Tần Tiêu nhìn qua bóng lưng Trương Cửu Linh. Không khỏi nói ra:

- A Man, người này thật bất thường!

- Cũng không biết làm sao!

Lý Long Cơ đắc chí vừa lòng mỉm cười:

- Nhưng mà mỗi chuyện cân nhắc rất cẩn thận, tâm tư cùng tài trí bậc này có thể so sánh với đại ca.

- Vô nghĩa!

Lý Long Cơ cười lên ha hả. Nơi này không có người ngoài, hắn kéo tay Tần Tiêu đi vào nội đường.

- Đại ca đại tẩu mau về phòng, nghỉ ngơi cho tốt đi!

Vừa mới bước vào trong phòng. Lý Long Cơ không ngừng bảo người chuẩn bị rượu tiệc, còn an bài hai người đi tắm rửa thay quần áo. Sau khi tắm xong Tần Tiêu cùng Mặc Y đều cởi bỏ chiến bào huyết tinh, một thân nhẹ nhõm ngồi trong phòng yến hội.

Lý Long Cơ rót rượu cho Tần Tiêu cùng Mặc Y, vừa nói:

- Đại ca dường như đang suy nghĩ những tâm sự kia? Chuyện cho tới bây giờ, thực không cần quá băn khoăn. Đại tẩu ngươi cứ nói đi?

Mặc Y lạnh nhạt cười cười:

- Ta chỉ là nữ lưu. Làm sao có kiến thức?

Tần Tiêu nhìn qua một bàn cao lương mỹ vị mà không muốn ăn, cầm lấy một chén rượu uống cạn, lại cảm thấy đắng chát. Có chút bất đắc dĩ mỉm cười nói:

- Kỳ thật lại nói tiếp cũng không phải chuyện gì quá lớn. Cho dù ta không động thủ thì Vi hậu cùng Khỏa nhi cũng có vận mệnh như vậy. Nhưng mà ta chỉ nghĩ tới Tiên nhi. Nghĩ tới cảm thụ của nàng, trong nội tâm bị đè nén mà sợ hãi. Không có bằng hữu tâm sự.

- Người chồng tốt, nam nhân tốt!

Lý Long Cơ có chút trêu tức dựng ngón cái tán thưởng Tần Tiêu, cười hắc hắc nói:

- Trách không được bên người mỹ nữ như mây!

Tần Tiêu da mặt hơi run lên, dở khóc dở cười trừng Lý Long Cơ:

- Có thể so với ngươi sao?

Mặc Y ở một bên cười yếu ớt tự lo lấy rượu và thức ăn, cũng không trả lời.

Nói chuyện phiếm sau một lúc, Lý Long Cơ cũng thở dài một hơi:

- Lại nói tiếp, tuy đã chết rất nhiều nười, trong lòng của ta buồn bực đáng sợ. Nhưng mà bây giờ vì tẩy trừ thiên hạ, thiên hạ khí tượng đã đổi mới hoàn toàn, Đại Đường ta sẽ thoát thai hoán cốt. Vừa nghĩ đến đây, ta vẫn nghĩ chết chóc và hi sinh như vậy là rất đáng giá.

Tần Tiêu cười nhạt:

- Đúng là như thế, thời điểm giết người Đột Quyết ta chỉ cảm thấy tức giận và thống khoái. Nhưng mà đánh trận hôm nay ta không có cảm giác thành tựu, cảm giác mình là gia súc không nhân tính, đem vinh quang của bản thân đặt lên tính mạng của người khác.

- Ồ, lời nói không nên nói như vậy...

Lý Long Cơ vội hỏi:

- Đại ca ngươi nghĩ lại xem, nếu không có ngươi thống khoái hạ sát thủ, sẽ có thêm những người khác bị lâm nạn trong tay bọn chúng, thậm chí cả thiên hạ sẽ bị tai họa. Hi sinh một ít người cứu vãn đại đa số, đây không phải vương đạo sao?

- Có lẽ vậy!

Tần Tiêu lạnh nhạt cười khổ:

- Giết người an người, giết thì cũng giết. Đạo lý này ta sớm hiểu rõ. Nhưng khi những chuyện này phát sinh chính thức ta mới phát hiện con người cũng không phải gỗ đá, muốn làm ra ý chí sắt đá bất vi sở động thật rất khó.

Lý Long Cơ cười ha hả vài tiếng, thần sắc bất cần đời cũng dần dần lui đi, đổi lại giọng điệu nghiêm túc:

- Kỳ thật, ta bội phục nhất đại ca đấy, không phải ngươi trí tuệ cao bao nhiêu cùng bao nhiêu võ công thần kỳ, mà là tính tình rộng rãi. Thái tử từng nói, đại ca cái gì cũng tốt, chỉ có tâm không đủ hung ác. Có thể trong mắt của ta, đại ca ưu điểm lớn nhất cũng là điểm này. Là tính tình ngươi có tha thứ và bác ái.

- A --

Tần Tiêu cười rộ lên:

- A Man, ngươi nếu không có việc gì làm, ngược lại ta có việc cho ngươi đấy.

- Cái gì?

- Thầy tướng số.

Tần Tiêu cười:

- Nếu ngươi đã nói được như vậy thì chắc kiếm nhiều bạc lắm đấy?

Ba người đều cười rộ lên, hào khí cuối cùng vẫn thư hoãn một ít, Tần Tiêu cũng dần dần đem chuyện không vừa lòng vứt đi, cảm thấy dần dần thoải mái.

Lý Long Cơ nói ra:

- Vừa rồi hồi phủ ta đã quỳ trước mặt phụ vương thỉnh tội. Không ngờ phụ vương ôm ta khóc lớn, nói với ta nói: 'Hoàng cương mất chính, xã tắc bất hạnh, hạnh được con ta động thân đi ra bình định lập lại trật tự, thật sự là tổ tông thần minh phù hộ, trời ban tam lang tại thiên hạ Lý Đường!'.

Tần Tiêu cười nói:

- Không thể tưởng được, gần đây Tương Vương vững như bàn thạch lại có thời điểm kiềm lòng không được. Xem ra, trong lòng của hắn kỳ thật vẫn tâm lo như lửa đốt, nhưng vẫn cố kỵ không có biện pháp tốt. Chúng ta như vậy mạo mạo thất thất làm một chuyến, ngược lại đánh bậy đánh bạ hoàn thành chuyện tốt.

- Nói gì vậy, làm sao lại là ‘đánh bậy đánh bạ’ đấy?

Lý Long Cơ cực kỳ bất mãn nói ra:

- Rõ ràng là tỉ mỉ bày ra, bố cục hợp lý, trí dũng cùng sử dụng một lần mới chính biến a? Đại ca chớ làm thấp mình.

Tần Tiêu cười rộ lên.

- Ta chỉ là tay chân. Có làm thấp cái gì đâu?

- Khốn kiếp! Ta càng ngày càng không chịu nổi ngươi!

Lý Long Cơ kêu to lên:

- Đã biết rõ 'trang Bức'! Trang cái lông! Uống, uống chết ngươi!

Dứt lời liền đem bầu rượu nhét vào trong ngực Tần Tiêu.

Trong bữa tiệc lại cười ha hả, Lý Long Cơ vỗ vỗ tay, gọi thêm mấy ca vũ tới, bắt đầu ca múa.

Tần Tiêu nhìn những người này, nghe những khúc thế này không quen. Lúc ở sa trường giết người như ngóe, lập tức cảm thấy những ca vũ này thật nhàm.

Qua trong chốc lát, Lý Long Cơ nói ra:

- Chỉ đợi tiêu diệt toàn bộ nghịch đảng, bệ hạ có lẽ sẽ đem ngôi vị hoàng đế truyền cho phụ vương ta, rốt cuộc thiên hạ Đại Đường cũng an định lại. Đại ca ngươi cư công chí vĩ, ban thưởng quan tước đích thị là không ai bằng.

- Ta không sao cả, làm quan bao nhiêu cũng làm làm công cả.

Tần Tiêu thâm ý nhìn qua Lý Long Cơ:

- Ngươi sẽ là thái tử sao?

Lý Long Cơ mặt không đổi sắc cũng không động dung, tự lo uống rượu trầm mặc không nói.

Vài ngày sau, trong thành Trường An đã hoàn thành đại thanh tẩy. Từ triều đình đến quân đội, lại tăng thêm nhiều vong hồn, tất cả đều là tàn đảng ủng hộ Vi hậu cùng Võ Tam Tư.

Tần Tiêu dẫn Tả uy vệ, theo như luật lệ đóng giữ ngoài thành Trường An mười dặm.

Lý Long Cơ tạm thời tiếp nhận Nam nha, phụ trách hoàng thành cấm vệ, Bắc nha thì là do giám quốc Tương Vương Lý Đán tạm thời kiêm nhiệm.

Chỗ có chuyện đều thập phần tinh tường, một hoàng đế, thái tử mới miêu tả sinh động.

Sau đại thanh tẩy có diện mạo mới, giống như cắt sẹo thì thịt mới sinh ra, tuy rất đau, rất chướng mắt, nhưng mà vẫn còn có hy vọng. Một đôi hổ tử phối hợp, mặc kệ ở phương nào mà nhìn đều hơn hẳn Lý Hiển cùng Lý Trọng Tuấn. Quan trọng hơn là, bọn họ không có ngăn cách, càng không có Vi hậu, An Nhạc công chúa tồn tại.

Theo lý thuyết, Lý Thành Khí mới là con trai trưởng của Tương Vương, lẽ ra tương lai tiếp chưởng đông cung, kế nhiệm hoàng trữ.

Thế nhưng mà lão đại nhân từ trung hậu, quỳ rạp trước mặt Tương Vương rơi nước mắt năn nỉ Tương Vương, lập Lý Long Cơ làm thái tử, nhưng mà Tần Tiêu cũng rất bội phục Lý Thành Khí. Lý Đán có ba đứa con, hơn nữa công cao, chuyện này thập phần tương tự với Lý Thế Dân.

Thanks

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play