Thanh âm kia không rất lớn, nhưng cũng truyền vào lỗ tai mọi người đứng phía trong cổng!
Lăng Tuyết Mạn ngẩn ra, nhìn cổng, lông mi không ngừng chớp, “Là ai vậy? Ai tìm ta a?”
“Vương phi!”
“Mẫu thân!”
Lúc này, quản gia cùng Mạc Ly Hiên, Xuân Đường Thu Nguyệt đã chạy vội tới trước mặt.
“Mẫu thân, sao ngài tới nơi này?” Mạc Ly Hiên hỏi.
“Hiên nhi, ta…” Lăng Tuyết Mạn mới há miệng thở dốc, tính nói chuyện, giọng
nói ngoài cửa lại vang lên lần nữa, “Tứ Vương phi, ta có việc cầu kiến
nàng, xin nàng gặp ta!”
“Nhị Vương phi, Hoàng thượng có chỉ, bất luận kẻ nào không có khẩu dụ của
Hoàng thượng, không được tiến vào Tứ Vương phủ một bước, xin Nhị Vương
phi tuân chỉ lập tức lui về!”
Thanh âm thủ vệ ngoài cửa vang lên
lạnh như băng, Lăng Tuyết Mạn lại ngẩn ra, “Hiên nhi, đây là có chuyện
gì? Phụ hoàng sao lại nhốt ta? Nhị Vương phi tới tìm ta làm chi?”
“Mẫu thân, ngài không cần lo mấy thứ này, dù sao Hoàng gia gia chắc chắn
không có ác ý, chỉ là thánh tâm khó dò, vẫn là Hiên nhi cùng mẫu thân về Cúc Thủy Viên đi!” Mạc Ly Hiên xem cổng lớn một cái, vội vàng nói.
“Hiên nhi, ta…”
Lăng Tuyết Mạn lại há miệng, ngoài cửa lớn tựa hồ lại xôn xao!
“Tứ Vương phi, ta van cầu nàng, cầu nàng gặp ta một mặt, ta thật sự có việc cầu nàng mà!”
Nhị Vương phi ra sức chen về phía trước, nhóm thủ vệ lộ kiếm ra, chặn nàng ở trên bậc thang, lạnh lùng nói: “Nhị Vương phi, nếu như ngài cố ý xông
tới, chính là tội kháng chỉ, đừng trách chúng nô tài không khách sáo!”
“Tứ Vương phi! Ta van cầu nàng, cầu nàng buông tha phu quân ta, chàng không thể bởi nàng mà bỏ mạng a! Tứ Vương phi, cầu nàng gặp Hoàng thượng và
thái tử điện hạ làm sáng tỏ sự thật được không? Ta biết giữa các người
cũng không có quá phận, bởi vì phu quân ta là chính nhân quân tử! Chàng
chỉ là… chính là đối đãi với nàng ra sao, nàng cũng rõ ràng, xin nàng
đừng để cho chàng ấy chịu tiếng xấu! Tứ Vương phi, ta quỳ xuống van
nàng!”
Ngoài cửa, Nhị Vương phi khóc hô khàn cả giọng, thủ vệ đẩy nàng đi xuống, nàng không đứng vững ngã xuống đất, lại đứng lên tiếp
tục chạy đến gần cửa, nhóm thủ vệ chỉ có thể ngăn, cuối cùng nàng giãy
giụa, ‘bốp’ một tiếng quỳ ở trên mặt đất, chúng thủ vệ đều kinh hãi ngây ra tại chỗ!
Mà trong cổng, mọi người đều khiếp sợ!
Quản
gia cùng Xuân Đường, Thu Nguyệt, Mạc Ly Hiên, sắc mặt bốn người gần như
trắng bệch, kinh hãi nhìn Lăng Tuyết Mạn, đã quên nên làm gì!
Lăng Tuyết Mạn như đá hóa, hơi giật mình nhìn cổng lớn, trong mắt có kinh ngạc, có ngơ ngác, có rất nhiều cảm xúc biến hóa.
Quản gia ngốc ra vài giây, liền phản ứng đầu tiên, lập tức nói: “Vương phi, xin trở về Cúc Thủy Viên!”
Xuân Đường Thu đi hoàn hồn theo, vội một trái một phải đỡ lấy Lăng Tuyết
Mạn, vội vàng nói: “Vương phi, không cần để ý Nhị Vương phi, nô tì đỡ
ngài trở về nghỉ ngơi!”
Hai nha hoàn nói xong, liền đỡ Lăng Tuyết Mạn xoay người đi, Lăng Tuyết Mạn tức giận giằng co, vừa ra giãy khỏi
Xuân Đường Thu Nguyệt, vừa trách mắng: “Không được kéo ta! Đây rốt cuộc
là xảy ra chuyện gì? Cho Nhị Vương phi vào, hoặc là thả ta đi ra ngoài!”
“Mẫu thân, không thể phản kháng thánh chỉ của Hoàng gia gia a! Hiên nhi
trước đưa ngài về Cúc Thủy Viên, có lẽ… có lẽ mấy ngày nữa Hoàng gia gia sẽ thả mẫu thân ra phủ!” Mạc Ly Hiên vội giữ Tay Lăng Tuyết Mạn, vội
vàng khuyên nhủ.
“Ly Hiên, con không có việc gạt ta chứ? Bên
ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nhị Vương phi mới vừa nói thái tử
điện hạ cái gì? Ai là thái tử? Hoàng thượng lập ai làm thái tử? Còn nữa, Nhị Vương phi bảo ta làm sáng tỏ chuyện gì? Nhị Vương gia xảy ra chuyện gì?” Lăng Tuyết Mạn liên tục hỏi Mạc Ly Hiên, giọng điệu gấp gắp, ánh
mắt khó coi dọa người.
Quản gia toát mồ hôi lạnh trên trán, Xuân
Đường Thu Nguyệt sợ đến tay đều run lên, đều khẩn trương nhìn Mạc Ly
Hiên chờ mong, Mạc Ly Hiên thông minh đến cực điểm, giờ phút này tuy
hoảng loạn nhưng cũng trấn định, nói: “Mẫu thân, chúng ta về Cúc Thủy
Viên trước, trở về rồi hãy nói, ở đây nhiều người, ngộ nhỡ truyền đến
trong tai Hoàng gia gia, mẫu thân lại phải chịu tội!”
Lăng Tuyết
Mạn mặc dù vừa nóng vừa giận, nhưng tình huống trước mắt này, nàng thật
sự không thể ra Tứ Vương phủ, không cam lòng quay đầu nhìn cổng lớn,
thanh âm Nhị Vương phi đã càng lúc càng nhỏ, nàng không biết tình huống
bên ngoài là như thế nào, mà Xuân Đường Thu Nguyệt lại kéo mạnh cánh tay của nàng, kéo nàng đi Cúc Thủy Viên, tất cả những điều này, kết quả là
thế nào?
Nếu là nhốt nàng, hạ nhân trong phủ lại đối đãi nàng
trước sau như một, quản gia cùng Ly Hiên càng là khoan dung, vô luận
nàng muốn chơi cái gì, ép buộc như thế nào, đều cười tủm tỉm đáp ứng
nàng, có vẻ như Ly Hiên mỗi ngày đều ở bên cạnh nàng, nó không phải vào
cung thỉnh an mỗi ngày sao?
Lòng tràn đầy nghi vấn, thẳng đến lúc trở về phòng ngủ ở Cúc Thủy Viên, Lăng Tuyết Mạn vẫn ở tinh thần trong
hoảng hốt, nghĩ mãi không xong.
Xuân Đường rót trà, hai tay dâng, dè dặt cẩn trọng nói: “Vương phi, ngài không cần suy nghĩ nhiều quá,
Nhị Vương phi đều là nói bừa, ở đâu ra thái tử điện hạ a, ngài không cần để ý nàng ta.”
“Không đúng, Hiên nhi, con chính miệng nói cho
mẫu thân biết, phụ Vương con có phải đã xảy ra chuyện không?” Lăng Tuyết Mạn rùng mình, nhìn về phía Mạc Ly Hiên.
Mạc Ly Hiên cười, lắc
đầu, “Mẫu thân, Hoàng gia gia lệnh cho Hiên nhi ở trong phủ cùng mẫu
thân, mẫu thân không ra phủ, Hiên nhi cũng ra không được, toàn bộ mọi
người trong Tứ Vương phủ không ai có thể đi ra ngoài, bên ngoài xảy ra
chuyện gì, Hiên nhi cũng không rõ ràng! Nhưng Hiên nhi biết, Hoàng gia
gia giam lỏng mẫu thân, chắc là có an bài, có lẽ rất nhanh sẽ phái người tới, mẫu thân an tâm chờ một chút đi!”
“Không phải đâu Hiên nhi, Nhị Vương phi nói rất kỳ quái, thật giống như ta với phụ Vương con có
chuyện gì ấy, nàng nói ta hại phụ Vương con, ta nghĩ không rõ được,
trong lòng khó an!” Lăng Tuyết Mạn vô cùng lo lắng nói.
“Mẫu
thân, ngài làm sao có thể hại phụ Vương chứ? Phụ Vương khẳng định không
có việc gì, mẫu thân không nên lo lắng!” Mạc Ly Hiên nhíu mày, nhẹ nhàng cầm tay Lăng Tuyết Mạn.
Lăng Tuyết Mạn lâm vào suy tư, nhớ được
nàng không có làm chuyện gì chọc Hoàng thượng mất hứng a, lần cuối cùng
nhìn thấy Hoàng thượng chính là ngày đón quân nam chinh trở về, ở bên
trong xe ngựa của Hoàng thượng, Hoàng thượng đã nói gì rồi? Hình như
nói… nói muốn gả nàng cho tướng quân mặt lạnh, nàng từ chối, sau đó
không lâu, Hoàng thượng bảo nàng xuống xe, sau đó sai người vây Tứ Vương phủ lại, không cho nàng đi ra ngoài, lúc ấy nàng không có nghĩ gì, tới
sau cũng chưa từng muốn đi ra ngoài, chẳng lẽ…
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn thoáng chốc trở nên trắng bệch, chẳng lẽ Hoàng
thượng tức giận vì nàng từ chối gả cho Mạc tướng quân sao? Chẳng lẽ nhốt nàng là muốn… là vụng trộm chờ ngày kết hôn, sau đó nhân lúc nàng không biết mà vụng trộm gả nàng cho nam nhân kia sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT