Bước gia khỏi biệt thự là 1 Bạch Gia Vũ của phương Tây chính hiệu. Dù cho vẻ mặt ngoài ko có chút cảm xúc gì nhưng đố ai biết trong bộ não toàn chất xám kia chứa gì đấy.

- - - -

Ng thư kí đưa Vũ vào bàn rồi cúi gập ng đi ra. Ở chiếc bàn đó có ng con gái sở hữu mái tóc vàng óng ả.

-Hello. Nice to meet you- cô gái đó đứng dậy niềm nở đưa tay ra. Nhưng nụ cười kia chợt cứng lại khi nhìn thấy Vũ.

-Chào. Kiều Linh Ly!

Vũ nở nụ cười mang hơi lạnh rồi ngồi xuống, ko màng tâm tới bàn tay của Ly.

Sau vài phút ngỡ ngàng, Ly vẫn chưa hết hoàn hồn. Sao Bạch Gia Vũ lại ở đây? Ly sực nhớ ra, Bạch gia có những cánh tay vươn ra toàn cầu cơ mà.

-Mời anh xem hợp đồng- cố tỏ ra tự nhiên nhất, Ly mở lời.

-Về hợp đồng, sao cũng đc. Cái tôi muốn nói chuyện hôm nay là Bạch Nguyệt Nhi!- Vũ gập ngay quyển sổ lại, đôi mắt màu xám tro xoáy sâu vào tâm can Ly làm cô bất giác run sợ.

-Tôi...tôi ko làm gì 2 ng họ hết. Tôi ko phá 2 ng họ- mặt Ly dần tái đi, cô lắp bắp.

-Tôi đâu đã nói đến Phong. Đâu có bảo cô làm gì ai- Vũ nở nụ cười mỉa mai cô gái ngồi trước mặt mình- tôi chờ lời thú nhận của cô. Thời hạn cho cô là 3 ngày.

Nói rồi, Vũ đứng dậy bỏ đi. Phong thái ung dung đĩnh đạc

- - - - - -

Ly tự nhốt mình trong phòng và dằn vặt. Hóa ra tình yêu mà cô đơn phương sẽ mãi ko thuộc về cô. Dù cô có hãm hại Nhi, đóng giả Nhi hay giữ Phong kè kè bên mình và tránh xa Nhi thì đó mãi là tình yêu mà cô ảo tưởng thôi. Dù cô có làm gì, có dùng thủ đoạn thì vẫn ko thể chia rẽ đc 2 ng họ.

Ly bật khóc, những giọt nước mắt hối hận muộn màng, những giọt nước mắt xót xa cho tình yêu đơn phương. Bao lâu nay cô tự ảo tưởng là đủ rồi. Buông tay thôi, ng đáng đc hạnh phúc là Nhi. Phong cũng chỉ yêu 1 mình ng con gái đó thôi.

Cô thua rồi!

- - - - -

Đúng 3 ngày sau, Ly đã hẹn Vũ và kể lại hết mọi việc.

Ba Ly là 1 trùm mafia có tiếng nên vụ truy sát thiếu gia họ Hàn ông ko thể ko biết. Khi đó đã có 1 cô bé đã đỡ đạn hộ Hàn Vũ Phong. Cô bé đó lại chính là Bạch Nguyệt Nhi.

Nhờ đó, Ly mới biết đc qúa khứ và lên kế hoạch chia rẽ Nhi và Phong.

-Tôi nghĩ chuyện này cô nên đi kể với Phong. Nhân tiện nói luôn rằng thời gian sống của Nhi ko còn lâu đâu- việc đã đc giải quyết, Vũ nói rồi nhanh chóng lên máy bay về Việt Nam.

Nhi lặng thinh nhâm nhi ly trà vào buổi sáng trong vườn của Bạch gia. Nhanh thật đấy, chỉ còn vài tháng nữa là cô ko thể ở bên mọi ng nữa rồi.

- - - -

Tim Phong như dừng hẳn nhịp đập khi nhìn thấy ng con gái đang ngồi kia. Là cô ấy thật rồi. Cậu thật xuẩn ngốc khi đã làm ng con gái cậu yêu đau, làm ng con gái đã ko ngần ngại mà đỡ đạn hộ cậu.

-Nhi

Phong bước chầm chậm đến gần Nhi rồi cất tiếng gọi.

Nhi đứng vội dậy quay ng lại. Trái tim chợt đập rộn ràng. Mọi cảm xúc cùng nhau vỡ òa.

Nên khóc hay cười?

Đứng im hay bỏ chạy?

Hay ôm chầm lấy cho thỏa sự nhớ nhung?

Nên hận hay tha thứ?

Nên ghét bỏ hay yêu?

-Cậu đến đây làm gì?- Nhi hỏi, cố kìm nén các cảm giác kia.

-Tôi xin lỗi, là tôi sai- Phong nắm lấy tay Nhi hối lỗi rồi ôm cô vào lòng 1 cách nhẹ nhàng.

-Biến đi. Tôi ghét cậu!-

Nhi cố sức giẫy ra khỏi vòng tay kia. Nước mắt cô bé chợt lăn dài.

-Tha thứ cho tôi, 1 lần thôi đc ko?- giọng Phong pha lẫn sự chua xót.

-Tôi, đã rất nhớ cậu. Sao bỏ tôi chứ?- Nhi bật khóc nức nở như 1 đứa trẻ.

-Tôi hứa, sẽ luôn bên cô. Mãi mãi...

"Tình yêu ko có thời hạn, khi nào trái tim còn đập thì ng ta còn yêu...

Tình yêu là khi chúng ta nhận ra mình ở trong 1 ng khác và tự hào về điều đó"

- - - - - -

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play