-Ừh ha, nhắc mới nhớ. Phương biết rõ thông tin trên đảo mới mua nhà Lâm, quản gia còn biết Phương, Lâm ko giới thiệu Phương. Chứng tỏ Phương là ng quen trong nhà Lâm. Đúng ko?- Vũ kết luận.
-Ủa? 2 anh ko biết à? Nhà anh Lâm với chị Phương thân nhau lắm đó- Phong tròn mắt ngạc nhiên.
-Lâm còn là quản gia đặc biệt của Phương nữa- Thoại Anh bổ sung thông tin.
-Và biết đâu.. Phương lại trở thành phu nhân nhà họ Nguyễn thì sao. Hehe- Long cười tinh quái chọc Lâm và Phương.
-Nè nè thôi nha. Đừng có mà linh ta linh tinh- Phương vẫn nở nụ cười hiền trả lời.
-Thôi thôi, ta đi ăn thôi ko tớ đang bị phóng liên hoàn "đạn mắt" kìa!- Lâm cười nhìn qua Nhi.
-Oa! Phát hiện mới- khuôn mặt Nhi từ cau có chuyển sang ngạc nhiên- Lâm, mi có răng khểnh cơ.
-TRỜI Ạ!- tất cả mọi ng đến là muốn đập đầu vào gối với Nhi. Vậy mà cứ làm như nhìn thấy khủng long ý!
Nguyên 1 bàn ăn 6 mét vuông chật cứng đồ ăn hải sản đc dọn ra. Làm cho ai kia nhìn muốn lòi con mắt luôn.
Ăn xong, cả 8 ng ngồi lại ở phòng khách. Bà quản gia từ đâu đi vào. Khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng.
Quản gia Lý, có việc gì sao?- Phương nhẹ nhàng hỏi bà.
-Các cô cậu chủ thứ lỗi nhưng tôi bắt buộc phải nói để mọi ng đề phòng- quản gia Lý ngập ngừng nói. Ánh mắt thoáng chút run rẩy sợ hãi. Bên ngoài, gió đập mạnh vào những ô cửa kính. Trời xẩm tối, có lẽ sắp mưa.
-Biệt thự này đc xây vào thập niên trước. Ừm...chủ cũ của biệt thự này nói rằng ở đây bị....ma ám. Mới đầu tôi cũng ko tin nhưng cứ vào ngày rằm có mưa là lại có tiếng khóc trong biệt thự. Rồi cả tiếng đập cửa phòng nữa- bà quản gia rùng mình khi nghĩ lại.
-Đêm rằm...mưa...ma nữ- giọng Nhi run run. Ánh mắt cô bé nhìn ra cửa. Mưa bắt đầu rơi lác đác vài hạt.
-CHÚA ƠI! Ko phải chứ!- Thoại Anh thét lên kinh hãi rồi nắm chặt lấy tay Nhi. Trong đầu 3 cô nàng hiện lên cô ma nữ tóc đen dài lòa xòa, khuôn mặt đầy thịt thối rữa, 2 con mắt toàn máu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT