-dạ,em xin lỗi chị Thiên Anh từ sau chúng em ko dám nữa đâu ạ.cả bọn đồng thanh
-từ giờ đừng làm trò này nữ nếu ko tao ko tha đâu.Cút đi,bực cả minh-nó quát mấy đứa này *** tè ra ôm nhau chạy toán loạn,nó vứt cây gậy xuống đất phủi quần áo
-ashhhh..bẩn hết quần áo rồi mấy cái con này
-cậu cũng khá đấy chứ?nó quay lại thâý hắn nó lườm: -hứ..cậu đúng là cái đồ đáng ghét mà thấy tui bị vậy mà ko ra giúp một tay
-tui nghĩ cậu đâi cần tui,cậu đánh hay như vậy cơ mà-hắn
-hừ..dù sao mọi chuyện cũng từ do cậu mà ra,cậu đúng là đồ sao chổi tránh xa tui ra-nó đi qua huých vào vai hắn(cố kiễng mớu tới)nó nhẵm mạnh từng bước xuống đất vẻ tức giận hắn nhìn theo mỉm cười vì cái kiểu trẻ con của nó.
Tối thứ 7 sau khi dùng bữa với vu' xong tự nhiên mấy đứa gần nhà nó đột kích sang rủ nó đi loanh quanh cho mát,trời tháng 9 cũng gần sang thu hum nay gió má trăng thanh thích hợp cho các đôi tình nhân lắm đây.hehe..mặc dù ko muốn nhưng bọn nó vẫn kéo nó đi bằng được phản kháng thế nào được bọn nó khoẻ như trâu ý,nó chỉ hay chơi với cái Mai,Quỳnh;Hương,Ly gần nhà nó thôi mấy đứa này cũng là con nhà giàu gần nhà nó cũng toàn là biệt thự thui ý mà(khu vực này dành cho đại gia sống mờ) mặc dù vậy nhưng ko kiêu đâu nhé ngược lạ luôn vui vẻ,thân thiện,học lại rất giỏi nữa,bọn nó còn lập hội ''Những người độc thân vui vẻ'' mới sợ chứ.hxhx..cả bọn vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ chỉ riêng nó là ít nói vì bị ép phải đi phần vì mỗi khi trời hơi se lạnh như thế này con người thường có những nỗi buồn ko tên kiểu như''tôi buồn ko biết vì sao tôi buồn'' ý.her..
Sau khi đi lòng vòng bọn nó dừng ở quán càfê Điểm Hẹn,ngồi vào gọi nước uống cùng một đống đồ ăn và bắt đầu tám chuyện thỉnh thoảng nó cũng bị bọn nó làm cho phì cười,bọn này phaỉ nói buôn dưa ưa' chuyên nghiệp luôn chỉ thiếu chưa cấp bằng nữa thôi,đến 10h sau khi đã được một sọt dưa mang về bọn nó quyết định giải tán hội,nó bảo mọi người về trước với lí do đi có việc nhưng thực ra là nó muốn đi loanh quanh đâu đó một mình,đang đi nó bỗng nghe thấy tiếng kêu cứu ở đâu đó
-có ai ko?cứu tôi với,cứu tô..ưm.ưm..
nó tìm xung quanh và dừng lại tại một góc tối,nó đi tới thì thấy một đám thanh niên cùng nhiều xe đỗ ở ven đường,qua ánh đèn nó nhìn thấy một thằng trong số đó đang lấy tay bịt mồm đứa con gái chắc là sợ nó kêu rùi bị phát hiện đây mà,bọn chúng có khoảng 5 hay 6 thằng gì đấy nhìn xe bọn nó đi toàn Dream chiến với Ware tàu thôi chắc toàn du côn nông thôn
-AAAAAAA...đau quá-đứa kia cắn thằng bịt môm nó,thằng đó định dơ tay tát đứa con gái thì:
-DỪNG TAY LẠI-nó hét lên
rồi một thằng nhìn to cao nhất hội chắc nhóm trưởng nhăn nhó như khỉ ăn ớt bước ra thấy nó ánh mắt sáng ngời nói: -ô hô,lại thêm một cô em xinh tươi nữa,hôm nay hên ghê-hắn đi tới chưa kịp khoác vai nó thì đã bị nó cho xơi đòn nằm đo đường,thằng thứ2 bực tức xông lên nó nhanh chóng xoay người bay len đạp trúng alô chắc phải mất vài chiếc răng rồi thằng thứ3,thứ 4 liên tục xông vào đều bị nó đánh gục 1 cách nhanh-gọn-lẹ,nó nói:
-tao sẽ cho bọn bây vào ngồi bóc lịch hết-nó lấy chiếc dế ju đang định ấn 113 thì..
-đứng im nếu ko tao giết con nhỏ naỳ!tên cuối cùng nói tay cầm con dao kề vào cổ đứa con gái(nó đã nhầm bọn này là du côn đường phố chứ ko phải du côn nông thôn như nó nghĩ) nó lùi bước thì tên đó tiến lại gần
-Thiên Anh!
Lúc này qua ánh đèn sáng rõ nó mới nhận ra đứ con gái đó chính là...
Nó nhận ra đó chính là Linh Linh cô bạn ngồi cùng bàn,nó vẫn bình tĩnh nói:-này ông anh muốn gì?
-muốn mày dừng ngay cái hành động ngu ngốc là gọi công an và chịu để cho bọn tao trói-tên cầm dao nói lúc này mấy thằng nằm dưới đất cũng loạng quạng đứng dậy
-tôi đồng ý-nó nói ko hề do dự
-ko Thiên Anh chạy đi cứ mặc mình,mình ko sao đâu.huhu..-Linh Linh vừa nói vừa khóc
Như ko nghe thấy lời Linh Linh nói nó dơ 2tay ra vờ chịu trói tên đó dơ dao về hướng nó,đến gần tên đó nhanh như cắt nó cầm tay hắn vặn ngược ra đằng sau,chiếc dao rơi xuống nó dùng chân đá đi xa(có vẻ giống dân uýnh nhau chuyên nghiệp ghê)rồi nó đạp vào chân khiến tên đó ngã quỵ đau điếng cùng đồng bọn lê lết ra xe phóng mất tích,nó cười khẩy:-đúng là lũ rác rưởi!
Bỗng dưng Linh Linh chạy tới ôm chầm lấy nó rồi khóc oà lên như tre con zậy ~> -mình cảm ơn Thiên Anh nhiều lắm..hức..nếu hôm nay ko có bạn..hức.hứ..mình ko biết sẽ ra sao nữa sao bạn ko nghe mình..hức..nhỡ đâu bọn nó làm gì bạn mình phải biết làm sao.huhuoaoaoa..
Nó ko biết cư xử sao trong trường hợp này đành đứng im cho tới khi Linh Linh nín,chắc cô bạn sợ quá đây mà 1lúc sau khi đã bình tâm trở lại nó và Linh Linh ngồi bên chiếc ghế đá cạnh đường,Linh Linh sụt sùi nói:-cảm ơn Thiên Anh,cảm ơn bạn nhiều lắm!
-uj có gì đâu mà cảm ơn-nó
-hum nay bạn là ân nhân đã cứu mình,mình ko biết làm gì để trả ơn.hxhx..-Linh Linh
-ko có gì đâu hum nay nếu ko phải là cậu mà là một ai khác mình cũng làm vậy thui,học võ là để phòng thân và giúp đỡ người khác trong lúc gặp khó khăn mà,sao bạn lại bị như vậy?-nó hỏi để cố tình lảng tránh vì nó ko quen khi người khác thấy mắc nợ nó
-àk,mình đi chơi bên bà ngoại về thấy cũng muộn rồi nên mìng đi đường tắt ko may bị bọn chúng ép xe xô mình ngã bọn chúng còn ép mìng đi chơi cùng nhưng mình ko chịu nên..(diễn biến ra sao mọi người cũng biết rồi đó)
-ukm từ giờ bạn đừng đi một mình trên đường vắng như vậy ko an toàn đâu-nó
-từ giờ mình ko dám đi như vậy nữ đâu,cảm ơn bạn đã nhắc nhở,mà Thiên Anh này-Linh Linh
-sao vậy?nó
-từ giờ mình có thể là bạn được ko?Linh Linh
-thì mình vẫn là bạn đó thôi.hihi..nó bất giác cười vì câu hỏi ngốc nghếch của cô bạn
-ko ý mình là mình...có thể là..bạn thân của nhau ko?Linh Linh ngập ngừng nói và nhìn nó với vẻ e ngại như sợ rằng nó sẽ từ chối vậy.Nó ko nói gì nụ cười trên môi cũng đã tắt thực ra khi nghe Linh Linh nói vậy nó rất vui khi nó có thể có một người bạn thân nhưng nó sợ lại như trước đây,nó sợ phải đau thêm một lần nữa,Linh Linh ko thấy nó nói gì cô bắt đầu thấy lo lắng
-Thiên Anh àk,thực sự mình rất quý bạn lần đầu khi cậu vào lớp mình đã thấy bạn ko giống như những người khác mặc dù bạn luôn lạnh lùng với mình nhưng mình cảm nhận con người bạn ko kiêu căng,bạn biết ko mình chỉ là con của một gia đình khá giả mình đã phải cố gắng học ngày đêm để có thể thi vào học trường mình,nhưng khi vào được rồi mình lại luôn bị coi thường những người trong trường đa số đều là con của những gia đình giàu có họ luôn cười cợt vì mình chỉ là con của một gia đình bình thường nhờ học giỏi mới thi được vào trong lớp ko có ai chơi với mình cả,mình...-Linh Linh nói trong buồn bã
-thực ra mình có nỗi buồn riêng..bla.bla..rồi nó bắt đầu kể cho Linh Linh nghe về chuyên giữa nó,Nam và Yến,kể cho Linh Linh nghe nó gặp Yến rồi chơi thân như thế nào,nó ju Nam như thế nào rồi bị phản bội như thế nào,nó cũng ko hiểu tại sao nó lại có thể dễ dàng kể với Linh Linh như vậy,nó chưa từng kể chuyện này cho ai ngoài vu' rồi những giọt nước mắt nó bắt đầu rơi theo câu chuyện buồn,Linh Linh nghe chuyện thấy thương nó cũng khóc rồi ôm nó và nói:-vì thế mà Thiên Anh sợ chuyện trước đây sẽ lặp lại phải ko?bạn sợ lại bị bạn bè phản bội nữa đúng ko?
Nó ko nói gì chỉ gật đầu rồi khóc trên vai Linh Linh
-nhưng Thiên Anh àk,mỗi người đều có những tính cách riêng ko ai giống ai mà mình nhất định sẽ luôn bên bạn,sẽ ko bao giờ phản bội lại tình bạn này bạn tin mình được ko?Linh Linh
nó do dự đôi chút nhưng nó cảm nhận được tấm lòng của Linh Linh,hít một hơi dài nó nói:
-ukm,mình tin bạn!
2đứa nó cứ ôm nhau như vậy mà ko biết thỉnh thoảng có người qua đường cứ nhìn chắc tưởng 2đứa này bị ''Gay'' woá.phát hiện mình đang bị chú ý 2đứa bỏ nhau ra bất giác cười lớn-nụ cười cho một tình bạn mới bắt đầu từ nay!!
Những ngày sau đó nó và Linh Linh rất thân thiết đi đâu cũng có nhau,mặc dù bị bọn lớp nói này nói nọ chê bai Linh Linh nhưng cả 2 đềuko quan tâm,khi ở bên Linh Linh nó mới biết Linh Linh rất tốt với nó, luôn làm nó cười,bọn nó cũng bắt đầu đổi cách xưng hô sang mày-tao cho hợp với bạn thân chứ tớ tớ-bạn bạn nghe xa cách lắm(nó bảo zậy) mà cũng trùng hợp nó và Linh Linh đi đâu cũng gặp hắn và Huy dần dần thành người quen,dạo này so Huy kute nhà ta vừa chia tay với người ju thứ bao nhiêu ý(chắc cũng phải tới 3chữ số rồi) nên hay đi cùng hắn chứ trước đây khó mà có thể rủ Huy đi đâu được nào là 1câu đi cùng em ju rồi,2 câu bạn gái gọi rồi..đã thế sao 4cái con người này lại giỏi cãi nhau thế ko biết nó thì đấu khẩu với hắn còn Linh Linh luôn đấu khẩu với Huy ghét nhau như choá với mèo mà đi đâu cũng gặp.Đấy như hum nay nè nó và Linh Linh đang ngồi ở căngtin chuẩn bị mum bữa sáng thì hắn và Huy đi tới ngồi xuống bàn nó như đúng rồi,nó liền nói với Linh Linh:
-đi thôi chó bông thấy xương lại tới rồi kìa
Vì đã quá quen với tên gọi này nên hắn biết nó đang ám chỉ hắn:
-có người sợ nên bỏ chạy kìa-hắn khiêu khích
-tui ko bỏ chạy mà đi chỗ khác nhá ở đây mùi chó bốc lên hui woá-nó lấy tay phe phẩy trước mũi
-chắc sợ tui nên mới đi chứ gì?-hắn
-ai sợ sao tui phải sợ cậu chứ,ngồi thì ngồi-nó ngồi xuống lòng tự trọng cao hơn ngọn cỏ của nó bắt đầu trỗi dậy
Hắn thấy hả hê khi mà khiêu khích được nó,như mọi khi hắn gọi một chai sting đỏ(hắn rất thích đoá)còn Huy chưa biết mum gì nhìn sang bánh mì kẹp trứng của Linh Linh ngon woá nên gọ thêm một phần nhưng rất tiếc bác chủ quán phán ngay câu:''hết rồi cháu ạ''.Huy liền nhìn Linh Linh mắt chớp chớp,mồm đớp đớp:-Linh àk,Linh ơi
-gì?Linh hỏi trong khi tay cầm cốc sữa chua thạch lên uống,khai vị đó mà
-Linh nhường cho Huy phần bánh mì trứng của Huy nak!Huy nói giọng kute cực lun
-KO BAO GIỜ!mà mọi khi đấu võ mồm với tui zữ lắm mà sao hum nay đổi giọng nhanh thế?Linh Linh nói mỉa
-Huy có đổi giọng đâu mà ở đằng kia có gì mà đông thế nhở?Huy nói tay chỉ về hướng nào đó vừa nhìn thấy Linh Linh ngoảnh mặt đi Huy nhanh tay lấy đĩa có phần bánh mì của Linh Linh đưa lên miệng bắt đầu mummum ngon lành
Linh Linh chẳng thấy có gì cả vừa quay sang Huy vừa nói:-có thấy gì đâu
-ko có gì ák?ừk nhỉ chắc taị nhìn nhầm
-cái ông này đúng là..nhìn xuống bàn Linh Linh phát hiện ra phần bánh mì đã bị mất cắp và hiện đang an tọa trên tay của Huy,Linh Linh tức điên lên rồi cấu,véo,đấm,đá khiến mặt Huy méo xệch,nó và hắn ko nhịn được cười nhìn nhau cười lớn nhưng rồi nhận ra hiện tại đang là kẻ thù cả 2cùng quay về vẻ nghiêm nghị: -XÍ...rồi quay về 2 hướng khác nhau.Linh Linh vẫn đang tiếp tục công việc của mình là dượt đuổi theo Huy vì cái tội dám mum phần của mình đã thế căngtin lại hết rùi thế mới điên chứ,về phần Huy do bị đánh đập ghê quá nên Huy chạy lẹ ở lại chút nữa thành ma đói(í nhầm ma no vì vừa mum xong mờ)đang đuổi Linh Linh vấp phải vật gì đó,nó thấy nhóm con gái đang ngồi ngáng chân Linh Linh còn cười với nhau nữa,Linh Linh ngã nhào đột nhiên lúc đó Huy xoay người lại,Linh Linh ngã vào người Huy và kết quả là 2người này đã''KISS'',cả căng tin ''ỒH'' lên một tiếng,nó chạy lại chêu
-uj uj,lãng mạng woá!
Đến lúc này Linh Linh và Huy mới giật mình đứng dậy,mặt 2đứa lúc này đỏ hơn cả cà chua rồ Linh Linh chạy đi do ngượng quá mà,nó đi theo Linh Linh qua bàn của nhóm con gái nó dừng lại ánh mắt lạnh lùng vẫn nhìn thẳng rồi nói
-sao?ko được như mong muốn phải ko?nó gằn giọng nói tiếp:-từ giờ còn dở trò đó với Linh Linh thì đừng trách tôi,nhớ đấy tôi chỉ nói một lần này thôi!
rồi nó đi thẳng bọn kia tái mặt,đứa nào cũng câm như hến ko nói câu nào riêng có đứa đã ngáng chân Linh Linh đó là Nhi-trưởng fanclub của Huy thì ko hề thay đổi nét mặt.
Nó tiếp tục đuổi theo Linh Linh,trong đầu Linh Linh vẫn nghĩ do sơ ý nên bị ngã thui(vô tư wé)
Sau khi thấy Linh Linh chạy đi,Huy phủi quần áo,hắn tới gần chêu:-người thay bạn gái như thay áo mà cũng biết đỏ mặt cơ àk?
-mày đi ra đây tao bảo cái này-huy kéo tau hắn đi ra khỏi căng tin ra tới sân sau của trường Huy nói:-mày ơi hình như tao thích Linh Linh hay sao ý,ko hiểu sao khi tao và Linh Linh ''kiss'' tao lại có cảm giác lạ,mọi khi toàn là bọn con gái chủ động đén với tao nhưng tao ko hề thích tụi nó chỉ là chơi bời thôi lúc nãy tim tao đập rất mạnh,có cảm giác hồi hộp lại còn đỏ mặt nữa chứ,lạ thật cái cảm giác này chưa từng có bao giờ-huy
-ukm tao cũng nghĩ mày thích Linh Linh thật rồi đấy từ bé đến giờ tao có thấy mày đỏ mặt hay lúng túng trước đứa con gái nào đâu,toàn thấy mày chêu chúng nó ko hà-hắn
-uk,thời gian qua mỗi khi ở bên Linh Linh tao lại thấy vui vui trong lòng,chỉ muốn đi học để được gặp cô ấy khi nào nghỉ lại thấy buồn,thấy nhớ nhớ nữa chứ,tình ju thật sự là vậy sao mày?
-ờh,cảm giác đó thật sự là tình ju-hắn nói ngước mặt lên trời như đang nhớ lại cái cảm giác lúc trước khi hắn giống như Huy bây giờ
-vậy sao?tao cũng có thể ju sao?Huy hỏi như ko tin
-con người mà ai cũng có thể ju,nếu mày ju Linh Linh thật lòng thì hãy cố gắng giữ cô ấy bên mình đừng để giống tao-hắn nói vậy thôi nhưng Huy hiểu hắn đang muốn nói về chuyện trước đây của hắn
-ukm,đương nhiên rôì-Huy khoác vai hắn đi lên lớp
Lúc này tại lớp: nó lên lớp thấy Linh Linh đang ngồi úp mặt xuống bàn,nó chêu:
-uj,lãng mạng quá ước gì mình được như cô ấy.hihihaha..nó cười khoái chí
-mày đừng chêu tao nữa mà-Linh Linh ngước mặt lên khuôn mặt đã đỏ nay còn đỏ hơn
-uk thôi ko chêu nữa mà mày ju Huy phải ko?nó
-hả?sao mày biết?Linh Linh ngạc nhiên
-thì để ý là biết ngay mà mỗo lần nói chuyện,đùa hay đấu khẩu với Huy tao thấy mày cười rất nhiều đó ko phải là nụ cười bình thường mà đó là nụ cười hạnh phúc rồi mỗi khi Huy cười với mày tao lại thấy mày đỏ mặt trước mặt tao mày nói ghét Huy,Huy khó ưa,hay gây chuyện vơí mày...nhưng tao thấy như là mày đang muốn nói về Huy cho tao nghe chứ ko phải là trách móc hay ghét Huy,tao nói đúng hem?nó
-đúng là ko có gì qua được mắt mày,đúng thế tao ju Huy từ lâu rồi từ khi tao còn học lớp 10 cơ-Linh Linh
-cái gì?mày thích Huy từ hồi lớp 10 cơ ák?mắt nó mở to hết cỡ
-uk,chuyện là hồi mới vào lớp 10 tao bị mấy thằng cha lớp 12 chêu bọn nó cứ đứng xung quanh ko cho tao đi,lúc đó Huy đã đến và giải nguy cho tao,Huy đến và đi như một giấc mơ,tao ko biết Huy tên là gì và học lớp nào mãi về sau này tao mới biết người đó tên Huy và là hot boy của trường tao đã ko dám nói lên tình cảm của mình tao làm sao sánh được với Huy hả mày?đường đường là một hot boy sao Huy có thể ju tao được chứ và thế rồi ngày ngày tao giấu tình cảm của mình vào trong chỉ cần được nhìn thấy Huy mỗi ngày là tao thấy vui rồi.Khi mày đến khoảng cách giữa tao và Huy gần hơn tao luôn thấy vui nhưng Huy cũng chỉ coi tao như một người bạn thôi có nhiều những người con gái khác xung quanh Huy luôn xinh đẹp lại nhà giàu như cái Nhi là trưởng fanclub của Huy mà Huy còn ko để ý nữa là một đứa bình thường như tao-ánh mắt Linh Linh đượm buồn,nó nghe xong câu chuyện mà thấy thương Linh Linh quá,nó nghĩ:''chắc trong 2năm qua Linh Linh phải buồn nhiều lắm nhìn thấy người mình ju hàng ngày mà ko thể ở bên cạnh cái cảm giác đó còn đau khổ hơn là cái chết,nó thấy thương con bạn nó quá nhưng nó lại ko thể giúp gì được cho Linh Linh vì tình cảm ko thể gượng ép được nó chỉ biết mong sao một ngày nào đó Huy có thể hiểu được tình cảm chân thành của Linh Linh''
-thui,vui lên đi rùi tao tin là Huy sẽ hiểu mày thôi mà lúc nãy khi ''kiss''Huy mày có thấy trăng với sao bay đầy đầu ko?nó pha trò
-có bay nhiều đến mức tao chẳng nhì thâý gì hết ý-Linh Linh
-thế khi ''kiss''cảm giác thế nào?
reng.reng.reng..nó chưa kịp nói xong thì chuông vào lớp nó thầm rủa cái chuông chết tiệt sao lại kêu đúng cái lúc câu chuyện đang đến hồi gay cấn chứ,còn Linh Linh lại thầm cảm ơn cái chuông đáng ju vì ko bị nó hàng tỏi nữa(2 đứa này đứa đấm đứa xoa,nguy hiểm quá)
nó quay sang thấy ngoài cửa lớp rất đông chắc là hắn về đó mà nó đã quá quen với cảnh này rồi lúc nào con gái cũng vây quanh hắn thế mà cái mặt hắn cứ vênh vênh lên nhìu khi nó chỉ muốn bụp cho hắn một cái thôi,nó cũng chẳng kém phần long trọng ngày nào tới lớp ngăn bàn nó cũng đầy ắp thư vì chẳng có ai biết số điện thoại của nó cả nó chẳng thèm đọc lấy một lần thỉnh thoảng hắn lấy ra một lá thư nào đó đọc lên cho nó nghe(nó có nhờ đâu) rồi còn chê bai nữa chứ đúng là dỗi việc mà zậy là nó lại tạo công ăn việc làm cho mấy bác lao công vì quá nhiều rác làm mấy bác lao công thấy thắc mắc rằng:hội thi viết thư UPU mỗi năm chỉ có một lần mà sao lớp này nhiều thư bỏ thế nhỉ(khổ lắm mấy bà nj` ko biết chữ)
Trời đã chuyển sang thu sáng nào đo học vu' cũng dặn nó quàng khăn mặc aó ấm cẩn thận,hum qua nó cũng vừa đi shopping với Linh Linh 2đứa mua quá trời thật nhìu quần áo lun toàn là quần áo thu đông ko hà,hum nay là sinh nhật Linh Linh nhưng Linh Linh nói vì ko có nhiều bạn bè và cũng chưa có bạn trai nên Linh Linh ko muốn tổ chức sinh nhật.Hôm qua lúc zô siêu thị Linh Linh mải mua quà thì nó đã bí mật mua tặng Linh Linh 1 chiếc lắc tay xinh xắn rùi,nó gói vào một chiếc hộp nhỏ đáng ju hí hửng cầm món quà trên tay nó tung tăng vào lớp,từ khi chơi thân với Linh Linh nó vui vẻ hẳn lên ko còn hay buồn như trước kia nữa nó hay cười hơn(nhưng chỉ khi ở bên Linh Linh thôi),nó tới lớp chưa thấy Linh Linh chắc con pé đến muộn(nó nghĩ)nó về chỗ đặt món quà lên bàn.Hắn tới thấy món quà để trên bàn lại đúng chỗ của hắn thấy lạ nên hắn hỏi:-quà này của ai vậy?
-của tui-nó trả lời mà vẫn ko ngẩng đầu lên
-chà,hum nay cậu còn định tặng quà cho tui nữa cơ àk?cảm ơn nhé.hehehe..!hắn tự đắc tay cầm hộp quà lên lắc lắc
-hìhì..cậu bị điên àk?quà của Linh Linh ko phải của cậu,nằm mơ àk?tát cho tỉnh bây giờ?nó
-quà của Linh Linh?hắn gãi gãi đầu nói tiếp:-hum nay ko phải 8/3,cũng ko phải 20/10,noel lại càng ko sao lại tặng quà,chẳng lẽ...nó chưa kịp nói xong thì nó đã nhảy vào họng hắn ngồi roài
-đúng hum nay là sinh nhật Linh Linh.hứ..đồ tưởng bở
Hắn như nhớ ra chuyện gì đó liền chạy ngay ra ngoài,tự nhiên hum nay nó thấy hắn hiền lạ thường mọi khi hắn cãi nhau với nó ghê lém mà.hajzzzz..thôi kệ,tẹo nữa Linh Linh tới kiểu gì cũng thấy bất ngờ về món quà mình tặng cho coi,cất đi đã.hehe..
hắn chạy ra ngoài rút trong túi ra con iphone4 hắn gọi ngay cho Huy
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT