-Hai tuần nữa trường mình sẽ có cuộc thi văn nghệ giữa các khoa, lớp mình hãy chọn ra hai bạn cùng song ca nhé! GVCN thông báo
-Dạ, mỗi lớp chỉ hai bạn thôi hả cô? Một bạn trong lớp ý kiến
-Đúng, nên lớp mình tự bình chọn nhé!
-Dạ, em đề nghị Bảo Anh thư cô. Hân đứng lên nói, nó giật mình khi nghe tên mình, nhìn sang con bạn thân yêu như muốn bóp cổ cho nhỏ chừa
-Được, vậy còn một bạn nữa
-Dạ em được không cô. Phi Nhân đứng lên làm cả lớp nhìn sang, ai không biết cậu hát hay…
-Vậy em cùng Bảo Anh song ca nhé! Hai em tự chọn bài hát rồi thông báo sớm cho cô
Cô bước ra, nhường tiết học lại cho thầy Kinh tế vi mô…Phi Nhân nhìn nó vui trong lòng còn nó mặt mài bí xị liếc nhìn Hân đắm đuối, Hân không dám nhìn nó chỉ chăm chăm nhìn bài giảng
Hai tuần trôi qua, hôm nay là ngày diễn ra cuộc thi văn nghệ toàn khoa, nó run rẫy….đứng trước đám đông nó làm sao bình tĩnh được kia chứ…
-Bảo Anh, cậu cứ xem mọi người như không khí…đừng hồi hộp quá, có mình đây. Phi Nhân trấn an nó
-Uhm…tớ biết rồi
Sau những lời giới thiệu là đến phần biểu diễn của các lớp, bây giờ là đến lớp QTKA32…nó cùng Phi Nhân bước ra, mọi người bên dưới hò hét làm nó thêm hồi hộp, Phi Nhân nắm chặt tay nó…một ánh nhìn từ phía khán đài nheo mắt lại
-Lại là cô ta? – Hắn
-Ai? – Bảo Nam
-Mèo hoang của cậu sao? haha
-Cốc…im đi…của tớ hồi nào – Hắn
-Tớ không nhìn rõ – Nhật Bảo
Bảo Nam im lặng, tay xoa xoa cái đầu…mặt nhăng nhó nhìn hắn, hắn khảy một nụ cười rồi tắt đi…hướng mắt về sân khấu
Tiếng hát nó và Phi Nhân cất lên, thanh thót, trầm ấm…như làm cho người ta bay bỏng, điệu nhạc vui nhộm làm không khí bên dưới thêm phần nhộn nhịp, một ai đó khẽ cười làm hai người bên cạnh cũng bất ngờ…
Phần trình diễn của nó và Phi nhân kết thúc, đến lược các lớp tiếp theo…cuối cùng đến lớp QTKA34…nó bây giờ đã bước xuống hàn ghế khán giả cùng Phi Nhân…ánh mắt đang châm chú nhìn theo người dẫn chương trình…nó bất ngờ khi nghe cái tên Vũ Khánh Băng
-Anh ta cũng biết hát sao? – Nó
-Uhm…anh ấy là một cây văn nghệ xuất sắc của trường mình đó, học giỏi, hát hay, bóng đá, thể thao…không biết cái gì anh ấy không biết nữa – Phi Nhân nhìn hắn và Phương Thuỷ đang từ từ bước ra trên sân khấu, nói
Nó bĩu môi không tin hắn lại có tài đến thế. Tiếng hát nhẹ nhàng theo tiếng nhạc, một giọng nam trầm ấm và một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên làm cho mọi ánh mắt ngưỡng mộ đều hướng về họ, nó đang bay theo từng nốt nhạc, nhìn hắn nó khẽ cười…trong lòng có một chút ngưỡng mộ và những cử chỉ trình diễn trên sân khấu của hắn và Phương Thuỷ làm nó có một cảm giác ghen tị
Buổi trình diễn kết thúc cũng là cuộc thi kết thúc và lớp đoạt giải cao nhất dĩ nhiên thuộc về lớp QTKA34, lớp nó chỉ về thứ hai, nó hơi búc xúc
-Hắn ta ca như thế mà giành giải nhất, không công bằng tí nào. Nó nói nhưng trong lòng thì không nghĩ thế
-Hihi mày ghen tị thì nói đi, tao thấy anh ấy hát hay mà – Hân nói
Nó nhìn Hân nỡ một nụ cười gượng ép rồi lên phòng đóng cửa cái rầm, Hân giật mình…..chạy nhanh về phòng
-Kệ anh ta chứ…hát hay thì sao? Đẹp trai thì sao? Cũng không bằng anh Bi của mình hihi
Ôm con búp bê vào lòng, nó từ từ thiếp đi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT