Lý Đán đặc biệt hạ chỉ đây là năm ngàn thân binh của hắn, không bị tam tỉnh lục bộ tiết chế, ra vào Trường An không cần cả đóng văn bản cái gì đó, ngay cả hoàng cung nếu có Tần Tiêu dẫn đội sẽ được tự do ra vào, hoặc là do hắn ký công văn.
Tuy Thân Dực Phủ chỉ có năm ngàn người, đối với Nam nha có mấy vạn binh, cùng Bắc nha Vạn kỵ, Vũ lâm vệ mà nói là ít tới đáng thương. Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, những nha môn và bộ đội này đều là thuộc hạ của Tần Tiêu. Chỉ cần hắn không chế tốt thì không bị mất quyền lực, Nam Bắc nha chính là Hoàng Thành Ngự Suất Ti.
Vốn thiết trí Thân Dực Phủ và Nam Bắc hai nha bình khởi bình tọa nhưng phẩm giai kém hơn một chút, nhưng trên thực tế là có ý này.
Cho nên cả Hoàng Thành Ngự Suất Ti từ ngày thành lập đã là nơi đùa bỡn quyền mưu của các tướng lãnh và các hoàng tôn. Chế ước lẫn nhau, lợi dụng lẫn nhau, mưu cầu cân đối, lợi ích cộng hưởng. Mà ngồi ở vị trí mũi nhọn chính là Tần Tiêu. Làm thế nào khống chế Nam Bắc nha, điều hòa mâu thuẫn cùng phân phối lợi ích đều thành nhiệm vụ thiết yếu của hắn.
Khiến cho hắn ở trong hoàng thành độc tôn, ngay cả hoàng đế Lý Đán cũng cần hắn giữ gìn hoàng quyền; hiện tại đám công tử bột đã bị hắn loại bỏ toàn bộ, có thể sử dụng chính là năm ngàn thân binh Thân Dực Phủ.
Chiếu theo tình huống trước mắt mà nhìn, Bắc nha đô đốc Trình Bá Hiến chính là bạn bè thân thiết chung chiến hào của hắn; Vạn Lôi, không cần phải nói, Vạn kỵ tướng quân, hoàng gia đệ nhất tinh nhuệ phân phối rõ ràng hợp lý.
Vũ lâm vệ cùng Thiên ngưu vệ tạm thời không phải là tâm phúc của hắn, xem ra đều là người của Thái Bình công chúa đề bạt, nói thí dụ như bọn người Cát Phúc Thuận, Trần Huyền Lễ, Lý Tiên Phù có công trong chính biến lần này.
Nam nha đô đốc là Tiết Sùng Giản, tuy là con của Thái Bình công chúa, nhưng mà quan hệ với Lý Long Cơ càng thân thiết, mà Tần Tiêu xem như đã gặp mặt, muốn ở chung với hắn có lẽ không khó. Hơn nữa nguồn mộ lính của Nam nha tính linh động khá lớn, là từ mười hai phủ binh điều tới. Hiện tại do Lý Tự Nghiệp phụ trách phòng giữ kinh thành...
Lý Tự Nghiệp đại đầu quỷ! Tần Tiêu nghĩ tới hắn có chút buồn cười. Từ cái ngày chia tay ở Lăng Yên các thì chưa từng gặp qua hắn lần nào. Bởi vì hắn cảm thấy mình lấy đầu Vi hậu cùng Lý Khỏa Nhi, còn lo lắng Tần Tiêu sẽ có chút ngăn cách, cho nên chột dạ lãng tránh.
Những chuyện cần xử lý đã ổn thỏa đôi chút rồi, Tần Tiêu chỉ cảm thấy mình bị sứt đầu mẻ trán, bận túi bụi.
Vài ngày sau phủ Hoàng Thành Ngự Suất Ti Đại Đô Đốc rốt cục cũng lắp đặt xong.
Tần Tiêu và cả đám nhân viên cùng đi vào Đại Đô Đốc phủ. Tam Trọng Môn, Cửu Lạc Viện, theo theo thứ tự là văn phòng của trưởng sử, lang tướng, trong phòng lớn nhất là thư phòng của Đại Đô Đốc.
Chánh đường đại sảnh thiết kế rất quý phái, bảo tọa Đại Đô Đốc cao cao tại thượng, sau lưng có bình phong thủy nân, một con Ly đang giương nanh múa vuốt ở đó, trong miệng phun ra cột nước. Trên án có đặt ngọc ấn của Đại Đô Đốc, cùng phù binh Nam Bắc nha vệ suất.
Tần Tiêu đi tới ghế thái sư ngồi xuống rất thoải mái, rất thích ý, cực sướng.
Xong xuôi những chuyện này mới bắt đầu vận tác. Bận rộn nhất cũng không phải Tần Tiêu, mà là thầy đồ Phạm Thức Đức. Hắn phải đem toàn bộ tư liệu của Nam Bắc nha tiến hành chỉnh lý sửa sang lại. Kể cả tư liệu tất cả binh sĩ tướng quân, tất cả ngựa và khí giới tập trung quản lý, còn có kinh phí của hộ bộ cấp xuống, sau này cũng sẽ giao cho Nam Bắc nha, cũng do Hoàng Thành Ngự Suất Ti phân phối xuống. Nam nha đến đây lãnh phủ binh, sau này cũng phải do Hoàng Thành Ngự Suất Ti đóng dấu mới được điều binh, hoàng gia lúc nào có đại triều hội, tế tự còn phải an bài kim vệ đi.
Phạm Thức Đức gần đây làm việc lão đạo thuần thục, có chút chậm rãi. Những chuyện này đập vào mặt suýt nữa làm hắn thổ huyết mà vong. Tần Tiêu âm thầm có chút buồn cười, những người của Đặc chủng doanh làm sao biết xử lý loại chuyện này, Phạm Thức Đức biết làm thì cho hắn làm, Hoàng Thành Ngự Suất Ti tuy chỉ cần động ngón tay là có thể điều động người của các nha môn, nhưng mà chuyện cần giải quyết cũng nhiều, xem ra cần phải gia tăng mấy quan viên văn án trở thành trợ thủ của Phạm Thức Đức.
Loại nhân vật này trong tay Lý Long Cơ có không ít. Còn muốn cái gì tìm hắn đòi người đi!
Nghĩ tới đây, Tần Tiêu liền chuẩn bị mang theo Mặc Y đi Đông cung bái kiến vị thái tử Lý Long Cơ này. Thật khéo là đông cung chiêm sự phủ đại thái giám Cao Lực Sĩ đã tới chủ động tìm Tần Tiêu đưa thiếp mời của Lý Long Cơ thiếp.
Tần Tiêu mở ra xem xét, không khỏi cười: Phía trên vẽ hòng bài, cũng là mấy lá bài mạt chược.
Câu cửa miệng: Tiểu đánh bạc di tình. Sau khi chính biến trở về, sau đó những chuyện cần xử lý đã hoàn thành thất thất bát bát, cho nên cũng được rãnh rỗi một chút, công tác cũng đi vào quỹ đạo. Tự nhiên phải tiêu sái rồi.
Làm bạn với công tử phong lưu như Lý Long Cơ sao có thể mang tiếng xấu. Ngẫu nhiên uống hoa tửu cũng hiểu được, huống chi chỉ là ‘tiểu đánh bạc’, Tần Tiêu xem như giải vây cho mình.
Đã có ván bài thì việc này không nên chậm trễ, mang theo Mặc Y và lấy một bao vàng bạc hỏa tốc tiến thẳng tới đông cung.
Hoàng cung, quan chức tam tỉnh lục bộ phủ đài giam thự nhìn thấy Hoàng Thành Ngự Suất Ti Đại Đô Đốc cùng phu nhân anh dực tướng quân vô cùng lo lắng nhắm thẳng đông cung mà chạy, không khỏi nhao nhao kinh ngạc: Chẳng lẽ trong cung lại xảy ra chuyện gì đó?
Đông cung biến hóa cũng rất lớn, đã không phải là bộ dáng như Lý Trọng Tuấn lúc trước. Hai năm trước Lý Trọng Tuấn thế thân phụ thân tiến vào đây, cơ bản không có động thổ, ngay cả vị trí bàn ghế cũng chưa di động qua. Hôm nay ở đây khác nhau quá lớn.
Đầu tiên cửa của đông cung bị hủy xây lại, tuy rộng hẹp nhỏ đã quy định không dám xằng bậy, xem mái hiên và tường vây khí phái rộng rãi hơn rất nhiều. Trên đường qua đá vụn đã đổi toàn bộ, trải thành đá cẩm thạch mới. Vườn hoa cây cối tự nhiên không cần nói, Lý Long Cơ từ trước đến nay chỉ ưa thích hoa hoa thảo thảo, tất cả đều do thợ thủ công của Sở vương phủ mang đến quản lý. Đông cung chánh điện Minh Đức Điện trước đó vài ngày đã trải đại thanh tẩy đang trùng tu lại, hiện tại chỉ đi tới một tòa điện tạm.
Cao Lực Sĩ dẫn hai người đi tới Minh Đức Điện, cũng không có thông truyền cái gì, tiến quân thần tốc đi thẳng vào trong. Trong phòng khách Lý Long Cơ đang ôm đứa bé chơi đùa, bên cạnh có ba đại mỹ nhân đang đứng hầu.
Tần Tiêu mang theo Mặc Y đi vào theo nghi thức cúi đầu chào:
- Thần Tần Tiêu, Hổ Mặc Y bái kiến thái tử thiên tuế! Bái kiến Thái Tử Phi, các vị nương nương!
Lý Long Cơ cười ha ha, kéo Tần Tiêu đi đến trước ba nữ tử kia, sau đó giới thiệu từng người:
- Đây là Vương thị, Thái Tử Phi, thời điểm sắc phong thì ngươi đã gặp; Lưu thị, mẹ ruột của Tự Trực; đây là Triệu thị.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT