Bộ 3 cùng với Văn ra khỏi nhạc viện. Bộ 3 đi chung 1 xe của Ken, còn Văn đi mô tô, cả bọn hẹn nhau ra bãi đất trống đường Hoàng Hoa Thám. Xem ra tình hình thì 2 bên đều không có gì lo lắng về trận đấu sắp tới. Nhưng ai ngờ được sẽ có thêm người đồng thơi sẽ có thêm máu cùng với những nỗi đau và có thể một số người sẽ mất mạng.

Cả bọn đến chỗ hẹn sau 10 phút chạy xe tốc độ nhanh. Ai đi đường đều thấy khiếp với vận tốc bọn nó chạy. Mọi người đi đường đều phải dạt qua một bên nếu không muốn chết với 2 xe này.

Văn tạo một cú quay bánh xe 180* kĩ thuật khi đã đến nơi. Bộ 3 từ từ de xe vào bãi đất trông, rồi cũng nhẹ nhàng bước xuống xe nhưng không có chuyện gì xảy ra và mọi chuyện như chuyện cơm bữa. Nhưng ai ngờ được cả 2 bên đều là chủ hội và cả 2 bên đều gọi quân như mọi lần. Nhưng lần này bên F7 có vẻ ít người hơn. F7 là một hội được tạo nên từ Bam, chọn lựa người vào hội rất kĩ càng. Mỗi năm hội sẽ có 3 đợi tuyển chọn người và lần nào cũng chỉ chọn được 30 người là nhiều trong tổng số 400 người tham gia. Hội được đánh giá là hội có tổ chức, hội mạnh ở Việt Nam. Hội không chấp nhận những người nghiện hút, tư cách không tốt dù họ có đánh nhau giỏi đến đâu. Ai vào hội thì không được rút ra, ai rời hội đều bị giết và việc này làm trong âm thầm nên công an hay quan chức nhà nước đều không làm được gì. Tổng cộng hội bây giờ có 367 người, có 7 người đứng đầu hội, và sau 7 người đứng đầu thì có những người đứng đầu một thành phố. Ai trong hội cũng mạnh và biết cách đánh thế nào để nhanh nhất, gọn nhất. Mỗi năm hội tổ chứ 1 cuộc kháo sát, để xếp loại hạng, nếu ai mạnh thì cho lên còn ai yêu đi thì cho xuống.

Bên Văn thì đông hơn bên F7, nhưng chưa chắc F7 đã thua. Mọi người bên F7 vẫn đứng bình chân như vại vì biết hội Văn dù đông nhưng không có tổ chức, mạnh ai người đó đánh. Anh em bên F7 người thì hút thuốc, người thì đứng lướt web cho hết thời gian chờ các lãnh đạo tới. Còn bên Văn mọi người đang bàn tán về F7, họ biết tới danh của F7, một hội đánh chưa bao giờ thua ai, tất cả các hội đều sợ họ sờ tới, nhưng hôm nay không biết đại ca họ làm gì mà lại đi đối đầu với bên này.

Văn đi đến bên hội của mình bàn tán gì đó rồi tập hợp mọi người lại. Bên F7 thì mặc kệ, việc ai người đó làm. Văn mở đầu cho lần đối đầu này:

_ Tôi sẽ phổ biến luật cho từng vòng.

_ ok, tuỳ cậu, bên tôi coi trận đối đầu này chỉ là tep riu_ bam nói luôn

_ haha, cô đừng có mà tự cao tự đại, nhìn xem bên ai đông hơn

_ haha, đừng tưởng đông hơn là ngon nhé, đông mà ngu thì chỉ có đi mà cap cứt nhá!

_ được được, xem bên ai hơn ai.

_ 2 người cứ đứng đấy mà đấu võ mồm đi, nào phổ biến luật đi Văn – Ken nói sau khi nhìn thấy 2 bên không có ý định đánh

_ Ok, tại bà chị này cứ dây dưa

_ Anh nói ai dây dưa???

_ Nói cô đấy chứ nói ai. Thôi không đôi co nữa, bây giờ phổ biến luật. Vòng một đấu tự do, 2 bên xem bên nào còn nhiều người hơn thì thắng, chủ hội không tham gia

_ ok thôi – bộ 3 đồng thanh

_ Vòng 2 thì đấu 1 – 1 giữa chủ hội với nhau, bên tôi có 3 người chính, bên cô cũng có 3 người chính, vậy thì xong, bên nào có số lần thắng nhiều hơn thì bên đó thắng.

_ Bản lĩnh đấy – Kib nói

_ Vậy còn chần chừ gì nữa, F7 vào! – Ken ra lệnh cho mọi người

Vậy là 2 bên xông vào đánh nhau, nhìn thì cứ tưởng bên Văn thắng nhưng sau 15 phút, bên Văn đã bị thảm đi một nữa quân, và chiếm ưu thế là bên F7. Văn ở bên đó đang có suy nghĩ trong đầu ‘ không chỉ là hư danh, đúng là rất mạnh’

Và sau 30 phút, 2 bên đã biết kết quả, bên F7 thắng mặc dù quân chỉ bằng một nửa bên Văn. Văn thì đang lo sợ, còn bộ 3 thì bình thản như không, dường như đối với họ, trận đấu này chỉ để giãn gân cốt

Đón xem vòng 2, 2 bên sẽ thế nào. F7 dù hơn về quân nhưng về lãnh đạo có hơn không??? Quang, Trúc hay Toàn sẽ thua hay thắng tất cả, liệu họ có bị thương và bên kia có chơi xấu????

Sau khi phân định thắng bại ở vòng 1. Văn có phần lo sợ, bởi mới là quân của F7 đã mạnh như vậy, đánh bại người của hội cậu trong vòng 30 phút ngắn ngủi thì thủ lĩnh của họ mạnh như thế nào?

Đang suy nghĩ thì có một giọng lanh lảnh làm cắt dòng suy nghĩ của cậu:

_Mấy chị đánh mà không cho em tham gia với là sao? - Vâng giọng đó chính là của JEn đấy ạ

Quang nghe giọng quen thuộc, liền ngẩng mặt lên nhìn về phía đó, cậu ngạc nhiên nói:

_JEn, em đến đây làm gì? lỡ có gì nguy hiểm thì sao?

_Mọi người không cần lo đâu, chuyện vui phải có mặt em chứ - nhếch môi, Jen liền cướp cây gậy của thằng đứng gần đó và quật một gậy vào gáy thằng đó

Văn nhìn ra, thấy thằng đàn em mình bị đánh nhanh gọn như vậy thì có phần sợ sệt, nhưng lậy lại phong độ nhanh chóng. BÈn nói:

_Này cô em, cô em tránh ra cho bọn anh làm việc nào!

_Này thì tránh - nói xong Jen liền vung cây nhắm thẳng thằng đang đứng cạnh Văn một đòn giữa đầu

Thằng IK ngã xuống trước sự ngạc nhiên của mọi người trừ chị Bam, Ken liền quay qua hỏi Bam:

_ Em dạy nhỏ đòn phủ đầu lúc nào vậy?

_Mới đây thôi - Bam Vừa cười vừa nói

_Chịu em - Ken nói

Văn thì được đưa hết sự ngạc nhiên này đến sự ngạc nhiên khác, quả là nghe học viện Nhạc lớp A hầu như là người có máu mặt, dân biết võ, nhưng cậu không ngờ ngay cả đứa nhỏ tuổi nhất của biết đến đòn phủ đầu, đòn của kiếm đạo mà chỉ có người học cao mới có thề làm nhanh như vậy. Nếu cây gậy đó là cây kiếm thì có lẽ thằng IK đã bị xẻ đôi một cách không thương tiếc. Văn bây giờ mặt cắt không còn một giọt máu, Bam thấy thế cười mỉm nói:

_Này cậu hs mới, có chịu thua không, hay để bọn này ra tay, nói trước, bọn này ra tay thì không phải chỉ đánh vào đầu như thế kia đâu, quá nhẹ nhàng để chết, mà bọn này phải cho cậu tàn phế, hahaha - Bam nói và chỉ vào IK, nằm giữa vũng máu.

Văn dù rất giận và rất muốn đánh nhưng một mình câu không thể chống đến 4 người được, dù cho cậu có giỏi đến đâu

nên đành nuốt cục tức và nói:

_Hôm nay coi như tôi thua, rút thôi -Văn nói đang định quay đầu

Nhưng...

_Muốn đi là đi được à? - Jen

_Gác chân lên bàn tôi, xúc phạm tôi mà có thể đi tự nhiên như vậy à? không dễ đâu? - Vừa dứt lời Jen vung gậy nhắm ngay giữa đầu mà hạ xuống

Văn quay lại, phản xạ nhanh nhạy đã giúp cậu tránh đòn đó khỏi trúng giữa đầu nhưng lại vào vai, và nó xuống tay không nhẹ một chút nào. Đàn em của Văn thì nhìn đại ca la lên một cách đau đớn và gục xuống. Nhưng ngay lập tức Văn đứng dậy dùng chân xoay người đá móc.

Nhưng mọi thứ không dễ dàng như vậy, Kib đã lập tức chạy lại dùng tay nhanh chóng bắt lấy chân VĂn và sử dụng đòn vật 180*, và lúc này thì tiếng xương kêu rắc, cam tưởng như tất cả xương của Văn gãy hết.. Văn kêu lên đau đớn và đàn em của Văn nhanh chóng đưa đại ca của mình tới bệnh viện để cấp cứu.

đến lúc này thì đã phân biệt được thắng thua rồi, tất cả phải khâm phục F7. Ken vs Bam tiến lại về phía Jen. Jen lúc này vẫn thất thần trc Kib, không ai biết trước khi nó xuống đòn nó hình xăm của văn ở cổ.

*Trở lại 9 năm trước

Lúc nó gần như ngã xuống, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn, bàn tán, riêng có một cậu bé chạy lại, kéo theo một người đàn ông cùng một người con gái, có lẽ là chị của cậu, hốt hoảng kêu lên:

_ Ba ơi, chị ơi, bạn này làm sao rồi này, mau gọi cấp cứu đi ba, chị ơi, đi đi mà, làm ơn cứu bạn đó đi.......

RỒi nó ngất lịm, trước khi ngất nó nhìn thấy hình xăm trên cổ của cậu bé đó, là hình thánh giá, nó sẽ không bao giờ quên.......

*Trở về hiện tại

Từng dòng kí ức đang chạy trong đầu nó, nó lấy 2 tay ôm đầu, và la lên đau thương:

_Đừng vậy mà em, đừng làm anh sợ mà -Kib ôm nó vào lòng và nói

_Đau quá! - La lên rồi ngất đi,

mọi người hốt hoảng đưa nó vào bệnh viện, Kib rất lo, rất lo cho cô bé, người mà anh yêu từ khi mới vào học. Từ khi gặp nó, bắt gặp ánh mắt nó, anh đã cảm nhận được nó có một quá khứ không tốt đẹp, ánh mắt vô hồn, anh đã cảm nhận là nó bị mất trí nhớ, và đến hôm nay, khi nhìn nó như vậy anh càng nghi ngờ hơn. Rằng nó đã gặp chuyện gì khủng khiếp mà đến cả mất trí nhớ, anh sẽ cố gắng bù đắp cho nó. Điều anh thắc mắc nhất là triệu chứng này chỉ xuất hiện khi gặp một cái gì đó thân thuộc mà người bị mất trí nhớ muốn nhớ lại, trong đầu anh xuất hiện hình ảnh của Văn, đúng chỉ có câu ta. Nhưng Jen nhìn thấy gì từ Văn chứ? Bam cắt đứt dòng suy nghĩ của anh:

_ NÀy Kib suy nghĩ gì thế, bác sĩ kêu là tình hình ổn rồi đó, lo mà chăm sóc nó cho tốt cậu em của tôi!

Ken lúc này có lẽ là người bình tĩnh nhất, anh cũng rất thích Jen nhưng anh nhận ta Kib cũng vậy. Đứng giữa tình bạn và tình yêu, anh đã chọn tình bạn, chôn giấu cảm xúc trong lòng, để mọi người không phải khó xử. Lúc nãy khi nhìn thấy Jen bị Văn phản kích, anh đã định ra đòn đã bảo vệ Jen nhưng anh đã chậm hơn KIb một bước, điều này chỉ có Bam mới nhận thấy, nhưng Bam cũng không nói chỉ cười mìm, mặc cho mọi người tự giải quyết.

Kib vào phòng bệnh, nhìn Jen nằm trên giường bệnh mà thấy thương nó làm sao, anh càng quyết tâm bù đắp cho nó những tháng ngày không hạnh phúc kia.

Về phần Văn, anh bị gãy xương sườn, và xương vai, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng anh cảm thấy hơi sơ, nhưng với bản tính của mình, anh nhất quyết không bỏ qua mà phải trả thù. Không làm bằng bạo lực thì làm bằng tình cảm, sẽ phải làm cho bọn chúng chia rẻ nhau. Tự cười gian một mình, anh vừa nghĩ kế hoạch chia rẽ tình cảm F7

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play