a? Thằng nào kia ta?- Nhi dừng chân thôi ko đá nữa mà tròn mắt lên hỏi. Công nhận...thằng này rất giống mấy thằng...dở hơi. Nhìn sao mà chỉ muốn...đấm quá(!).
Sau khi nghe Nhi nói, tất cả thôi ko đánh nữa. Haizz...thật là Nhi mù thông tin qúa đi! Đến thằng nổi tiếng thế này mà cũng ko biết nữa. Ko biết cô bé phải dân đánh đấm ko đây?
-Haha. Trời đất ơi. Tưởng ai hóa ra là con vẹt- Thoại Anh tiến lại gần ng con trai kia cùng mọi ng. Còn mọi chuyện thì để những ng lái môtô ban nãy lo.
-Chào Khang. Lâu qúa ko gặp- Phương vẫn thục nữ nở nụ cười với ng con trai kia.
-A! Tưởng ai hóa ra là mi cai quản vùng này hả? Biết ta suýt mất mạng ko?(cái này cần suy xét). Ta mà chết thì nhà ngươi có 100 cái mạng cũng ko đền đc đâu nhá!- Nhi xổ 1 tràng tơi tả vào mặt Khang.
-Ui! Sư tỷ tha cho đệ đi. Đang ở bar thì có tin nên đệ lao đến đây liền đó. Các sư tỷ sư huynh, giúp đệ với- Khang nhìn những ng còn lại cầu khẩn.
-Thôi nào Nhi. Khang qua rồi mà- Kỳ cuối cùng cũng lên tiếng.