"Anh 3 ơi, em đói qúa huhu" Nhi chu mỏ, xoa bụng phụng phịu. Ôi! Bữa trưa đi tong rồi. "Được rồi. Em suốt ngày ăn ăn ăn và ăn. Ko khéo thành heo ko ai thèm rước đó!" Kỳ bẹo má cô em. "Nếu mà thế á hả? Em làm của nợ của 2 anh suốt đời luôn" Nhi phồng má cãi lại Kỳ.

"Thôi thôi. Nhi bà có định đi ăn ko đây?" Phương can ngăn. Đúng là bó tay với cô bạn ương bướng này mà. Con gái gì đâu mà quần áo, phong thái, tính cách như con trai vậy. "Mau lên xe nào!" Thoại Anh từ đằng xa gọi. Thế rồi cả 4 ng cùng nhau leo lên xe Thoại Anh để đi ăn trưa. "Phương, sao bà dám đến chỗ đánh nhau đó hả?" đến giờ Nhi mới sực nhớ ra điều vô cùng quan trọng. Phương yếu từ nhỏ nên phải hạn chế hoạt động mạnh cơ mà!

"Ko phải tại Thoại Anh đâu. Tại tôi lo cho bà nên mới đòi đi. Tôi xin lỗi" Phương cúi gằm mặt nói, 2 tay cô bé đặt lên đùi đan vào nhau. "Bà liệu hồn đó. Lần sau mà như thế đừng có nhìn mặt tôi" Nhi khẽ gắt. May Phươg ko sao. "Ừh. 2 đứa đâu cần lo cho Nhi đâu. Thằng nào ngu mới động vào nó đấy!" Kỳ đang lái xe cũng chen miệng vào. "ANHHH 3333... Anh đi chết đi!!!" Nhi gào om lên tức giận nhìn Kỳ. Ăn uống xong, cả lũ quay trở lại trường và ngồi nói chuyện, đánh nhau loạn xạ ở phòng hiệu trưởng. Cái phòng ngày nào uy nghi trong mắt mọi học sinh Green Star giờ còn hơn cái chợ vỡ. Kỳ chỉ biết lắc đầu xót xa cho căn phòng của mình, bị lũ qủy lật tung mọi nghóc ngách. Giờ còn hơn cả bãi chiến trường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play