"Tôi ghét cái định mệnh nghiệt ngã.

Ghét cái lời nguyền rồng thiêng oan nghiệt.

Ghét cả sứ mệnh thiên sứ hạnh phúc.

Cớ sao là tôi, ko phải ai khác?

Nước mắt hoà cùng nỗi đau.

Từng tháng ngày đếm thời gian sống.

Hai mươi mốt tuổi rời xa cuộc đời.

Chờ cho nỗi đau đã nguôi ngoai, Nhi gạt đi hàng nước mắt, hít 1 hơi thật sâu rồi nói:

-"Ước nguyện của con là mong tất cả mọi ng hãy yêu thương và chăm sóc Minh Quân thay con"

- - - -

Nỗi đau này thật sự qúa lớn, Gia Vũ và Gia Kỳ ko còn khả năng bảo vệ đc cô em gái mình. Tất cả chỉ biết chìm trong tiếng nấc cùng những giọt nc mắt...

- - - -

Cảm ơn ba mẹ đã sinh thành nuôi dưỡng con.

Cảm ơn 2 anh đã yêu thương chăm sóc dạy dỗ em.

Cảm ơn những ng bạn đồng cam cộng khổ đã sát cánh bên tôi.

Cảm ơn tình yêu của ng đó đã bên tôi tháng ngày.

Và, cảm ơn tất cả, đã bên Bạch Nguyệt Nhi 21 năm.

- - - - -

Nước mắt đã khô, giờ mới là giây phút đau đớn nhất-chứng kiến cảnh Nhi dần tan biến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play