-Thưa thầy, trong tổ chức ng con ngưỡng mộ nhất là thầy. Trong cuộc sống, ko ai là ko có sai lầm cả. 8 ng chúng con xin phép rời khỏi DIS. Kính chào thầy- Nhi đặt khẩu súng lên bàn cúi đầu đầy kính trọng
-Con ra khỏi DIS ư? Vậy còn lời nguyền kia thì sao? Cả thế giới sẽ bị...- ng thầy hốt hoảng nhìn Nhi.
-Con đã ở DIS 1 nhiệm kỳ rồi nên có lẽ là ko sao. Mà nếu có, thì con sẽ tự lấy mạng mình trước khi đến giới hạn.
-2 chị rút ra vòng ngoài đi. Chỗ này để em và chị Nhi lo là đc- Phong lên tiếng.
-Vậy đc ko thế?- Phương lo lắng, đôi mắt ánh lên vài tia nhìn hốt hoảng.
-Ko sao mà. Đi nhanh đi- vừa nói, Nhi vừa đẩy 2 cô bạn ra ngoài.
Trời tờ mờ sáng, 8 ng bộ dạnh tàn tạ đi ra, bước qua những cái xác, những vũng máu. Tập đoàn rắc rối ai nấy đều bị thương. Ng bị chém, ng tím bầm. Nhưng may mắn, ko ai chết cả.
Bước qua tất cả, liệu có yên bình?
KHÔNG!
--------
Sau những ngày tháng chiến đấu với đống kỳ thi thì tập đoàn rắc rối đã chuyển khẩu đến căn nhà gỗ nhỏ. Thành ra nơi vốn yên bình giờ còn hơn cái chợ vỡ.
-Mấy đứa mau vào ăn cơm nào- Như đi ra vườn gọi đám 6 đứa nhí nhố đang hì hục trồng hoa.
-Em kệ tụi nó đi. Lớn hết rồi đó- Kỳ đi ra khoác vai Như, cố tình châm chọc cô em gái mình.
- Anh 3, ý gì đó? Chết này- Nhi cầm nguyên cái vòi nước phun vào ng Kỳ. Vậy là cuộc đại chiến lại bùng nổ. Hôm nào cũng vậy, 1 ngày phải có đến 4, 5 cuộc đại chiến thì anh em nhà này mới chịu yên.