"Cứ vui đi. Rồi ta sẽ, nhấn chìm từng ng trong đau khổ"
CHƯƠNG XVIII: KHOẢNG LẶNG VÀ SỰ HY SINH.
Màn đêm đã buông xuống từ lâu cùng màn sương mù của mùa Đông buốt giá. Đáng lẽ giờ Nhi đã say giấc nồng từ lâu rồi nhưng mãi mà cô bé vẫn chưa ngủ đc.
Minh Quân?
Vũ Phong?
Sự biết ơn đã cứu mạng?
Tình yêu?
Qúa khứ?
Hiện tại?
Tất cả như 1 chuỗi mắt xích trong đầu cô bé. Nhi nên chọn ai? Minh Quân- ng cô bé biết ơn vì đã cứu mạng, ng cho cô bé hiện tại và trả qúa khứ cho cô? Hay Vũ Phong- ng mà cô đã từng yêu trong qúa khứ? Cô, nên chọn ai đây?
"cạch"- tiếng mở cửa phòng thật nhẹ như muốn ko đánh thức ng trong phòng thức giấc đêm khuya.
-Anh 3?- Nhi giật mình ngồi dậy nhìn Kỳ. Có lẽ cậu vừa đi đâu đó về- Nhi đoán vậy- vì Kỳ vẫn đang khoác 1 chiếc áo da đen ko kéo khóa, bên trong là 1 áo phông đen. Trên ng vẫn phảng phất mùi sương lạnh.
Nhi chợt thấy mình có lỗi rất nhiều. Bao năm qua, cô cứ vô tình mà sống 1 cuộc đời ko lo lắng gì cả. Nhi đâu hay rằng hằng đêm, khi cô đã say giấc ngủ là lúc Vũ tiến lại bàn làm việc với ly cafe và thi thoảng vài điếu thuốc lá làm việc lọ mọ bên chiếc laptop. Đâu hay rằng hằng đêm, Kỳ phải ra ngoài với muôn vàn hiểm nguy đang rình rập đến mạng sống của cậu, với những cuộc thanh trừng đôi khi đẫm máu, vết bầm tím, vết sẹo trên ng Kỳ tăng lên theo năm tháng.
-Nhi, em ko sao chứ?- Kỳ lo lắng ngồi xuống mép giường hỏi Nhi.
Bất chợt, cô bé òa khóc nức nở như 1 đứa trẻ. Cô thật vô tâm, cô ko xứng là Đại Tiểu thư Bạch gia, ko xứng làm em gái 2 ng, ko xứng có đc sự hy sinh của 2 anh.
-Cô ngốc! Hãy nhớ rằng, với anh và Kỳ, quãng thời gian 21 năm có em bên là quãng thời gian vui nhất trong đời anh- Vũ xoa đầu Nhi cười mà sao giọng nói lại xót xa qúa!
-Với bọn anh, em mãi là Tiểu Long Nhi, là Venus ko ai thay thế!- Kỳ ôm trọn Nhi vào lòng trong vòng tay ấm áp đầy sự che chở.
Giây phút có 2 anh bên cạnh là lúc Nhi cảm thấy yên bình nhất. Và cô đã quyết định rồi. 1 năm 2 tháng cuối cùng của cuộc đời cô. Nhi sẽ sống thật ý nghĩa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT