- Chào chàng trai ...Con có nhận ra ta không? - Trong màn đêm bao la của vũ trụ, gương mặt lão thầy bói hiện lên rất nhân từ:
- Ta muốn nói cho con nghe điều này....
Hắn không mở miệng trả lời lão già được, hắn chỉ biết trân trân đôi mắt nhìn và lắng nghe giọng nói như len lỏi vào tận trong tim của lão:
Con người tồn tại luôn chịu sự tác động lúc trực tiếp, khi gián tiếp và dẫn dắt bởi 2 thế lực đối lập nhau là Phúc và Họa trong vũ trụ, cùng với những chuyển động, biến đổi của vật chất, và thời gian, không gian, tư duy suy nghĩ, tình cảm mà làm nên hai chữ Số phận. - Ông lão nói xong, tay phải giơ lên, trên bàn tay phải ấy hiện lên gương mặt Thu Hằng, rồi lão giải thích:
Thu Hằng sinh ra có được may mắn là xinh đẹp, trang trọng hơn người. Tuy cuộc sống có nhiều cạm bẫy, cám dỗ đi theo cái Họa. Nhưng từ nhỏ được sự giáo dục chu đáo từ gia đình, cộng với cái tâm trong sáng tôn thờ Đức Phật, tôn thờ lẽ Phải, cộng với bản thân rèn luyện làm trí tuệ tinh thông, minh mẫn, nghiêm túc. Đã giúp Thu Hằng luôn chọn đúng con đường đi đến cái Phúc. Thu Hằng đến với con để giúp đỡ cho số phận bất hạnh của con là sự se duyên tuyệt vời của Đức Phật, hiện thân tối cao của cái Phúc.....
Ông lão nói xong, tay trái giơ lên, trên bàn tay trái ấy hiện lên một gương mặt, ngay lập tức hắn nhận thấy đó là Cẩm Vân:
Còn Cẩm Vân, cũng có được may mắn là xinh đẹp hơn người. Nhưng không có sự giáo dục chu đáo từ gia đình nên sinh bản tính ngang bướng, lại sĩ diện, đua đòi. Việc không biết được điểm dừng trước những ham muốn tiền bạc, danh vọng và hưởng thụ. Đã khiến Vân chọn sai con đường, dẫn đến cái Họa....Không nhưng vậy, còn vô tình reo rắc cái chết đến cho người khác, hoặc kéo người khác sa đà theo mình.........Quả thực là vô tình hay cố ý, cũng thật đáng trách!
Nói xong, 2 tay ông thu lại làm 2 gương mặt biến mất. Rồi ông hướng đôi mắt nhìn về phía những tinh cầu xa xăm....:.
- Con có nhìn thấy những giọt nước mắt kia không, đó là những giọt nước mắt của Thu Hằng khóc thương khi con chết đấy. - Hắn nhìn thấy trên vũ trụ tuôn ra hàng triệu những giọt sương lấp lánh, rồi hóa thành những ngôi sao sáng long lanh: Khi con chết đi, đôi mắt nàng sẽ mù lòa vì khóc thương, thân xác nàng sẽ còm cõi, héo mòn và nàng cũng sẽ chết theo con vì tình yêu vô hạn đó.... Lẽ ra con đã đi theo Cẩm Vân mà chết vì bệnh tật rồi nhưng Thần Chết - hiện thân tối cao của cái Họa, đã cảm động trước tình yêu vô hạn của Thu Hằng, không muốn 1 cô gái thánh thiện, phúc đức như vậy phải chịu bi thảm nên Người đã dùng quyền năng siêu đẳng chỉnh sửa lại quá khứ để 2 con được sống quãng đời còn lại trong dài lâu hạnh phúc!!!!
Gương mặt ông lão mừng rỡ quay về phía hắn, mỉm cười:
- Chúc mừng con sắp được tái sinh trong tình yêu thương vô hạn của Thu Hằng....Giờ con hãy đi về phía ngôi sao này, nhìn thấy không? - Lão già chỉ tay về hướng ngôi sao sáng nhất - .....Vì sao ái tình của 2 con đấy.... Đi theo đó và nhớ đừng quay đầu nhìn lại nơi này, khi con được tái sinh cũng là lúc con quên đi tất cả những gì đang nói chuyện với ta để trở về với thế giới vật chất!!!
Hắn bay đi vun vút như siêu nhân trong màn đêm bao la của vũ trụ, càng đến gần ngôi sao tình yêu đó, hắn càng bị lóa mắt bởi ánh sáng chói chang diệu kỳ tỏa ra thành năm cánh...Hắn nhìn thấy trước mặt mình là một màu trắng xóa... Rồi cơ thể hắn xoay đảo, lộn ngược lên không trung rất nhiều vòng cho đến khi từng bộ phận rụng rời và tan biến vào hư không. Tỉ tỉ tế bào xuất hiện, chúng bắt đầu lắp ghép lẫn nhau tạo thành 1 chỉnh thể, hay đúng hơn là 1 chàng trai 20 tuổi khỏe mạnh. Hắn bỗng thấy mình đang cưỡi trên lưng một con ngựa trắng tinh, rồi trong phút chốc nó đưa hắn băng qua hàng vạn cây số, hàng vạn năm của lịch sử, chứng kiến biết bao nhiêu là đổi thay....Con ngựa đưa hắn đến 1 nơi rất thanh bình, cũng là lúc hắn hiểu rằng mình đang ở Việt Nam và trở về với thời điểm hiện tại, đó là thế kỷ 21....Nhưng lúc này, con ngựa hất văng hắn xuống đất bất tỉnh để hắn quên đi hoàn toàn cuộc nói chuyện và những gì đã xảy ra trong vũ trụ để giữ bí mật!!!!! ... Thế rồi bàn tay mới được tái sinh của hắn cảm nhận được một hơi ấm nồng nàn, rồi đôi tai mới được tái sinh ấy thoảng nghe thấy giọng nói trong trẻo đâu đây, và cái mũi mới được tái sinh ấy ngửi thấy thoang thoảng mùi hương nhẹ nhàng thanh khiết. Đôi mắt mới được tái sinh ấy khẽ mở ra ngay lập tức đã bị choáng ngợp bởi ánh sáng chói chang của sự sống .... Gương mặt Thu Hằng hiện lên thật thân thương, ẩn chứa bên trong đôi mắt đen thăm thẳm như chứa đựng cả vũ trụ với hàng triệu triệu ngôi sao - lúc này đang chăm chú nhìn hắn.:
- Ô hay, nụ hôn của em đã làm anh tỉnh giấc rồi.....? - Thu Hằng thốt lên ngơ ngác, thì ra nàng đã khẽ hôn lên môi chàng hoàng tử ngựa trắng của nàng.....
- Anh.... đang... ở ....đâu??- Hắn nói với giọng vô cùng yếu ớt...
- Anh đang ở bệnh viện Việt Đức! - Hằng nhìn hắn, bàn tay vuốt tóc hắn nhẹ nhàng...
- Thế...thế.... anh...anh. ... bệnh gì?
- Anh bị sốt xuất huyết - Hằng nhíu cặp lông mày lá liễu lại, đầy vẻ trách móc: Can tội mùa hè nằm ngủ không mắc màn, muỗi nó đốt anh nên bị sốt chứ sao. Anh sốt, rồi ngủ ly bì từ chiều qua đến giờ mới dậy đấy...May cho anh là bệnh này chữa được đấy nhé!
- Thế ngoài ra, anh còn bị làm sao nữa không?? - Hắn nhìn thẳng vào gương mặt Hằng, giọng vẫn yếu ớt lắm...
- Không - Hằng cười - Sốt xuất huyết chưa đủ hay sao mà anh còn muốn mình mắc bệnh gì?
Ông bác sỹ già đang đứng bên cạnh giường bệnh,đã nghe hết cuộc nói chuyện và nhắc hắn nói nhỏ kẻo sức khỏe đang yếu...Nhưng hắn vẫn cố nói như bị tắc họng:
- Bác sỹ, ngoài sốt xuất huyết ra tôi còn bị sao nữa không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT