Tin đồn Hatori tỏ
tình với Minako lan rộng ra, vì trước đó có cậu bạn cùng lớp Hatori đi
ngang nhà hàng nhìn thấy cậu đang nắm tay cô. Không cần biết thực hư sau đó ra sao, một đồn mười, mười đồn một trăm… Tức thì cả khối năm hai đều cho rằng hai người đang hẹn hò.
Hatori muốn giải thích để đảm
bảo trong sạch cho Minako, nhưng cô lại bảo cậu thôi. Trước sau cũng đã
đồn cả rồi, giải thích cũng không quản hết được. Cô cũng không muốn
người khác biết mình từ chối Hatori, như vậy là quá đáng với cậu.
Mặt khác, cô cũng muốn dò xem phản ứng của một người.
Naoko nghe thấy tin đồn giữa Minako và Hatori, bản thân không khỏi bất ngờ.
Cô cứ nghĩ hôm trước Minako đến phá đám mình, là do thích Aoki-sensei
đó. Hóa ra muốn một chân đạp hai thuyền, thật là một người gian xảo.
Naoko vẫn còn chưa quên mối thù cũ, chờ đợi ngày có thể trả đũa cả hai người.
Cô ta len lén đi theo Minako, tìm xem có điểm sơ hở gì để mau chóng nắm
lấy, uy hiếp cô. Đúng là đàn bà càng đẹp càng ngoan độc, mỗi một chuyện
bé con như vậy, cô ta lại ghi nhớ đến bây giờ.
Phía trước, Minako đang bước đến phòng thí nghiệm Hóa. Naoko bỗng thấy kì lạ, vì hôm nay đâu có tiết Hóa, cô đến đó để làm gì?
“Thầy tìm em, có chuyện gì?” Minako giọng lanh lảnh. Vừa nói vừa nhìn thẳng
con ngươi vào người đối diện đang ngồi trên ghế xoay.
“Điểm của
em, bài kiểm tra thử hôm trước”. Anh đưa cho cô, kết quả cũng không nằm
ngoài dự đoán, 46 điểm. Vẫn không qua nổi trung bình.
Minako cúi mặt, thật sự bài này cô cũng đã rất cố gắng kia mà.
Kunzite nói tiếp, “không phải có bạn trai học khá giỏi sao, sao lại không nhờ
vả một chút, để số điểm như vậy không sợ làm xấu hổ người ta sao?”, thái độ đầy châm biếm.
Động vào tự ái của Minako, cô nổi giận.
“Đủ rồi! Bạn trai học giỏi không có nghĩa là bạn gái cũng phài tương đương”. Chưa kể, cô còn không phải bạn gái cậu ấy.
“A, vậy tin đồn ấy là thật. Haha. Không hiểu cậu ta nhìn sao, lại chọn người như cô.”
“Người như tôi? Ý anh là gì? Đừng nghĩ anh là thầy giáo muốn nói gì thì nói.
Tôi có thể kiện anh tội xúc phạm!!”, anh ta xem nhẹ cô như vậy ư?
Cô nào có tồi tệ đến thế.
“Sao? Xúc phạm à. Tôi chỉ thấy tội cho cậu ta.” – anh vẫn cứng rắn nói, tuy
trong lòng đã lộ vẻ xao động. Chẳng lẽ anh vừa chê cậu ta một chút đã
khiến cô nổi giận vậy rồi sao? Vị trí của cậu ta, cao lớn đến vậy sao?
“Anh im đi!!” Cô gào to, nước mắt cũng theo khóe mi mà chảy dài. Quá đủ, quá đủ rồi. Nhục mạ cô, còn xem thường cô, coi cô không ra cái gì sao? Cô
cũng là con gái, cũng có tự tôn của riêng mình. Hôn cô, cưỡng chế cô,
rồi sờ soạng cô, rồi lại nói không cần cô, không yêu cô, bây giờ lại còn chế nhạo cô. Anh rốt cuộc xem cô là cái gì?
Minako đau đớn, chạy khỏi phòng học. Nước mắt cô không ngừng tuôn rơi. Lòng cô đã đau đến cực điểm.
Anh nhận ra đau đớn của cô, mới phát hiện mình đã sai thật rồi. Lý trí bình thường của anh đâu? Lại đi ghen tị với một thằng nhóc. Ghen tị, ghen tị ư? Anh… ghen sao. Tình cảm của anh đối với cô, không lẽ nào lại thực là tình yêu.
Không! Chỉ là do chút cảm xúc của quá khứ!! Anh không
muốn làm thằng ngốc khờ khạo lúc đó nữa, vì tình yêu mà khổ sở day dứt,
áy náy không biết cư xử với cô. Anh không muốn quay về ngày tháng đó.
Nhưng, sao tâm anh lại đau thế này. Cô khóc, cô đau, anh cũng đau. Anh không
có ý nhục mạ cô, nhưng lời sỉ nhục cứ tuôn ra khỏi miệng, làm lòng anh
chua đau. Nếu không nói, anh sợ mình sẽ chết vì ghen tị.
Anh nhàu nát bài thi của cô, cố nén nỗi xót xa trong lòng mình…
Naoko đã chứng kiến tất cả. Hahaha, thì ra mọi chuyện là như thế. Gian tình,
quan hệ lén lút… Nếu những chuyện này bị công khai, kì này cả hai người
chết chắc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT