Mọi thứ...mọi thứ đột nhiên tối sầm lại trước mặt nó, chỉ còn một màu đen tối tăm...và theo đó chính là tiếng nói của anh.
_ Jen...tỉnh lại...tỉnh lại đi - Hoàng hoảng hốt
Nó ngất trong vòng tay anh mang theo sự sợ hãi. Có một người đứng ngoài cửa phòng, nở nụ cười nửa miệng
_Đáng đời - Nói rồi người con gái đó quay lưng đi trong lòng dấy lên niềm vui
*Bệnh viện*
_Tôi cần trao đổi với anh một chút, mời vào phòng làm việc của tôi - Vị bác sĩ nói với Hoàng sau khi nó được cấp cứu. Trong lòng anh không khỏi lo lắng, sãi bước theo vị bác sĩ ấy
.....
_Bây giờ anh chỉ cần trả lời những câu hỏi do tôi đặt ra...vì bây giờ tình hình bệnh nhân khá nghiêm trọng - Vị bác sĩ đẩy gọng kính của mình lên, nhìn thẳng vào HOÀNG và nói, điều đó càng làm anh lo lắng hơn.
_Vâng - Anh đáp
_Gần đây....bệnh nhân có chịu cú sốc nào không?
_Thưa...có - Anh ngập ngừng trả lời khi nghĩ đến lần mình làm tổn thương nó
_Và...có bị tai nạn nào ở đầu không?
_Thưa, không - Lần này thì anh chắc chắn trả lời
_Hừm....vậy là trường hợp này là trường hợp đặc biệt - Vị bác sĩ nhíu mày nói
_Bệnh nhân bị não dị - Bác sĩ nói
_Là sao ạ? - Hoàng
_Bệnh này rất hiếm chỉ 1/1000000 triệu người mắc phải, tuy nhiên hầu hết những người đấy đều do bị tai nạn và phẫu thuật bị biến chứng. Trường hợp này, quá là khó. Bệnh nhân sẽ chết vào lúc cô ấy đau đớn về tinh thần nhất - Từng lời, từng lời bác sĩ nói làm cho trái tim của anh càng bị siết chặt hơn.
Tại sao những gì đau đớn nhất đều đổ lên đầu nó cơ chứ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT