Persephone biết sắc mặt của mình lúc này rất là đỏ.

Cho nên cô cũng không trở lại đại sảnh, mà đi theo rào chắn màu trắng, chậm rãi bước đi, Olympus rất lớn, giống như không có đích đến.

Không khí ban đêm vô vùng trong trẻo lạnh lùng, nhưng suy nghĩ của Persephone lại đang ở địa ngục. Không biết giờ Hades đang làm gì? Còn giận cô không? Cứ nghĩ đến ánh mắt tuyệt vọng của hắn ngày hôm đó, lòng cô như bị ai đó cắt ra từng khúc, khổ sổ vô cùng.

Cô biết ngày đó đã làm tổn thương tự tôn của hắn, làm cho hắn không thể bỏ qua cho cô! Nhưng mà cô nhớ hắn đến điên rồi! Cô tình nguyện để Hades đánh mắng cô chứ không muốn hắn bỏ qua cô. Loại cảm giác này vô cùng khó chịu! Cô giống như một con cá thiếu nước vậy.

“Hades” Persephone ngồi dựa vào tường, đầu úp vào gối, lặng lẽ rơi nước mắt. Ban đêm ở Olympus vô cùng yên tĩnh, Persephone nhìn vô định, sau đó vì mệt mỏi của những ngày qua mà ngủ thiếp đi.

Trong giấc mơ của cô, Hades đến bên cạnh cô, dùng bàn tay to của mình dịu dàng vuốt ve cô, sau đó dịu dàng ôm lấy cô đem cô đặt lên giường, hắn nằm bên cạnh kéo cô vào lòng. Cô vừa khóc vừa cười ở trong cổ hắn, xin lỗi hắn vì đã làm hắn đau, sau đó cầu xin hắn bỏ qua…

…………

Lúc Persephone tỉnh dậy đã là ngày hôm sau.

Xoa đôi mắt, cô mới phát hiện mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, màn sa màu trắng, xung quanh là tiếng chim kêu êm tai.

Persephone nghi ngờ ngồi dậy nhìn bốn phía, thế nhưng hoàn toàn không biết tại sao mình ở đây. Hades thật sự bế cô đến đây sao? Là hắn sao?

Đang lúc cô cảm thấy vui sướng vô cùng thì cửa mở ra.

Athena và Artemis đi tới, nhìn Persephone tỉnh dậy, hai người đến ngồi cạnh cô.

“Persephone… Hôm qua sao ngươi không nói một câu đã đi ra ngoài? Nếu ta không ở vườn thấy ngươi thì hôm nay ngươi đã nằm ngoài vườn rồi” Athena cau mày, hai tay vòng trước ngực, bộ dạng rất giống một cậu bé.

“Đúng vậy, ngươi không biết ban đêm của Olympus lạnh thế nào đâu, nếu ngươi ngủ một đêm ở vườn thì hôm nay ngươi trở thành người tuyết luôn đó” Artemis lãnh đạm nói thêm.

“Là các ngươi ôm ta vào sao?” Persephone ngẩng người, buồn rầu hỏi.

“Không thì là ai?” Athena nhíu mày “Không lẽ ngươi nghĩ là Hades sao? Từ sau khi Thánh Chiến chấm dứt, hắn với Zues đã không thèm quan tâm nhau nữa rồi, nếu hắn xuất hiện ở Olympus này mới là kỳ tích”

Thì ra hôm qua cô nằm mơ! Cũng đúng, trước kia Hades vì cô mà suýt cùng Zues giết nhau, hắn sao có thể chạy đến Olympus này? Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Persephone có chút nhíu lại.

Thấy tâm tình của cô không tốt, Athena kéo tay cô.

“Tế điển vẫn chưa chấm dứt, chúng ta cùng vào đó chơi thêm tí đi”

“Tế điển vẫn còn sao?” Persephone kinh ngạc nhìn Athena.

“Năm nào tế điểm cũng cử hành trong ba ngày, tuy rằng ngươi không ở Olympus nhưng ngươi cũng không thể không biết” Athena nghi ngờ nhìn Persephone.

“Ta… ngủ mớ” Persephone thu ánh mắt khiếp sợ nói, sau đó cô che đầu, giọng nói có chút đau đớn “Athena, đầu ta rất đau, hôm nay ta sẽ không đi tế điển, ta muốn nghỉ ngơi một chút”

Cô không nên đến trước mặt Apollo, hôm qua có thể chạy trốn nhưng chắc gì hôm nay chạy được? Có ngốc cũng không dại mà đi nạp mạng đâu.

Athena vuốt cằm nhìn Persephone rồi nhìn Artemis, sau đó nhún vai.

“Được rồi, vậy ngươi nghỉ ngơi một chút, buổi tối chúng ta đến thăm ngươi”

Nói rồi hai người đứng dậy đi khỏi phòng.

Phòng to như vậy chỉ còn một mình Persephone.

Persephone thở dài, tựa vào gối, sau đó giơ chân lên. Tế điển chết tiệt, thật sự nhàm chán!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play