ngồi trong phòng chuẩn bị của cô dâu thì nó cảm thấy buồn, nó cầm chiếc điện thoại của mình và nhìn tấm ảnh nó với hắn. Kỳ ôm chầm lấy nó.

- Chị hai…..

- Chị xin lỗi khi không thể đi cùng em.

- Không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Em hứa đấy.

- Có phải chị ấy còn?

Nó khóc và hỏi thì Kỳ không nói gì mà chỉ ôm chặt nó hơn nữa. Rốt cuộc thì hai con người siêu thông minh này đã biết được bao nhiêu sự thật rồi? Nó đã chuẩn bị tất cả và đã đến giờ, ba nó dắt tay nó đi vào lễ đường. Mọi người đều đang đón chờ cô dâu, nó hôm nay rất xinh, nó đúng là cô dâu xinh đẹp. Nó nhìn người đang sắp trở thành chồng của nó thì nó lại không vui. Kỳ đứng đó nhìn nó, cậu hiểu nó đang nghĩ gì mà. Nó đã đứng cùng Kevin. Bỗng ả hồ li xuất hiện.

- Tôi phản đổi hôn lễ này, xin hãy dừng lại.

Lời nói của ả làm mọi người ngạc nhiên, Băng nhìn đồng hồ và không biết giờ này hắn đang ở đâu. Nhưng nó nhìn cha.

- Kệ cô ấy đi.

Vậy là hôn lễ tiếp tục, Kevin đã đồng ý với lời thề và nó thì cứ đứng đó, nó chưa trả lời, nó đang nghĩ cái gì đó.

- Con…..

Nó cứ ậm ừ mãi một từ, nó thực sự không muốn thì lúc này cánh cửa lại mở ra và một nam một nữ bước vào, mọi người quay lại nhìn ai cũng ngạc nhiên. Ngạc nhiên hơn cả là nó và Kỳ, đôi đồng tử của nó mở to ra, nó đang đi từ từ, đi nhanh rồi chạy. Nó cầm váy và nhanh chóng chạy đến chỗ người con gái vừa xuất hiện kia và ôm chầm lấy cô. Kỳ thì tiến đến nhưng cậu chỉ đứng sau mà không vội vã như nó.

- Tốt quá…..em biết……..em biết Cherry vẫn còn sống mà. Em và Kỳ đều biết chị còn sống mà.

- Chị….

Kỳ cũng đang sắp khóc rồi, Cherry ôm cả hai đứa em ngốc này vào lòng, hôn lễ đã đứt đoạn và Kevin biết nó sẽ không đồng ý nữa lên cậu cho hết khách ra về. Nó vẫn cứ ôm chặt lấy Cherry như sợ sẽ mất đi thứ gì đó.

- Thôi nào nhóc chị ở đây rồi mà, buông chị ra đi khó thở lắm.

Lúc này nó mới ngoan ngoãn buông ra nó đứng cạnh Kỳ rồi cả hai đứa cười toe toét, một nụ cười y như ngày xưa không hề thay đổi.

- Mừng chị trở về nhà Cherry….

- Sao hai đứa biết chị còn sống vậy?

Cherry hỏi cũng là câu hỏi mọi người quan tâm, nó với Kỳ nhìn nhau thì Kỳ mỉm cười, cậu giải thích cho họ hiểu.

- Đúng là bọn em từng nghĩ chị đã chết nhưng mà sau đó vài năm chúng em có đi điều tra mà mãi đến khi đọc con chip mà chị để lại thì cả hai mới nhận ra chị còn sống. Chị sống thì tốt rồi.

- Chắc chị khiến hai đứa đau khổ lắm.

- Không sao hết mà chị, chỉ cần thấy lại thiên thần thì có đau khổ cũng tan biến hết.

Nó cười nụ cười tỏa nắng, Cherry nhìn nó chằm chằm thì cô khẽ nhíu mày.

- Em mặc váy cưới sao?

- Hì hì…..Em suýt nữa lấy chồng lần hai. Nếu chị đã về rồi thì có lẽ đây cũng là lúc em phải rời đi.

- Em nói gì vậy Ngọc Nhi?

Họ ngạc nhiên nhưng Kỳ thì hiểu, Kỳ nhìn nó và nắm lấy tay nó.

- Em đi cùng chị hai được chứ?

- Em còn phải ở cạnh để bảo vệ thiên thần của hai chúng ta nữa.

- Nhưng em không muốn sống xa chị.

- Chỉ là chị đi một thời gian là về mà.

Hai đứa nói chuyện chẳng để ý đến người xung quanh gì cả. Hắn tiến tới ôm eo nó và nhìn nó khẽ mỉm cười. Mọi người nhìn hai người này nghi hoặc.

- Có tôi đi cùng cô ấy thì không phải lo nữa nhé.

- Haizzz cuối cùng vợ cũng chọn Hàn Phong sao?

Kevin thở dài, cậu cũng chỉ muốn xem, làm tất cả để rồi nó sẽ làm gì mà thôi. Đơn giản với cậu và ông của cậu chính là chơi một ván với nó. Ren, Rin và Ran tiến đến gần nó và đưa cho nó một hộp quà.

- Chúc chị hạnh phúc, xem ra ván bài này chị đã thắng rồi. Cảm ơn vì điều đó nhé vì chị thắng bọn em lại có thưởng rồi.

- Mấy đứa cược cho chị hả?

Nó mỉm cười thì mấy đứa kia gật đầu. Chúng cùng Kevin rời khỏi đây và bay chuyến bay sớm nhất. Dương cuối cùng cũng chấp nhận tình cảm của nó còn Kỳ thì bây giờ cậu luôn ở bên cạnh Cherry-chị gái ruột của cậu để bảo vệ cô cũng như không ấy con muỗi vo ve bên cạnh. Nó thì sao? Nó đã nhờ ba mình giữ vài món đồ rồi cùng với hắn đi du lịch khắp thế giới luôn. Nó đã nhận ra nó cũng yêu hắn và hắn cũng vậy. Nó với hắn đã thuộc về nhau hoàn toàn và có một cái kết đẹp.

TẠI BỆNH VIỆN.

- Anh không sao chứ?

Quách Nhi ngồi xuống bên cạnh giường bệnh của Kiệt. Lúc này Kiệt đã khỏe lại và chỉ cần nghỉ ngơi là không sao hết.

- Ừ không sao? Vậy con bé thắng rồi sao?

- Phải cô ấy đã tìm được tình yêu đích thực đó chính là anh Phong.

- Em từ bỏ dễ vậy sao?

- Vì em từ bỏ lâu rồi. Em sẽ đợi anh khỏi bệnh rồi bắt đầu theo đuổi anh.

Quách Nhi mỉm cười, cô rất mạnh mẽ và nghĩ gì làm đấy. Kiệt mỉm cười xoa đầu cô gái này. Từ khi cậu gia nhập thế giới đêm thì cô gái này đã luôn theo cậu đi mọi nơi. Cậu cũng cảm thấy thích cô gái này nhưng trước đây vì mục đích trả thù nên cậu không muốn tình cảm của mình phát triển mà thôi.

- Ừ, anh yêu em Quách Nhi.

- Em cũng vậy.

Nhi ôm chầm lấy Kiệt. Chuyện tình của con người thật đơn giản phải không nó cũng chỉ vòng quanh luẩn quẩn để cuối cùng cái kết đơn giản là vậy. Yêu ghét hay không là do ta mà thôi. Nếu đã yêu thì hãy trân trọng và cũng đừng gò bó nó.

- Sao vậy anh nghĩ gì thế?

- Vợ yêu không muốn gặp ba nuôi mình sao?

Hắn hỏi thì nó lắc đầu mỉm cười. Hắn ôm lấy nó từ phái sau và tựa cằm lên vai nó.

- Sao vậy?

- Thì chồng yêu đã để ba đi từ lâu rồi mà. Ba bây giờ chắc đã có cuộc sống riêng nên vợ không muốn làm phiền. Hai chúng ta cứ sống theo mình thích đi.

- Vợ đúng là thông minh thật đấy. Vậy vợ muốn đi đâu tiếp theo?

- Vợ muốn đến Nhật Bản.

- Ừm.

Vậy là vợ chồng nhà này cũng cứ chu du thiên hạ như vậy mà bỏ bê công việc. Tập đoàn nhà hắn đã có Băng và Dương lo toan, chuyện Heaven thì đã có Ngọc và Kevin với 3 đứa nhóc kia. Một chuyện tình kết thúc khá đẹp cho các cặp đôi.

The End

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play