-Em ko sao hết á?- cô bé nở nụ cười gắng gượng trả lời.
-Nhi, bà tỉnh rồi.
-Ơn trời, em ko sao chứ Nhi?
-Nhi tỉnh là tốt rồi.
Dần dà, những ng khác cũng tỉnh giấc. Nét mặt ai nấy đều vẽ nụ cười tươi. 1 vài ng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
-Nhi ngủ đến 4 hôm rồi đấy. Cậu làm mọi ng lo muốn đau tim luôn- Lâm xoa xoa đầu Nhi cười.
-Hảảảả? Tớ đã ngủ 4 hôm rồi cơ á? Hôm nào mọi ng cũng đông đủ ở đây trông Nhi à?- Nhi trợn tròn mắt hỏi.
-Ừh. Ko có ai chịu về hết á.- Long gật đầu xác nhận lại.
Thảo và Như ko nói gì, 2 cô chỉ lẳng lặng đỡ Nhi gối cao đầu và bón Nhi ăn cháo lót dạ.
-Ông bà nội ngoại, ngoại và mẹ nuôi, Bạch gia và ba mẹ có hỏi em đấy. Ra viện lần này về em chết chắc!- Kỳ gian xảo nói với cô em gái.
-Hả? Anh 2 ko giải thích gì cho em sao?- Nhi nhìn Vũ đầy oán trách.
-Cũng có. Nhưng em về đc hơn 1 năm rồi mà ko về Bạch gia 1 lần, họ ko xới tung đất Việt Nam lên tìm em là tốt rồi đấy- Vũ gật gù. Trong lòng vẫn ko khỏi sợ hãi khi nhìn thấy cảnh ba cầm kiếm theo sau là những ninja còn mẹ cầm súng theo sau là những sát thủ. Sát khí 2 toả ra nồng nặc chỉ vì Nhi.
-Ừm. Họ chỉ bị lợi dụng nhưng đã giáp mặt chị tới 2 lần(có ai còn nhớ k?) sát nhập Moon vào Hắc Long đi. Nhi ko muốn ra mặt- Nhi thở hắt ra nói. Cô bé ko thích kiểu thanh toán lẫn nhau trong giới hắc đạo cho lắm.
-Lợi dụng? Bà nói mới nhớ. Ai mà có thể dùng tiền sai bảo Moon nhỉ? Bên đó ko phải thuộc dạng thiếu tiền, khá có tiếng ở Hà thành này. Ng "nhờ" đc họ phải có máu mặt, quyền và tiền thưởng rất lớn đấy- Phương xoa cằm phân tích.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT