-Giờ sao đây?- Phong ngả ng ra giường thở hắt ra nói.
-Chắc hẳn tổ chức có ý định từ lâu rồi. Ko thuyết phục đc đâu- Phương rót 1 ly nước cho bản thân và nói
-Vậy ko lẽ phải đối đầu sao?- Lâm buột miệng nói. Tất cả chìm trong im lặng. Những con ng này đang đứng ở vạch ranh giới. 1 bên là tổ chức, 1 bên là quê hương. Ai cũng hiểu, chống lại DIS là vô cùng khó khăn. Cơ hội sống là rất mong manh.
-Suỵt!- Vũ ra dấu im lặng và hướng ánh mắt vào Nhi đang nằm ngủ yên bình trong lòng mình và nhẹ nhàng đặt cô bé xuống giường. Kỳ ra hiệu cho mọi ng đi ra ngoài.