-Thằng oắt con. Mày dám đá cửa à?- 1 ng đàn ông đi ra trợn mắt quát.
-Sao tôi ko dám? Cửa đính kim cương à?- Phong hất mặt ngông nghênh nói.
Chưa kịp nói thì ng đàn ông kia đã bị Nhi đánh ngất, cô bé chép miệng:
-Im đi. Điếc tai qúa!
Nhanh chóng, tất cả đi đc lên tầng 3
-Hoá ra họ Bạch quyền thế là vậy mà chỉ cử 1 đứa con gái đi thôi sao? Haha, toàn loại rùa rụt cổ.
-Câm họng. Mi còn nói nữa ta bẻ gãy từng cái răng của ng- Nhi đanh giọng nạt lại.
-Cứ thử đi. Xem cô dám ko. Khi mà hậu duệ của anh trai cô đang ở trong tay tôi- từ trong bóng tối, 1 ng đàn ông vừa béo vừa lùn vác cái bụng trống đi ra. Theo sau là khoảng 10 mặt mày bặm trợn, trong tay lăm le súng, dao.
-Đc rồi. Thế ông muốn gì?- Phong tiến lên và đẫy Nhi xuống. Ko ai nhìn thấy, đôi môi Nhi nở 1 nụ cười qủy dị, đôi mắt đanh lại ánh lên vài tia nhìn chết chóc. Ng đầu tiên, anh à, vật tế đầu tiên của anh đây rồi.
-Bạch Gia Kỳ đã khiến con trai ta phải sống 3 năm trời trong bệnh viện. Ta sẽ để con trai hắn ngủ mãi mãi haha... Nhưng, nếu như Đại Tiểu Thư đây muốn thì có thể lấy mạng mình đổi 2 thằng nhóc kia- ông ta ngồi xuống ghế cười khinh khỉnh.
-Ông là... Dương phệ?- Phong nhíu mày nhìn ng đàn ông kia. Đã vào giới hắc đạo thì cậu ko thể ko biết trận tranh giành địa bàn đẫm máu giữa Bạch Gia Kỳ và Phan Bình Dũng. Vụ đó cảnh sát đã vào cuộc cả năm trời nhưng vẫn ko có kết qủa. Dũng chính là con trai độc nhất của Dương phệ.
-Đc. Ta đây đồng ý- Nhi kiêu hãnh cất cao giọng trả lời. Rồi cô bé quay sang Phong nháy mắt- phần còn lại nhờ cậu.