"Hiện tại cũng năm tuổi rồi." Mỗi một ngày cô đều suy nghĩ đến sự thay đổi của con mình.
"Giống con!" Nó cười nói với cô.
Đứa bé này. . . . . . Có thể là con cô sao? Cô cẩn thận nhìn lông mày, mắt, mũi của nó, rồi sờ sờ ngũ quan của mình nữa, sau đó, cô run rẩy hỏi:
"Mẹ của con là ai?"
"Ba nói, mẹ làm việc sai nên bị trừng phạt, cho nên, con từ lúc ra đời đến bây giờ cũng không gặp qua mẹ, con cũng muốn gặp mẹ!”
Thu Lăng rung động, giọng nói run rẩy nói với con: "Cha của con là ai?"
"Dạ Ma!" Đứa trẻ nhìn chung quanh, giống như rất sợ có người nào đó xuất
hiện, hồi lâu mới tiếp tục với nói Thu Lăng: "Cha con không cho phép con tới nơi này, nói trong này nhốt một người rất tà ác, nhưng con thấy dì
một chút tà ác cũng không có!"
"Con tên là gì?"
"Tiểu Ma!"
Người đàn ông tà ác đó, đặt tên con bọn họ cũng rất tà ác.
Nhưng dáng dấp con trai thật đáng yêu. . . . . . Là bởi vì khá giống như cô, mà không giống như duyên cớ của nó sao?
Cô muốn nghe con. . . . . . Nghe con gọi cô một tiếng. . . . . . Mẹ.
Đang lúc Thu Lăng muốn mở miệng nói rõ thân phận với Tiểu Ma, Dạ Ma đột nhiên xuất hiện.
"Tiểu Ma, con ở nơi này sao?"
"Ba!"
"Ba không phải đã nói không cho phép tới nơi này sao? Sau khi trở về ba sẽ phạt nặng con."
"Dạ!" Ba lại muốn phạt hắn luyện công, hắn lại phải chảy rất nhiều mồ hôi.
"Mau trở về!"
Đứa con trai như một làn khói biến mất trước mặt bọn họ.
Thu Lăng nhìn chăm chú vào bóng dáng biến mất của con, trong miệng lẩm bẩm
nói: "Nó là con trai của tôi, nó là con trai của tôi!"
"Em không thể nói cho con thân phận của nó, không được. . . . . ."
"Nếu không thì như thế nào?" Cô tức giận hỏi.
"Nó cũng chỉ có một con đường chết, tôi sẽ để cho cú đêm ăn tươi nó." Hắn uy hiếp nói.
"Hổ dữ không ăn thịt con, tôi không tin anh sẽ làm như vậy!" Trên người đứa bé kia cũng chảy máu của hắn mà.
"Hừ! Em có thể nhìn xem thử." Dạ Ma bỏ xuống uy hiếp, xoay người rời đi.
Thu Lăng suy sụp ngồi dưới đất.
Cô biết mình không thể nhận con trai, bởi vì cô biết hắn không đùa, hắn có thể sẽ làm như vậy thật!
Sau khi cô gặp con trai, làm sao có thể quên nó đây? Thay vì như vậy, không bằng đừng để cho mẹ con cô gặp nhau, Thu Lăng nhất thời rơi vào trạng
thái ăn năn hối hận.
Đột nhiên, Dạ Ma lại xuất hiện, nói với cô: "Nuôi mập mình một chút đi!"
Cô làm sao có thể sẽ có muốn ăn cái gì đây?
Cô muốn. . . . . . Cô thật sự muốn gặp lại con của mình, đứa con trai ruột thịt máu mủ của mình!
***** diendanlequydon *****
Đêm khuya, Thu Lăng đang hết sức muốn ngủ say, cô cảm giác đột nhiên không
khí quanh mình trở nên không yên bình, cũng ý thức được hắn lại xuất
hiện.
Cô cảnh giác từ trên giường ngồi dậy, mở miệng hỏi: "Anh
tới nơi này, không sợ thấp xuống thân phận của mình sao?" Sau khi bị
nhốt ở chỗ này một thời gian, cô còn ảo tưởng hắn sẽ thả cô ra ngoài,
nhưng dần dần, cô chờ đợi chuyển thành thất vọng, cũng chầm chậm quen
cuộc sống trong lồng giam, đây tất cả đều là hắn ban tặng.
"Tôi
muốn em theo tôi lên giường." Gặp lại được cô, hắn mới sáng tỏ khát vọng tình cảm đối với cô trong nội tâm chưa bao giờ biến mất.
"Không!" Cô quả quyết cự tuyệt, không muốn làm cho tim của mình vỡ vụn lần nữa.
"Tôi không thích em không tình nguyện, tôi muốn cam tâm tình nguyện lên giường với tôi."
"Đó là chuyện không thể nào!" Hắn tàn nhẫn, sớm đã đem tất cả chờ đợi của
cô đối với hắn hủy diệt rồi "Giá phải trả là . . . . . em có thể nhìn
Tiểu Ma, nhưng không được nhận nó." Đứa bé có thể là sự liên hệ duy nhất ở cô.
"Anh muốn tôi vì con mà bán rẻ chính mình?" Hắn thật là một thằng đàn ông vô cùng hèn hạ.
"Đúng!"
"Đứa bé đối với anh mà nói chỉ là công cụ hành hạ tôi, phải hay không?"
Không biết được cuộc sống mấy năm qua của con cô như thế nào?
Hắn nói qua muốn trừng phạt nghiêm khắc nó, có phải lại muốn đánh cái mông nhỏ của con hay không? Cô thật lo lắng.
"Đúng!" Dĩ nhiên không phải, đứa bé này mang đến rất nhiều niềm vui cho người
dân vương quốc hắn, nhưng hắn sẽ không nói cho cô biết.
"Anh muốn lợi dụng con tôi hành hạ tôi tới khi nào?"
"Tùy!" Thấy cô bị thương, mới có thể làm cho tim của hắn tốt hơn chút.
"Nhìn tôi đau đến không muốn sống, khiến anh rất thỏa mãn sao?" Hắn ác
nghiệt, máu lạnh, vô tình những năm qua, một chút cũng không thay đổi.
"Đúng vậy!"
"Anh thật biến thái!" Cô oán hận mắng.
"Điều này, em đã nói qua từ trước." Cô có thể nghĩ từ mới hay không?
"Tôi sẽ không đồng ý điều kiện của anh."
"Rất tốt, vậy em cứ tiếp tục đợi ở chỗ này đi!"
Lúc Dạ Ma muốn bỏ đi, Thu Lăng lại lên tiếng gọi lại hắn: "Khoan đã!"
"Em thay đổi quyết định sao?" Hắn luôn biết rõ cái gì là lợi thế có lợi nhất trong tay hắn.
"Tôi muốn thấy con trước!" Con trai tiếp tục ở bên cạnh hắn, lớn lên chỉ biết biến thành ác ma thứ hai.
"Được!" Trên mặt hắn mang theo nụ cười chiến thắng nhìn cô.
Thu Lăng cắn môi dưới, hạ quyết tâm, không để cho con lớn lên cũng máu lạnh như hắn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT