Hất 1 vốc nước lên mặt cho tỉnh táo, Nhi nhìn vào chính mình trong gương và chợt nở 1 nụ cười chua chát. Hóa ra, cái thứ tình yêu trẻ con là vậy mà mãi cô ko thể quên đc.

Sau khi nhắn lại và lời, Nhi đi ra khỏi bar vừa đúng lúc đồng hổ điểm 11h30pm.

Thành phố đã đi vào giấc ngủ sâu, những cơn gió lạnh tê tái cứa và da thịt Nhi khiến cô bé chợt rùng mình, bất giác xoa xoa 2 cánh tay. 1 mình Nhi bước đi trên con đường dài vắng lặng, cô đơn và trống trải. Tiềm thức Nhi trở lại ngày thơ ấu. Và, ng cô bé dần dần, sáng lên mà Nhi ko hề hay biết.

Ánh sáng từ hơi mờ mờ, rồi sáng dần, sáng đến chói mắt!

-Anh à. Ra mặt đi đc ko? Từng ấy thời gian là đủ lắm rồi. Em ko chịu đc khi con bé sống mãi trong đau khổ như vậy. Ánh sáng ngày 1 rõ rồi- 1 giọng nam trầm vang lên có phần gấp gáp và khẩn khoản. Đôi mắt đen sâu hút hồn dõi theo hình dáng 1 ng con gái phát sáng mãi ko thôi.

-Ừ. Đành vậy. Anh cũng ko chịu nổi nữa rồi- 1 giọng nói băng lãnh tiếp lời. Đôi mắt xám tro cũng dán chặt vào ng con gái kia.

Đúng lúc Nhi ngã qụy xuống thì có 1 vòng tay ấm áp mà rắn chắc đỡ lấy cô bé. Mùi hương, vòng tay này....

Bất giác, Nhi nở 1 nụ cười yên bình, cô bé ngất lịm đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play