Nó và hắn chưa vội về nhà, cả hai nắm tay nhau lang thang trên khắp các con phố, nói thật nhiều về mọi chuyện

- Chẳng biết ba mẹ đã bắt đầu công việc như thế nào nhỉ?_nó hỏi

- Đương nhiên là rất tốt rồi.

- Anh...

- Chuyện gì?

- Có khi nào anh chấp nhận kí vào đơn li hôn kia không?

- Em nghĩ có không?_hắn hỏi ngược lại

- Dù thế nào anh cũng nhất quyết đừng kí nha

- Tại sao?_hắn vờ hỏi

- Vì...em thích anh, yêu anh và không muốn rời xa anh

- Này, em là con gái kiểu gì mà chủ động vậy hả?_hắn cười

- Có bao giờ anh nói \\\"anh thích em\\\"đâu mà em không phải người đủ kiên nhẫn để chờ đợi

- Một câu nói như vậy quan trọng lắm sao?

- Phải, không biết lúc nào ba sẽ bắt em đi, dù anh không kí nhưng chuyện rời khỏi Hoàng Nhật gia là sớm muộn nên em muốn được nghe anh nói câu ấy

- Em sẽ không phải đi đâu cả. Nhiệm vụ của em là chờ dợi cho đến khi mình 60 tuổi, lúc ấy, anh sẽ nói \\\"anh yêu em\\\" vậy nha

- Anh...

- Thôi nào, về nhà đi, anh đói lắm rồi.

- \\\"anh yêu em\\\", \\\"anh yêu em\\\", anh nói đi, rõ ràng trong máy ghi âm anh đã nói như vậy mà.

- Máy ghi âm nào?_hắn chợt dừng lại, hỏi

- Khi anh đối thoại với Hellen ở vũ trường, cô ấy đã thu lại.

- Cái gì cơ?_hắn tròn mắt nhìn nó

- Để em bật anh nghe lại nha. Em đã cẩn thận cắt đoạn hay nhất đó

Tút....\\\" Người anh yêu là San San, anh yêu cô ấy vì đơn giản đó là Giả San San chứ khổng phải Phạm Hà Quyên\\\" ....

- Anh nói đi, nói lại đi, nói câu ấy đấy. Anh...anh..._nó chạy lên trước, nhảy nhảy lên để dễ dàng trông thấy khuôn mặt đỏ như trái cà chua của hắn

- Anh yêu em_hắn nói rồi vội vã đi thật nhanh lên xe buýt khiến nó đứng sững sờ một lúc lâu.- Này, em muốn đi bộ về hả?_hắn hét toáng lên lôi nó về thực tại.

Nó luống cuống chạy lên xe và hiển nhiên nhỏ đã bị chủ xe mắng cho một trận

- Cháu xin lỗi, xin lỗi ạ_nó dập đầu lia lịa

- Còn không mau ngồi vào, muốn cản trở người ta làm ăn sao?

- Dạ, dạ không phải ạ, cháu về chỗ ngay đây. Xin lỗi chú_nó cười trừ rồi chạy đến bên cạnh hắn

Nó quàng tay mình qua tay hắn, tựa đầu vào vai, tay ôm chặt lấy tay hắn rồi thiếp đi

Xe dừng lại, hắn cõng nó xuống vì không muốn đánh thức nó dậy dù sao hôm nay cũng là một ngày mệt mỏi rồi.

Từ khi nó đến bên đời hắn, một Hoàng Nhật Phong ngang tang, hung dữ đã dần trở thành anh chàng dịu àng, biết quan tâm và suy nghĩ cho người khác.

Tất cả là một hắn của riêng nó, một tác phẩm kì công do nó điêu tạc bằng tình yêu ngây ngô của mình.

Mọi chuyện có tiếp tục yên bình với cả nó và hắn nữa hay không? Ba nó sẽ giở trò gì? Shin nghĩ sao về cuộc hôn nhân này? Quan trọng nhất là tối nay ăn gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play