“Lời cô nói quả thực rất
chuyên nghiệp như thể…mình đã thực hành qua vậy”_Ken không nhanh không chậm
phun ra từng chữ một rồi tự giác thu đầu về,cái khoảnh khắc tưởng chừng môi cô
sẽ dính lấy cái môi kia đột nhiên vỡ vụn.Cô không nghĩ đến anh lại lui đầu về
như vậy…như thể mình vừa bị lừa một vố nhục nhã.
“Hả?...”_Zami kinh ngạc mà
thốt ra một tiếng,anh ta vừa mới nói…cô…thực hành qua…Thực hành cái gì cơ
chứ?Có phải là…Không muốn nghĩ nữa không nghĩa nữa…
“Nhìn mặt cô kìa,thất vọng
vì không được chạm môi tôi đến thế sao?”_Ken cười chế giếu,con gái điên cuồng
trước vẻ đẹp của anh có rất nhiều,để chạm được vào môi anh cũng không hiếm.Zami
này nhìn ngoài lạnh lùng cao ngạo không ngờ…cũng chẳng có gì nổi bật trong phái
nữ cả.Một nụ cười chua xót…một chút thất vọng…biểu hiện này?...Khó hiểu.
Cô không mang đến lời trêu
chọc của anh mà chỉ đăm đăm hỏi vấn đề mình hoàn toàn mù mịt:”Anh nói tôi thực
hành…cái gì cơ?”.
“Là cô ngu hay giả ngu
vậy?Hồi nãy trong sáng thì nghĩ đen tối bây giờ đen tối lại nghĩ trong sáng
đương nhiên thực hành vấn đề cô đã tốn không ít nước bọt giảng giải rồi”_Ken
không nghĩ cô lại chậm hiểu như vậy mà mất hứng nói.
“Anh nói lung tung cái gì
vậy…Tôi hoàn toàn trong sạch,tôi không như anh nghĩ”_Zami như thể bị hiểu nhầm
mà lại hiểu nhầm cái chuyện ghê tởm như thể thì không khỏi nổi giận.
“Không phải thì không
phải,cần gì phải nổi nóng chứ.Xem ra đã nổi nóng thành thế này…thì thực sự là
có phải rồi”_Ken giọng nói đầy ám muội cùng mỉa mai.
“Anh…được lắm!!!Đôi co với
người bệnh cũng chẳng khác nào nói chuyện với bình hoa”_Zami bản chất bình tĩnh
trong mọi tình huống nay có chút hấp tấp nhưng cũng không thể hòan toàn mất đi
tự chụ được,biểu hiện thay đổi nhanh như lật sách,cô thản nhiên uống trà như
chưa từng có chuyện gì xảy ra.Vẻ mặt càng thêm đắc ý khi thấy mặt ai kia đang
dần biến sắc…
“Cô nói ai là bình hoa
hả?”_Ken nghiến răng ken két,mũi không hài lòng hơi hơi nhếch lên,vẻ mặt
này…thật khó mà tiêu hóa nổi…
“À…phải rồi!Nếu so sánh anh
với bình hoa thì quả là có chút thiệt thòi”_Zami làm bộ nghĩ sai,đôi mắt đảo
qua đảo lại.
“Cũng may cô còn biết cách
ăn nói”_Ken thu hồi vẻ mặt khó ưa lại nhả ra từng chữ.
“Anh cũng cùng suy nghĩ với
tôi đúng không?Cùng nghĩ…bình hoa thật thiệt thòi khi phải so sánh với anh đúng
không”_Zami nói lớn hơn như kiểu tìm được đồng minh,trong lòng thì cười lớn tới
mức sắp rách miệng…
“Cô…”_Ken á khẩu,một chuỗi
biểu hiện trên mặt anh lộ ra không chút che dấu.Từ bặm môi đến nghiến răng rồi
phồng mồm trợn mắt…
“Tôi làm sao nào?”_Zami nhơn
nhởn lắc lắc cái đầu vẻ mặt đặc ý nhìn anh chăm chăm càng khiến máu điên trong
người anh sôi sùng sục.
Ken hếch mũi bỏ ngoài tai
làm lơ cô,vơ lấy quyển tạp chí chăm chú đọc,đối với anh im lặng là đỉnh cao của
khinh bỉ,với loại người này thì người nào nói càng ít người đó thắng.
Cô thấy biểu hiện của anh
rất bình thản thì không khỏi thấy nhục nhã,anh là ai mà dám làm lơ tôi?Anh có
biết là ngoài kia có bao nhiêu thằng mong muốn được tôi để ý dù chỉ một giây
thôi không?Đúng là loại có phúc mà không biết hưởng…Xí…
Ken ngoài nhìn tuy một vẻ
đọc tạp chí nhưng trong đầu anh lại chỉ suy nghĩ về cô,cứ một chút lại vươn cổ
lên xem cô làm gì,đầu óc một chữ cũng không chứa.Chỉ cần nhìn cái vẻ mặt đen
ngòm của cô là anh lại thầm cười trong bụng,cuối cùng cũng đã lộ điểm yếu,chỉ
cần nhắm trúng vào là phần thắng sẽ nhanh chóng về tay anh.Có điều…tính cách
của người con gái kia…cũng thật giống cô ấy…Nụ cười trên môi bất ngờ khựng
lại…Mình vừa nghĩ cái quái gì thế?Anh đấm bốp một cái vào đầu,lắc qua lắc lại
cho thức tỉnh khỏi dòng suy nghĩ anh coi là hoang đường…
“Gọi cho anh rốt cuộc là có
chuyện gì”_Tiron mở cửa vừa thấy gương mặt quen thuộc bên trong thì lên
tiếng,chân không quên bước theo nhịp đều đều.
“Chẳng phải là anh có chuyện
muốn nói với em sao,lát nữa em bận,không có thời gian tiếp anh”_Nayki quyến rũ
với bộ váy ngủ hai dây màu đen mỏng lộ hai mảnh trên dưới đen đậm bên trong gợi
vô cùng mà ngắn tới mức che hết mông,điếu thuốc đen dài kẹp giữa hai ngón tay
trắng không tì vết,từ từ đưa lên miệng,hút một hơi rồi nhả ra một ngụm khói rất
nhanh đã phủ kín gương mặt kiều diễm của cô càng thêm hư ảo mê người.
Nhất thời Tiron dường như
ngừng thở,đây không phải lần đầu anh nhìn cô như thế này nhưng…anh vẫn không
thể kiềm chế mà rung động…
“Sao thế?”_Nayki nhìn dáng
vẻ thẫn thờ của anh thì nhếch mép hỏi,nở nụ cười mỉa như có như không.
Tiron không nói lời nào mà
chỉ điềm đạm ngồi xuống sofa đối diện cô,nhìn thẳng vào mắt Nayki không chút e
dè đi thẳng vào vấn đề chính:”Chúng ta cần nói chuyện rõ ràng”.
Nayki cũng đã dự đoán được
anh sẽ khẩn trương như vậy,một bên mày hơi nhướn lên,đưa điếu thuốc xuống gần
gạt tàn ấn ấn đầu thuốc cho tàn thuốc rơi xuống:”Được thôi,anh cứ việc nói”.
“Anh đã làm theo những gì em
yêu cầu rồi,chúng ta coi như đã xong”_Ken lãnh đạm nói.
Nayki như thể nghe được
chuyện cười mà cười thành tiếng,cô bất ngờ đứng lên tiến tới chỗ anh,ngồi lên
đùi anh choàng cánh tay ra sau cổ anh đong đưa vô cùng lẳng lơ:”Anh có cần
thiết phải tuyệt tình thế không?”.
Tiron không giận mà cười nhẹ
cũng không vội vàng đẩy cô ra,bàn tay đưa lên bóp chặt cằm cô kiên định nói:”Vô
cùng cần thiết”.Nói xong anh hung hăng đẩy cô qua một bên,cả thân hình anh tuấn
dựa vào thành ghế sofa như một vị vua cao cao tại thượng.
“Em cũng không nghĩ đường
đường là một người cầm đầu tổ chức E-Gikay lại chẳng hề có một chút hứng thú
với phụ nữ như vậy”_Nayki cũng đã đoán trước được phản ứng của anh sẽ thế này
mà không có gì quá ngạc nhiên cả,chỉ ngồi dậy chỉnh sửa trang phục gọn gàng một
chút,lại nâng ly rượu Dalmore 18 năm tuổi lên ngang môi,miệng ly còn chưa tới
chạm tới từ môi Nayki đã truyền đến một độ ấm nhẹ…
“Em ngày nào cũng vậy!Đừng
uống nữa”_Tiron đưa tay lên ngăn giữa môi và miệng ly,ngày nào người con gái
này cũng cô đơn với chai rượu cùng khói thuốc.Cô mới 16 tuổi,như vậy chẳng phải
rất hại sức khỏe sao?
Nayki ngược lại không giận
mà cười nhẹ,đặt ly rượu xuống,ánh mắt trong veo mặt hồ dời xuống bàn tay còn
chặn trước môi mình,không gạt ra chỉ nói một câu hờ hững:”Đây…em có được gọi là
anh đang quan tâm em không?”.
Tiron có chút chấn động rồi
rất nhanh bình tĩnh thu tay về,ngả người về thành ghế nhẹ giọng nói:”Tùy em
thôi…”.
“Anh thật sự quan tâm em
sao?”_Nayki không đoán trước được anh sẽ nói vậy mà đôi mắt lonh lanh đáng yêu
đột nhiên sáng trưng như gặp vang,nhanh chóng tiến tới bên anh áp khuôn mặt
mình gần sát anh,mùi nước hoa dịu nhẹ cùng giọng nói ngọt ngào này chẳng thua
kém độc dược mà lôi cuốn anh…
Từ từ mở mắt,cô gái trước
mặt mê hoặc nhìn anh chăm chú,mùi nước hoa nhẹ nhàng Bonbon eau de parfum quyến
rũ mà gợi cảm đã sớm tản ra bao vây quanh người anh không còn đường lui.Bờ môi
gợi cảm hồng nhạt chúm chím áp sát gò má anh tuấn lạnh lùng,anh không phủ nhận
vẻ đẹp của cô nhưng bây giờ…cô còn đẹp hơn những gì anh tưởng…làm đàn ông muốn
kiềm chế…cũng thật là khó…
“Quan tâm như quan tâm một
cô em gái”_Tiron không nề hà gì với cách tiếp cận của cô ngược lại còn chủ động
áp sát mặt cô biến bị động thành chủ động nhà ra từng chữ phũ phàng…
Hơi thở nam tính đàn ông
quyến rũ bao phái nữ và đương nhiên Nayki không ngoại lệ còn cả hành động này
của anh thật khiến người ta muốn cắn một phát.Nhưng…câu từ của anh khiến Nayki
mất hết cả hứng…
Đẩy mạnh anh ra,cô hung hăng
trở về chỗ ngồi đối diện anh,bắt đùi phải lên đùi trái rít một hơi thuốc cuối
rồi ném vào gạt tàn,nhả ra một luồng khí áo diệu khiến người ta cảm giác như
đang đi trong mộng ảo nơi thiên đường:”Chúng ta vẫn chưa xong đâu,cả đời này…anh
đừng hòng thoát khỏi em”.
“Em nói vậy là có ý gì?Anh
đã làm theo những gì em bảo”_Tiron nhíu mày bất mãn nói,chẳng lẽ cô muốn lật
lọng với anh.
“Đây mới chỉ là bước đầu
thôi…kế hoạch của em còn dang dở sao có thể cho anh nói xong là xong
được”_Nayki cười lạnh một cái,cô đã mất công lật tung nửa quả địa cầu lên mà
vẫn không tìm thấy tung tích bây giờ mồi đã tới miệng chẳng lẽ thả đi dễ
dàng?Mối thù 3 năm trước…có chết cũng phải trả…
“Nếu anh không đồng ý thì em
có thể làm gì được anh đây?”_Tiron nhếch môi nói với chất giọng thách thức,anh
không tin là một cô gái chỉ với một lí do mà có thể trói buộc được anh dễ dàng
như vậy.
“Anh quên rồi sao?Đương
nhiên là…em trên danh nghĩ là người yêu anh với bố mẹ anh rồi”_Nayki nâng ly
lên ngang môi nhấp một ngụm nhẹ.
“Cũ rích!Em cứ việc nói,đầu
óc em cũng chỉ có nghĩ đến thế thôi sao?Anh quả thực đánh giá cao em quá
rồi,bây giờ người yêu anh cũng đã có cần gì phải nhờ cậy đến em”_Tiron cười mỉa
một cái xem thường cách lạt mềm buộc chặt của cô,rồi nhanh chóng nói tiếp:”Anh
còn có việc,hôm nay coi như xong đường ai nấy đi”.Đứng bật dậy mà không hẹn
trước,quay lưng tính bước đi nhưng…
“Anh nghĩ mẹ anh sẽ chấp
nhận cô ta làm người yêu anh ư?”_Nayki không nhanh không chậm hỏi,còn nhàn nhã
nâng ly rượu nhấp thêm ngụm nữa,cũng chẳng có phản ứng lo lắng trước bước chân
vội vàng của anh.Vì cô biết…chỉ cần nói ra lý do này…chỉ cần nói ra câu này…bí
mật mà ít người biết được…anh sẽ ngoan ngoãn ở cạnh cô…
“Vậy em nghĩ…mẹ anh có thể
chấp nhận em àm không chấp nhận nổi Zami sao?Em so với cô ấy chẳng bằng
1/10”_Tiron quay lại nhếch môi khinh bỉ nói.
“Em cho anh rút lại câu nói
này”_Nayki nghe xong bàn tay ngọc ngà đã sớm nắm thành nắm đấm,móng tay hung
hăng đâm vào lòng bàn tay truyền đến cơn đau nhức nhưng…đau nhất vẫn là...bị
người mình yêu xúc phạm…Không chỉ có vậy…đau nhất hẳn là quá khứ…anh vì cô ta
mà bỏ em…cũng là câu nói này…em so với cô ta cũng chẳng bằng 1/10…
Tiron có chút ngỡ ngàng,anh
chỉ là quá tức mà lỡ lời vậy thôi cũng không nghĩ cô lại quá khích đến vậy.
“Anh xin lỗi”_Tiron không
hiểu sao mỗi lần thấy cô đua đớn thế này anh lại vô cùng xót xa không kìm lòng
được mà tới bên cô vỗ về cô.Cô là một con người bí ẩn,mọi chuyện trong quá khứ
của cô anh đều không rõ,cũng không biết cô đã chịu bao nhiêu thương tổn.Chỉ có
anh duy nhất anh biết được đằng sau lớp mặt nạ đáng yêu trong sáng vô tư này là
một cô gái trưởng thành hơn bao giờ hết xinh đẹp và gợi cảm nhưng…ngày đêm chỉ
cô đơn với chai rượu và khói thuốc…
“Mẹ anh sẽ không chấp nhận
con gái của kẻ đã trốn nợ tận đâu”_Nayki bình tĩnh lại,gạt tay anh ra hờ hững
nói.Đối với cô hành động này là thương hại,cô càng hận hơn là người thương hại
cô lại là anh…
“Em nói gì?Anh không
hiểu”_Tiron nghe đến đây thì sững lại,anh hoàn toàn không hiểu ý tứ cô muốn nói
đến là gì.
Nayki không vội vàng chỉ
lẳng lặng nhấp một ngụm rượu,đôi mắt long lanh chợt tối lại nhìn về phía bầu
trời xa xăm như hồi tưởng lại quá khứ…
Giọng nói nhẹ nhàng thanh
thoát của một thiếu nữ kể lại chuyện xưa:”Bố mẹ ruột của Zami ngày xưa do không
suy nghĩ cẩn trọng lại tham lam nên đã mượn tiền bố mẹ anh để đầu tư dự án
nhưng không thành công đâm ra phá sản,khả năng trả lại tiền càng khó hơn nên họ
đã trốn nợ.Cuối cùng vì lo cho sự an nguy của Zami bố mẹ cô ấy đã gửi tại nhà
trẻ mồ côi rồi cao chạy xa bay như anh thấy đấy,Zami được chủ tịch tập đoàn JK
nhận nuôi và có được cuộc sống sung túc đầy đủ như bây giờ”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT