Đầu tiên là Phong. Cậu vô tình va phải cô phục vụ là cô nàng chao đảo. Hành động tiếp theo để hút hồn là 1 tay vòng qua eo đỡ cô phục vụ
-Sorry- Phong nói và khẽ nở nụ cười làm cô nàng đơ đến vài phút. Chớp lấy thời cơ, Phong thả 1 viên thuốc mê bé bằng hạt đỗ dạng sủi và ra hiệu cho cô nàng mang tới chỗ phu nhân.
-Hừ! Có cần ôm eo thế ko chứ?- Nhi lẩm bẩm rủa Phong. Cái đồ mất thời gian.
-"Chẳng hay cháu có thể mời phu nhân 1 ly ko ạ?"- Nhi nghiêng đầu nở nụ cười mỉm đúng chất qúy tộc.
-''Ôh. Tất nhiên rồi. Hân hạnh cho ta khi đc lệnh ái của Bạch lão gia mời rượu"- phu nhân cũng mỉm cười phúc hậu. Bà là 1 qúy tộc thực chất, toát lên vẻ cao sang nhưng ko gây cảm giác khó gần cho ng khác.
-"Chúng cháu có chút qùa nhỏ. Mong phu nhân ko chê mà nhận lấy"- Thoại Anh trao tay cho phu nhân 1 chiếc hộp hình chữ nhật bọc vải nhung đỏ thắm nho nhỏ.
-"Chúc phu nhân thượng thọ"- Phương cầm 1 tà váy lên xòe ra và nhún chân chào.
-"Tất nhiên tất nhiên. Ta đc 3 cô công chúa xinh đẹp, tài năng nổi tiếng toàn cầu chúc mà".
Phu nhân khẽ xoa xoa 2 thái dương vẻ hơi choáng. 1 cô hầu theo sau thấy bà ko đc khỏe nên đã dìu bà về phòng nghỉ.