“ Ôi chao!
Chẳng phải nổi tiếng nhà ta Lãnh công tử sao, dạo này ngươi có vẻ tốt” , Phan Y trào phúng nói nhìn Lãnh Tĩnh vẻ mặt đầy ghen ghét cùng hèn mọn
Lãnh Tĩnh ko nói lạnh lùng nhìn Phan Y
“ A, sao hôm nay vị kia tiểu thư ko đến tìm ngươi nha, ko phải chán ngươi rồi chứ, cũng đúng người ta cao quý như vậy ngươi xứng sao, chẳng qua
là hứng thú nhất thời a” , Phan Y châm chọc nói
“ Ko liên quan đến
ngươi” , tuy lạnh lùng ko quan tâm nhưng Lãnh Tĩnh trong lòng chua xót,
hắn biết rõ hơn ai hết chính là hắn hi vọng nếu ko có duyên thì ở bên
cạnh nàng một ngày cũng tốt, xem như là kí ức đẹp thôi. Hắn ko cưỡng cầu xa vời, nhưng ngày càng luyến tiếc này hoài ôm ấp áp, sủng nịnh ôn nhu, cùng quan tâm …..hắn cười giễu
“ Ta chính là tiếc cho ngươi a, vừa
rồi ta đi trên đường thấy nàng ta thập phần thân mật với một công tử
đâu, hắn có vẻ là người có gia thế nha” , nói đoạn Phan Y trào phúng
xoay người cười lạnh,
Lãnh tĩnh chính là ko nói nhưng mâu quang cùng run run thân hình bán đứng hắn, giờ này hắn tâm tình thật sự suy sụp ,
mệt mỏi a, chỉ là yêu mà thôi sao như vậy khó khăn đâu, Lãnh Tĩnh ngán
ngẫm
“Tĩnh nhi, suy nghĩ cái gì đâu…”..Sắc Vi mềm nhẹ hỏi, ôm giai nhân vào lòng
“ Ko có,” Lãnh Tĩnh cười lắc đầu, cũng nằm yên lặng trong lòng nàng
“ Ngươi nha, có gì cứ nói, ko nên suy nghĩ lung tung, sẽ sinh bệnh a,” Sắc Vi có chút buồn bực
“ Có sao? Lãnh Tĩnh ôn nhu cười, như hoa khai,bỗng chốc Sắc Vi có chút
ngẩn ngơ, nhưng sao nụ cười đó lại có chút bi ai sầu cảm đâu
“ Tính, ta còn ko biết rõ ngươi sao,” Sắc Vi thở dài, nhu nhu hắn sợi tóc
“ Ân…..Vi, ngươi nói xem ta còn ở trong ấm áp hoài ôm của ngươi được bao
lâu” , Lãnh Tĩnh thấp giọng hỏi, thấp đến nỗi ko muốn cho người khác
nghe thấy, nhưng Sắc Vi chính là luyện võ nhân cho nên nghe rõ ràng
“ Thẳng đến bạc đầu, chấp chữ tay cùng nhau giai lão” , Sắc Vi mỉm cười
nói, nhẹ nhàng đặt lên hắn vầng trán một nụ hôn ôn nhu!! Này a, đứa
ngốc, lại suy nghĩ lung tung
“Ân,,,,…nếu vậy thật tốt” , Lãnh Tĩnh
mỉm cười….được như vậy sao, được ko….Lãnh Tĩnh nghe những lời nói ấy
thật sâu rồi cảm động chính là thân phận hắn như thế này đâu
“Ta đảm
bảo” , Sắc Vi mâu quang tràn đầy tự tin nhìn y nhân trước mặt, cũng
khiến cho Lãnh Tĩnh trong lòng an tâm nhiều lắm, như vậy đi, cứ như vậy
an hưởng, nhiều thêm một chút, chỉ một chút thôi
*************************************************
Lãnh Tĩnh cảm thấy cả người như có một nguồn nhiệt bốc lên làm cho cả người
hắn như nhuyễn ra, nóng rần, cảm thấy vô cùng khó chịu. Hắn nhớ hôm qua
sau khi cùng Vi đi du hồ về, sau đó uống ly trà….rồi hắn ko biết gì cả,
tỉnh lại là ở đây a
Nhìn lên trần nhà đầy hoa quý, hắn có chút giật mình này ko phải Lãnh Các của hắn a
“ Lãnh công tử,” lâu rồi ko gặp, một giọng nói trầm thấp vang lên phá vỡ Lãnh Tĩnh suy nghĩ
“ Ngươi….”.Lãnh Tĩnh giậc mình nhìn nữ nhân trước mặt, nữ tử chừng 25
tuổi, mặt mày bình thường, nhưng mắt mị có cổ ko nói nên lời dâm tiện
làm cho người ta ko thích ứng
“ Bạch Thư Phương, ngươi …ta sao lại ở chỗ này” , Lãnh Tĩnh khàn khàn nói
“ Ha hả…..vì bổn quan ái mộ công tử nên đưa công tử đến đây thăm hỏi chút thôi” , Bạch Thư Phương cười lớn đến gần nhìn giai nhân trước mặt
“
Mỹ a, thật mỹ, Lãnh Tĩnh mới có mấy tháng ko gặp ngươi lại càng thêm dũ
phát kinh người đâu làm cho bổn quan thêm yêu thích nha”, Bạch Thư
Phương hèn mọn cười, nắm tay Lãnh Tĩnh đưa lên hôn
“ Ngươi, …”..Lãnh Tĩnh kinh hãi, rút tay ra, mâu quan tràn đầy chán ghét cùng ghê tởm nhìn Bạch Thư Phương
“ Hừ! cũng đã nằm trên giường bổn quan còn ko hảo hảo lấy lòng ta”, Bạch Thư Phương cười lạnh
“ Ngươi nằm mơ” , Lãnh Tĩnh kiên định đáp, nhưng cơ thể hắn cảm thấy ngày càng vô lực, vì sao vậy
“ Ha hả, ngươi trúng mị dược, nếu ko có ta ngươi cũng ko sống đến ngày
mai a” , Bạch Thư Phương hèn mọn nhìn khắp người Lãnh Tĩnh hận ko thể
hảo hảo ăn sạch hắn
“ Ngươi….vô sỉ” , Lãnh Tĩnh tức giận mắng, vô lực ngã xuống giường, hơi thở gấp gáp, vô lực…….hắn giờ này đây cảm thấy
thật sợ hãi, hắn ko còn gì cả ngoài này trong sạch thân, vì vậy hắn mới
có thể kiêu ngạo, mới cảm thấy ko quá hèn mọn khi đứng bên cạnh nàng,
một ít thời gian bênh cạnh nàng là đủ, chỉ một ít thôi nhưng sao ông
trời cũng ko cho hắn a!!!
“ Ngươi, cò có khí lực sao, xem ra đêm nay
ta có thể hảo hảo hưởng tư vị của giang nam nổi danh Lãnh công tử
nga,” Bạch Thư Phương dâm loạn cười, đến bên giường
Cho đến khi y
bào thoát ra, từng cái, từng cái…..Lãnh Tĩnh cay đắng cùng tuyệt vọng
nhắm mắt lại run run, tay gắt gao bấu chặt mép giường, chảy đầy máu
Y bào phía trên thoát ra, một mảnh lõa lồ tuyết trắng da thịt lộ ra thêm động lòng người, vô tình vạn hạn………..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT