Tối hôm đó, Kỳ đi 1 vòng kiểm tra tàu lần cuối. Còn Vũ và Phong thì đứng trên boong tàu hưởng thụ những cơn gió mát lạnh của biển cả. Muôn vàn vì sao tỏa sáng lung linh trên bầu trời đen huyền ảo. Sóng vỗ mạn thuyền rì rào, nếu lắng tai nghe thì nó giống như 1 bài ca về đêm của biển cả.

-Sao đổi qũy đạo rồi- Vũ khoanh tay khẽ lẩm bẩm- trong dân gian, nếu 2 ngôi sao đang ở gần nhau mà đổi qũy đạo rời xa nhau có nghĩa là 1 đôi uyên ương dù rất yêu nhưng phải chia lìa.

Phong chợt rùng mình, ko hiểu sao cậu thấy bất an.

Gió nổi mạnh hơn, những vì sao ban nãy đã trốn biệt. Bầu trời đêm đen kịt.

-Anh 2, linh kiện của tàu bị hỏng rồi. Ko sửa đc- Kỳ cầm đèn pin hốt hoảng chạy ra nói.

Vũ và Phong nhất thời đứng hình. Với thời tiết này, e là ông trời ko ủng hộ tập đoàn rắc rối rồi.

-Mau đi đánh thức tất cả dậy- Phong vừa chạy đi vừa hét.

1 lúc sau, tất cả đã có mặt đầy đủ. Động cơ chạy của tàu đã bị hỏng và tàu đang chìm dần.

-Chị Như, chị Thảo với Bin và Rin lên thuyền con trước đi. Anh Vũ và anh Kỳ đi cùng luôn- Long nói.

Tiếp theo là thuyền chở Phương, Thoại Anh, Lâm và Long. Nhi cùng Phong sẽ đi chuyến cuối cùng.

-Anh chờ em nhé em gái- Vũ và Kỳ ôm Nhi vào lòng rồi nhảy xuống thuyền lái đi

"ÀO...ẦM"- 1 đợt sóng đổ ập lên tàu làm tất cả chao đảo. Nước tràn lênh láng cả sàn.

-Nhớ bảo trọng- Phương và Thoại Anh ôm Nhi 1 cái lấy tinh thần rồi cũng rời đi.

Giờ chỉ còn lại Phong và Nhi. 2ng cùng nhau gắng sức chạy đi lấy thuyền con.

"ÀO"- thêm 1 đợt sóng nữa đổ ào lên tàu. Chiếc tàu lớn giờ đã chìm xuống mặt nước qúa nửa. Do đợt sóng vừa rồi, vì độ nghiêng của tàu nên Nhi lăn từ trên mặt sàn của tàu xuống biển. Vào cái phút tưởng chừng như bị biển cả nhuốt gọn ấy thì may thay, Phong lái thuyền con đến kịp. 1 tay cậu nắm chắc lấy tay cô bé.

Gió nổi mạnh hơn, sóng biển như 1 hung thần ào đến 2 sinh linh nhỏ bé đang chơi vơi giữa biển cả rộng lớn. Vì sóng từng đợt nên mãi Nhi vẫn chưa leo lên thuyền đc.

-Thả tay ra. Nếu cứ thế này cả 2 cùng chết đấy- giọng Nhi lạc vào tiếng gió gầm. Cô bé nhìn Phong với ánh mắt van lơn

-Cô im lặng đi. Tôi ko thả đâu- Phong gắt lên

-Tôi xin cậu đc chưa? Xin cậu thả tay ra đi mà. Đừng níu tôi nữa. Cả 2 cùng chết đó- Nhi bật khóc nức nở. Nước mắt hòa cùng nước biển.

-Ko là ko. Đừng bắt tôi thả tay ra đc ko? Nghe cho rõ đây Bạch Nguyệt Nhi. TÔI YÊU CÔ.- Phong hét lên, đôi mắt màu hổ phách nhìn kiên định ng đối diện. Cái nhìn như xoáy sâu vào tâm can ng ta vậy. Đôi tay cậu tê cứng và đang dần mất sức rồi.

Con tim Nhi đập liên hồi như muốn phá vỡ lồng ngực. Sau bao lâu, cô đã biết tình cảm mình dành cho Phong có tên là gì rồi.

-Tôi yêu cậu rất nhiều. Sống tốt nhé! Gửi lời chúc bình an của tôi tới tất cả- Nhi nở 1 nụ cười thiên sứ ban phát hạnh phúc. 1 đợt sóng dữ dội ập đến, ko do dự, Nhi cắn mạnh vào tay Phong.

Nhi ngã ra biển cả. Trên môi vẫn nở nụ cười ko chút hối tiếc... Biển, nuốt gọn Nhi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play