Hiện tại Kino vẫn chưa cho nó đi học,anh bắt nó phải ở nhà cho đến khi mấy vết thương ngoài da lành hẳn đã ms đk đi.Nghe nói hình như có ng mời anh em nó đi dự vũ hội gì gì đó thì phải.Chán nản!Nó sẽ k đi đâu,chán lắm,đến đó chỉ toàn ngồi k chán gần chết mặc dù từ trước tới nay cuoocjk sống của có đều chán nản như vậy!
Sau vài ngày tĩnh dưỡng ở nhà cuối cùng nó cũng đi học,thấy Kino bào khi nó ngất hắn đã đưa nó tới bệnh viện nên chắc cũng phải nói lời cảm ơn cho đúng đạo lí làm ng vậy.Chán nản bước vào lớp nó thấy hắn vẫn chưa đến nên đi thẳng về chỗ nằm gục xuống bàn nhắm mắt,trong đầu suy nghĩ gì đó mà ngay cả nó cũng k biết luôn.Tên ôn thần đó đã đến từ bao h và đang ngồi bên cạnh nó nhưng nó k hay biết cho đến khi hắn mở miệng nói:
-Xin lỗi!
-Gì?_nó ngẩng đầu lên hỏi
-Chuyện hôm qua!
-Khỏi!
xong lại nằm gục xuống bàn,hiện tại nó k muốn làm gì cả,mệt lắm.Mặc cho ng con trai đang nhìn mik vs 1 ánh mặc khó hiểu,nó cũng chả quan tâm.Đời hay thật đó sao mà chán chết,k có gì làm cả,chỉ muốn chết quách đi cho xong.
Dù k muốn nhưng Kino lôi bằng đk nó đi dạ hội.Mặt nó cứ hằm hằm trông đến buồn cười.Bước vào cái khách sạn to đùng,nó và Kino khieenms bao người pahir ngước nhìn.Haauif hết là những ánh amwts thèm thuồng của lũ công tử bột về phía nó và những ánh mắt hình trái tim của lũ tiểu thư lắm chuyện về phía Kino.Hai con ng đẹp như tạc tượng này vẫn ung dung bước vào,mặc kệ những ánh amwts đang nhìn mik.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT