Một cô gái,ăn mặc
street style chính hiệu vô cùng hợp mốt…Từ cơ thể cô toát ra một mùi nước hoa
nhẹ nhàng mê người không khỏi khiến cánh đàn ông điêu đứng…
Có điều…nằm trỏng trơ
trên sofa như ở nhà?Gác một chân lên thành ghế?Đầu một nơi tay một nơi…Nếu bộ
dạng này mà đập vào mắt đàn ông thì…mất hết cả cảm xúc mà yêu thương.
Dường như nói nhiều
quá khiến cổ họng cô dâng lên một nỗi niềm thèm nước,giọng nói đanh thép đúng
chất đàn chị lớn tiếng vang lên:”Torron,lấy nước ra đây”.
…
“Sao lâu thế…Ờ…cảm
ơn…”_Kyn đang đếm tiền thấy lâu quá bỗng lớn tiếng rồi ngay sau đó một chiếc
cốc nước chắn trước mặt làm khuất tầm nhìn,cô theo thói quen không để ý đến
người mang nước mà tự tiện cầm lấy không quên nói lời cảm ơn.
Đối với cô ! Việc
quan trọng phải đặt lên hàng đầu,phải được giải quyết đầu tiên đương nhiên…đếm
tiền cũng không ngoại lệ.
Vừa đỡ lấy chiếc cốc
Kyn đã không khách khí tu hẳn một hơi và…cổ cô cũng ngửa dần về đằng sau…cho
đến khi…
Một khuôn mật xinh
đẹp với chiếc cằm v-line lọt vào tầm mắt cô…
Dừng hình…miệng vẫn
há to đón lấy nước…cô lại quên chưa khép miệng lại để nước tràn vào quá đà…
“Phụt…”_Kyn thu đầu
về phụt một phát nước bắn xa 60 cm,đúng lúc đó…
”Em xin lỗi vì đã
chậm trễ.Nước của…”_Torron vội vàng chạy ra không quên nụ cười cầu hòa,anh là
một trong số những người thân cận của Kyn và cũng hiểu cô không kém bạn thân là
mấy.
Việc cô sai bảo luôn
ưu tiên hàng đầu,vậy mà hôm nay anh lại chậm trễ tưởng rằng bị ăn một cùi trỏ
vào mặt ai ngờ…còn thậm tệ hơn cả cùi trỏ ấy chứ…
Chiếc áo sơ mi hàng
hiệu đang làm mưa làm gió trên thị trường vừa mới ra tuần trước…anh đã phải cật
lực làm việc để mua nó về…
Hôm mặc định làm nốt
công việc Kyn giao là đi chơi luôn ai ngờ…
Torron khóc trong
lòng,anh giương đôi mắt đầy thương tiếc nhìn chiếc áo sơ mi mới tậu được…
Anh ngước mắt lên chỉ
thấy Yin lấy tay che miệng mặt vô cùng ngạc nhiên,Kyn cũng không khác là mấy,có
điều cô nhìn anh bị dính chưởng của mình thì cười méo mó…
“Kyn…”_Torron bặm môi
hít sâu vào một hơi,giọng nói cố nín cảm xúc vang lên.
“Hả?...Ừ chị
đây…”_Kyn há mồm cười méo mó ngây thơ đáp…Torron sắn tay áo tiến lại gần,Kyn
giật mình đứng lên lùi lại phía sau vô tình dẫm lên thành ghế sofa…
Do không chịu nổi sức
nặng của cô mà…”Rầm”…cả người lẫn ghế đều ngã ngửa.
Kyn đưa tay chạm nhẹ
vào mông mặt nhăn nhó miệng suýt xoa…”Ay da…sao lại đau thế…”.
Dường như cứ ngã đó
vẫn chưa làm thỏa cơn thịnh nộ của Torron anh vẫn tiến lại phía Kyn vẫn cái
giọng trầm thấp mà đầy mùi vị nguy hiểm ấy:”Chị có biết cái áo đấy bao nhiều
tiền không?”.
Kyn tay vẫn đỡ mông
đứng dậy lùi lại phía tay,tay còn lại dơ ra phía trước phẩy phẩy cười gượng
nói:”Chị xin lỗi…thôi mà…đừng giận nha”.
Torron không nói gì
mặt đầy âm khí vẫn một mực tiến về phía Kyn…
Cô giật mình cười
cười luông cuống nói vội vàng khi thấy anh sắp chạm vào người mình:”Chẳng phải
chú xin nghỉ sớm để đi…chơi sao?Đến giờ rồi đó,đi nhanh kẻo bạn chờ…”.
Torron nghe vậy bỗng
hét lớn vào mặt cô,tay cầm cổ áo mình kéo ra đằng trước:”Áo thế này thì đi chơi
cái con khỉ gì nữa…”.
…
~!@#$%^&*()_
“abc…xyz…”.
“Thôi mà…chị xin
lỗi…”.
“Chị hứa sẽ tăng
lương cho chú…yên tâm…chị thề mà…”.
Yin đứng một bên
không nén nổi mà cười thành tiếng lớn…oitroioi…
Vừa về nước mà đã
được trận cười vỡ bụng chưa từng có…
Kyn mang tiếng là đàn
chị nhưng tính tình rất trẻ con,cô chỉ được cái to mồm ra oai chứ thực chất lại
rất hiền lành…đôi khi còn bị đàn em bắt nạt…
Torron là người đi
theo Kyn lâu năm lại là đàn em đương nhiên không có chuyện sẽ ra tay làm thương
tổn Kyn nên Yin chỉ đứng ngoài cuộc thưởng thức…cũng lâu rồi cô mới cười nhiều
như vậy…
Một năm rồi…kể từ
ngày xảy ra chuyện…người con gái đó…sẽ không trở về…từ ngày đó…cô sống kín đi
rất nhiều đôi lúc còn lạnh lùng hơn cả Zami…vì cô biết…mình đang gánh vác một
trọng trách quan trọng…bảo vệ tổ chức…
Tuy không thể vực lên
nhưng Yin đã rất cố gắng,có ngày còn quên ăn quên ngủ vì xử lí chuyện của tổ
chức,ngày trước trọng trách không hề nhỏ nhưng kể từ 1 năm về trước việc của tổ
chức đều do một tay cô quản lí…đêm đêm chỉ công việc với công việc…có khi…thời
gian nghỉ ngơi cũng chẳng có…mùi máu tanh đã che khuất một phần tâm trí cô…
“Đừng mà…đừng cù chị
nữa mà…hahahah”_Cách xử lí Kyn nhanh gọn nhất vẫn là chiêu thức cũ…cả tổ chức
không ai không biết đến Kyn rất nhạy cảm và có máu buồn chỉ cần chạm nhẹ vào eo
thôi là cô đã nhảy cẫng lên rồi…
“Chị có biết em tích
góp bao nhiêu tháng lương mới mua được cái áo này không?Chị có biết hôm nay em
làm việc chăm chỉ thế nào không”.
“Chị xin lỗi mà…đừng
cù nữa…hahahah…đừng…hahaha”.
Yin chợt nhớ ra mình
đến bar Foully không phải là để đùa…
Cô bước ra tạo khoảng
cách giữa Kyn và Torron cười cầu hòa nhìn anh nhẹ giọng:”Thôi nào!Chị sẽ mua
cho em một cái áo mới…có được không?”.
Torron định lên tiếng
phản kháng,đâu phải anh thương tiếc mỗi cái áo này…anh còn thương tiếc cả buổi
đi chơi nữa ấy chứ…anh đã làm việc chăm chỉ để được về sớm đi chơi mà lại hóa
thành thất hẹn…
Nhưng giọng nói phát
ra từ mồm Yin quá mức nhẹ nhàng,có thể khiến phái nam điêu đứng ngất ngây trước
giọng nói của cô.
Hơn nữa nhìn vào đôi
mắt trong không còn chứa nét tươi vui hồn nhiên năm đó nữa…mà thay vào đó lại
là một mảng màu đen u tối…nguy hiểm có cảnh giác có hận thù có mùi máu tanh
càng không thể không đến điểm danh…
Một năm qua?Cô đã thay
đổi hoàn toàn…bắt đầu đứng lên cầm đầu một tổ chức đã hình thành nên cô những
tính cách sát thủ này…
Anh biết từ ngày đó
cô rất mệt mỏi…nhiều lúc muốn bật khóc thật to nhưng…lại cố tỏ ra bình thản
trước mặt đàn em…anh hiểu mà…chắc hẳn cô đã rất mạnh mẽ để đứng lên trong cái
tổ chức này…
Torron thay đổi thành
nét mặt tươi vui,anh cười nhẹ:”Không sao đâu chị,cái áo đó cũng không dáng là
bao mà”.
Yin cũng cười lại anh
đương nhiên hận thù không thể bỏ qua dễ dàng,trước khi đi anh không quên gửi
tặng Kyn một cái lườm hình viên đạn làm Kyn chỉ kịp nuốt một ngụm nước miếng
chứ không dám lên tiếng…
“Rầm”…Cánh cửa phòng
vừa đóng lại cũng là lúc Torron khuất khỏi tầm mắt hai cô gái.
“Bụp…”_Kyn cầm tờ báo
ném mạnh vào cửa,mặt hầm hừ không còn vẻ hối lỗi ban nãy nữa mà lộ rõ tính đanh
đá của mình:”Chị xem kìa…đúng là đồ dại gái…”.
Yin quan sát cử chỉ
hành động của Kyn suốt từ nãy đến giờ mới không nhịn được mà bật cười nhẹ,cô em
này của cô vẫn vậy,vẫn trẻ con như thế.Chỉ được cái to mồm mà lại rất nhát
gan,tuy tính tình không được tốt cho lắm nhưng lộ rõ sự đáng yêu tinh nghịch.
Đương nhiên đàn em
phải am hiểu tính tình Kyn mà nhường cô,chứ không đến giờ sao lại để cô trèo
đầu cưỡi cổ thế này…
Nói thế thôi chứ thực
chất Kyn cũng không phải hạng tầm thường,tinh thông võ nghệ có điều nhát gan
vẫn là tính xấu mà cô không khắc phục được !
Kyn bỗng quay qua
nhìn Yin khoanh tay hậm hực nói:”Chị với chị Zami đều cùng một loại người,đi đi
về về thần bí ma không biết quỷ không hay…cứ làm người ta phải đau tim mới được
à”.
Yin cười nhẹ ngồi
xuống cạnh Kyn nhỏ giọng đầy thành ý:”Thôi mà!Chị biết lỗi rồi,đừng giận chị
mà”.
Kyn quay lại nhìn Yin
chu môi lên hừ một tiếng rồi nhanh chóng đổi thái độ sang tươi cười :”Được!Vậy
còn được”.
Cô cười hiền dịu,nhìn
Kyn ngồi đếm tiền Yin liền hỏi một câu:”Dạo này làm ăn có vẻ tốt hơn nhỉ”.
“À…cũng khá khá hơn…”_Kyn
ngửa cổ ra đằng sau tinh nghịch nhìn Yin cười,tay điêu luyện đếm tiền thành
thạo phát ra những tiếng “sột xoạt” mắt vẫn nhìn vào từng tờ tiền cô hỏi ngược
lại Yin:”Chị…dạo này làm ăn thế nào?”.
Nụ cười trên môi Yin
cứng lại có chút gượng gạo…vừa mới về nước mà tận hai người hỏi chuyện làm ăn
của cô…Rốt cuộc là quan tâm cô hay quan tâm tiền vậy?
Thở dài một hơi Yin
không trách Kyn mà dựa nguời vào thành ghế sofa mệt mỏi trả lời:”Vẫn chẳng khá
lên được là mấy”.
Kyn nghe vậy bỏ mấy
tập tiền xuống,vội vàng quay đầu lại nhìn Yin,vẻ mặt mệt mỏi chưa từng có…
Giờ nhìn kĩ cô mới
nhận ra…thì ra mọi chuyện không suôn sẻ như cô nghĩ…Yin có lẽ rất áp lực mới
vực được tổ chức lên sau cơn sóng gió đó…
Kyn đưa tay lên chạm
nhẹ vào mặt Yin nhẹ nhàng lướt qua từng nét mệt mỏi trên khuôn mặt cô…trong
lòng không khỏi thấy đau xót mà tự lên tiếng trách bản thân:”Nếu chị đã mệt như
vậy rồi…sao còn cố?Sao không nhờ em sang giúp?”.
“Cô bé ngốc này…chị
đã làm việc trong tổ chức lâu như vậy rồi,cũng nên thử một năm quản lí xem sao”_Yin
đưa tay lên véo nhẹ mũi Kyn cười nhẹ.
Kyn vẫn lặng nhìn
cô,người chị của mình…sau một năm đây sao?Đã không còn nét trẻ con như xưa nữa…mà
thay vào đó là một trọng trách nặng nề…mùi máu tanh che khuất ánh sáng…liệu sau
này?...Còn có chàng trai nào đủ dũng cảm để yêu để thương Yin nữa không?
Một cô gái suốt ngày
giết người để vực lại tổ chức với mong muốn tổ chức vẫn còn có chỗ đứng trong
giới xã hội đen,trải qua bao nhiêu nguy hiểm…
Kyn vẫn không thể
quên được hình ảnh hơn một năm về trước của Yin…ngày đó…bàn tay tuy dính máu
nhưng chỉ là những chuyện nhỏ lặt vặt cùng lắm cả tháng mới có một lần…vậy mà
một năm sau…cô đã thay đổi…hoàn toàn lột xác…đôi mắt sắc xảo tản ra không ít
mùi vị nguy hiểm đề cao cảnh giác…
Chẳng khác nào một
Zami thứ hai xuất hiện tồn tại trên Trái Đất này…
“1 năm thôi sao?Zami
thực sự…có thể hồi phục trí nhớ sao?”.Tiếng nói vô vọng bất ngờ vang lên,khôi
phục lại trí nhớ…?Chúng ta đã làm đủ mọi cách rồi mà?Còn có cơ hội sao?Không
thể nào…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT