Đắng đo suy xét một hồi, nó mới trả lời:

- Dạ thưa, có lẽ là….– Nó vẫn không nghĩ ra.

Ông lão lại phì cười nhìn nó:

- Thôi được rồi, chắc cháu vẫn còn đang thắc mắc tại sao lại ở đây và tại sao lại gặp ta đúng không ?

- Sao ạ ? – Nó to mắt nhìn ông lão

- Cháu đã rời khỏi thể xác phàm tục của cháu và giờ đây cháu là một linh hồn, duyên phận của cháu với loài người đã kết thúc - Ông lão ngưng một lát, lại nói tiếp –Và trong khi chờ đợi duyên phận tiếp theo để đầu thai, những linh hồn sẽ ở đây, như cháu thấy mọi thứ ở đây không khác gì ở dương gian. Tất cả mọi thứ đều do tâm của những linh hồn ấy tạo ra, họ có thể tạo ra những hình ảnh, cảnh quan xung quanh mà họ thích. Họ không hề bị ràn buộc bởi bất kỳ điều gì cả. Nhưng đối với cháu thì có chút khác hơn những linh hồn ấy…

- Dạ ? Khác ư ? – Kỳ Vy ngạc nhiên, nó khác biệt với những linh hồn khác về điều gì ? nó đã làm điều sai trái gì chăng ?

- Sau này ở đây, cháu sẽ mang một chức phận cao quý, khác hẳn những linh hồn kia…

- Chức phận cao quý ? – Nó khó hiểu nhìn ông lão

- Cháu biết ta là ai chứ ?

Nó đắng đo một lát rồi nhanh miệng trả lời:

- Là…Người cai quản ở đây ?

- Đúng thế - Ông lại đưa tay lên vuốt râu – Và cháu là Ngưòi Được Chọn…

“ Người Được Chọn Là gì ? “. Nó lại nhìn ông lão với đôi mắt mở to:

- Thưa ông, Người Được Chọn tức là sao hả ông ?

- Cháu sẽ lấy Thái Tử, con ta…

Nó há hóc mồm, trong phút chốc, những suy nghĩ bắt đầu hiện rõ hơn “ Lấy Thái Tử ? Nhưng tại sao lại là mình ?”. Vội lấy lại bình tĩnh, trước mặt một vị thần tối cao mà lại tỏ ra vẻ mặt vậy không hay cho lắm.

- Nhưng…tại sao ạ ? –Nó nhíu mày nhìn ông lão

Ông lão đứng dậy đi xuống chỗ nó, đỡ nó đứng dậy và xoa đầu nó, trong ông ấy rất to lớn, cao chừng hai mét rưỡi hoặc hơn:

- Bởi vì, tục lệ này đã kéo dài hàng triệu năm nay, mỗi Thái Tử trước khi lên làm vua, trong 12 tháng, mỗi tháng phải lấy một người vợ… Khi người vợ ấy hòan thành nhiệm vụ “ Thái Tử Phi” trong một tháng, cô ấy sẽ được đầu thai kiếp khác và kiếp sau của cô gái ấy là một kiếp rất tốt, khó có linh hồn nào mà có được. Và khi cô gái ấy đi, sẽ có cô gái khác thay thế cô ấy và lại tiếp tục như thế đến khi đúng 12 cô gái.

Con bé mím môi, dù là làm vợ Thái Tử, là một danh dự cho nó nhưng tại sao không phải người khác mà lại là nó ?

- Cháu có chọn lựa khác không thưa ông ? – Con bé nhìn ông lão chầm chầm

Ông lão vuốt râu cười :

- Lựa chọn ư ? – Ông lão nheo mắt – Lựa chọn như thế nào ? - Ông lão nhìn nó:

- Cháu có thể từ chối không ạ ? Cháu nghĩ ông lầm rồi, cháu đâu có gì đặc biệt với mọi người đâu.

- Ôi, cháu suy nghĩ như thế sao ? Từ khi sinh ra, cháu đã được định là phải làm vợ của con trai ta, ta không thể làm khác được, mọi thứ sẽ qua nhanh trong một tháng thôi. Cháu đừng quá lo lắng. À, nói tóm lại cháu cứ về nhà chuẩn bị đi. Ngày mai ta sẽ cho người sang đón - Chưa để Kỳ Vy nói, ông lão từ từ biến mất trước mặt nó, lần cuối cùng nó nhìn thấy ông lão với nụ cười phúc hậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play