Nhật Bảo chạy theo Hân ra phía sau vườn, thấy Hân ngồi thúc thích tim cậu chợt nhói lên, đi lại gần, ngồi cạnh Hân, đưa tay ôm lấy Hân mặc cho Hân đẩy ra

-Đừng khóc nữa, anh không thích nhìn em khóc…

-Anh tránh ra đi…hức…hức…tôi có là gì đâu mà anh thích với chả không

Khẽ cười trước câu nói của Hân, Nhật Bảo xoay Hân lại nói

-Người đó là em gái anh! Hihi em ghen sao?

Trợn mắt nhìn Nhật Bảo, Hân thấy mình xấu hổ đành cuối đầu

-Nè,…nâng cằm Hân lên, Nhật Bảo thỏ thẻ

-Anh biết em đang ghen…anh vui vì điều đó em biết không? Như vậy chứng tỏ là em yêu anh

-Ai…ai yêu anh cơ chứ. Vội quay sang chỗ khác che đi cái gương mặt ửng hồng của mình

-Vậy không yêu đúng không? Không yêu anh nhảy xuống hồ này chết cho em xem nhé! Vừa nói là kèm theo hành động

Ầm…1s…2s…3s....30s…không thấy động tỉnh gì Hân hoảng quá, chạy về phía thành hồ vừa khóc vừa kêu to

-Anh Bảo anh đâu rồi đừng làm em sợ…em yêu anh mà …Vừa dứt lời Nhật Bảo đã ngôi lên mặt nước làm Hân giật mình

-Haha…em đồng ý rồi nhé! ANH YÊU EM GIA HÂN. Nhật Bảo hét lớn

-Nè anh làm gì mà hét lên thế…mau lên đây đi cảm bây giờ, anh ướt hết rồi nè…

Nhật Bảo nhảy lên, ôm chầm lấy Hân làm cho Hân cũng ướt theo mình

-Anh yêu em nhiều lắm…

-Em cũng yêu anh!

Nhưng như chợt nhớ ra điều gì…Hân vội đẩy Nhật Bảo ra…

-Em sao thế?

-Em…em…

-Em sao?

-Nếu em không phải là Su Su anh có yêu em không?

-…….Im lặng, Nhật Bảo cũng nhớ ra….

-Có không? Hân thấy Nhật Bảo im lặng, tim nhỏ như ngừng đập

-Anh…

-Không sao…em hiểu…em thật sự không muốn gạt anh nữa…em thấy mình càng ngày càng yêu anh hơn…em không thể gạt anh nữa. Hân đẩy Nhật Bảo ra

-Sao? Em gạt anh? Chuyện gì?

-Thật sự…thật sự em không phải là Su Su, bạn em nhờ em thay nó gặp anh vì một số chuyện…em đã gạt anh…người anh yêu không phải em mà là Su Su đúng không? Tiếng nói hòa cùng tiếng khóc là cho Nhật Bảo sững người, cậu thấy một niềm vui…

-Không…em ngốc quá! Người anh yêu là em, là Gia Hân - Huỳnh Gia Hân. Nhật Bảo ôm nhỏ vào lòng thỏ thẻ

-Sao? Thật sao?

-Thật…anh cũng không phải là Bi…anh là Nhật Bảo, là bạn của Bi, cậu ấy cũng nhờ anh giúp…

Tiếng nói của Nhật Bảo làm cho trái tim ai kia xao xuyến, làm cho ai kia thấy được hạnh phúc là như thế nào, một nụ hôn sâu được đặt trên đôi môi nhỏ, tim đập nhanh hơn nhỏ khẽ nhón chân đáp lại nụ hôn hạnh phúc…

-Bảo Anh, Cao Kỳ nghe bọn anh nói. Hắn cùng Bảo Nam kéo tay hai người con gái chạy trước lại

-Nói gì nữa chứ…hức..hức…Nó khóc

-Đó là em của Nhật Bảo, Bảo Trân xem tụi anh như anh trai nên mới có hành động như thế… - Bảo Nam ôm lấy Cao Kỳ

-Thật không?

-Thật…đó là Bảo Trân, em gái của anh…nhỏ này vào biết tay anh. Nhật Bảo cùng Gia Hân tay trong tay đi lại

-“Anh Bi có em gái sao? Mà cũng có thể…con bé đó nhỏ tuổi hơn mình mà” Suy nghĩ hiện lên trong đầu nó

Nó và Cao Kỳ tỏ ra ngượng ngùng vì hành động vừa rồi, hắn ôm nó vào lòng

-Em ngốc quá! Ghen nữa cớ đấy… Nụ cười hiện trên môi hắn

-Em nữa lần sau nghe anh nói hết đã biết chưa? Bảo Nam ôm Cao Kỳ trách yêu

Nhật Bảo choàng tay qua eo của Hân làm nhỏ ngại ngùng, sực nhớ ra

-Anh mau thay đồ đi không thôi lại ốm

-Uhm…em cũng thế hihi để anh vào gọi Bảo Trân lấy đồ cho em thay

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play