Không để Hạ Tuyết đợi lâu, 5 phút sau cô Ngô Mai Linh đã đến và dẫn Hạ Tuyết tới lớp 10A. Vừa đi, cô Mai Linh vừa hỏi chuyện Hạ Tuyết.

- Em tên gì vậy?

- Kim Hạ Tuyết ! - Hạ Tuyết hờ hững trả lời

- Hạ Tuyết ? Tên em rất hay đấy. Tuyết mùa hạ, rất đẹp và lạ ! Hẳn là em cũng giống như tên của em nhỉ ?

- Không biết !

- Ngoài lạnh như băng, trong nóng như lửa...! Quả là rất giống... mẹ của em - Nguyễn Ngọc Hạ ! - Cô Mai Linh mỉm cười nhìn Hạ Tuyết nói.

- Cô biết mẹ em ? - Hạ Tuyết không có vẻ gì là ngạc nhiên về điều mà cô Mai Linh vừa nói.

- Biết rất rõ là đằng khác ! Vì... cô là cô bạn thân nhất của mẹ em mà !

- Là cô !

- Ý em là sao ? - Lần này là cô Mai Linh ngạc nhiên vì câu nói của Hạ Tuyết.

- Mẹ em kể về cô nhiều ! - Hạ Tuyết vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng và điềm tĩnh vốn có.

- Hi ! Biết ngay mà !

Cả hai cô trò vừa đi vừa trò chuyện, cuối cùng cũng đến lớp 10A. Cô Mai Linh và Hạ Tuyết vào lớp làm lớp đang ồn ào chuyển sang im lặng và chú ý tới bạn học sinh mới.

- Các em, đây là học sinh mới của lớp ta ! - Cô Mai Linh chỉ vào Hạ Tuyết rồi nói. - Em giới thiệu mình đi.

- Kim Hạ Tuyết, chuyển từ trường Ánh Dương về ! - Hạ Tuyết không thay đổi nét mặt, lạnh lùng nói.

' Đúng là con gái cưng của Nguyễn Ngọc Hạ có khác. Ngoài lạnh lùng, trong mềm yếu. Chả biết con bé có giống bà cái tính ương bướng không nữa. " - Ngô Mai Linh nghĩ trong đầu khi Hạ Tuyết vừa dứt câu nói.

Có vài tiếng xì xào nổi lên vì thái độ lạnh lùng của Hạ Tuyết.

- Học sinh của trường bình dân đó chuyển về đây sao ?

- Con nhỏ này nghĩ mình là ai mà kiêu ngạo thế nhỉ ?

- Chuyển từ trường quê mùa đó về đây mà dám lên mặt như vậy sao ?

- Học sinh Ánh Dương có khác. Quê mùa quá đi mất !

- Nhìn cậu quê mùa thế này chắc bố mẹ cậu làm ô sin hoặc lao công nhỉ ? Có khi bà quét rác ở trường này mọi ngày lại là mẹ cậu đấy !

... ... ...

... Ha ha ha,...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play