Nó từ từ mở mắt ra, xung quanh nó là 1 đám người chen chúc bâu lại. Linh, Ken, Hưng, Nguyên, Uyên và cả ông nội của nó nữa. Ai ai cũng lo lắng cho nó

-Ưm!- Nó khẽ rên vì đau đầu

-Cháu tỉnh rồi! May quá!- Ông nội

-Mày làm tao lo lắm! Hix!- Uyên siết nhẹ tay nó

-Chị có bị đau nữa không? Bọn nó dám làm chị trầy da tróc vảy như vậy!- Hưng

-Đáng lẽ lúc đó anh phải đưa em về lớp rồi! Anh xin lỗi!- Linh

-Mọi người! Mình không sao! Đừng cảm thấy có lỗi, do mình bất cẩn thôi!

-Cháu của tôi! Ông sẽ không tha cho mấy đứa đó! Cho đi cải tạo lại mới được!

-…!- Ken đứng dậy bỏ ra ngoài

-Ken!

-Để anh đuổi theo nó!- Nguyên

-Anh ấy sao vậy?- Nó

-Nãy giờ nó ngồi nhìn chị mà cứ như người mất hồn í!- Hưng

-Chắc cậu ấy lo lắm! Lần đầu tao thấy cậu ấy đáng sợ như vậy, cậu ấy gần như phát điên lên, trông thật là “đen tối”!- Uyên nhún vai

-Hưng! Đi gọi Ken giùm chị đi! Và ông…m.n có thể…ra ngoài cho cháu và Ken nói chuyện không ạ?- Nó

-Được!

Lúc Ken vào, 2 đứa nhìn nhau 1 hồi lâu. Cảm thấy hơi ngượng vì đôi mắt xanh ấy, nó quay đi. Ken ôm nó vào lòng

-Xin lỗi! Xin lỗi em nhiều lắm! Hứa bảo vệ cho em mà lại để xảy ra chuyện như vậy! Xém nữa là em bị vấy bẩn bởi bọn đó rồi!- Ken nói mà như sắp khóc

-Không sao! Chẳng phải…anh cũng đã đến đó sao! Vậy là em vui rồi!- Nó mỉm cười hp

-…!

-Giả sử…anh không tới kịp, và em đã…! Thì anh vẫn sẽ còn yêu em chứ?- Nó

*Im lặng*

- Thôi em cần nghỉ ngơi!- Nó quay đi định giấu dòng nước mắt đang chảy ra thì

- Cho dù em có thay đổi ra sao! Em xấu xí hay mập mạp! Anh cũng vẫn yêu em! Vì đó là chính em!- Ken dứt khoát

- Ken!- Nó

- Anh đã bị hút hồn bởi đôi mắt đen sáng của em từ lần đầu gặp. Mặc dù lúc đó em đang trong hình dạng cô bé xấu xí! Nhưng anh vẫn thích em, vì em là…mối tình đầu của anh!- Ken nói xong lại quay đi chỗ khác vì nói ra những lời này ngượng quá! Dù gì cậu cũng được nhiều em theo, với lại tự nhiên nổi máu “sến” lên

- Ken!

- Huh?

- Nhắm mắt lại đi!- Nó

- *NHắm mắt*

Nó khẽ rướn người lên, 2 tay choàng qua vai Ken. 1 nụ hôn thật khẽ lên má, nó nhắm mắt lại. Ken hơi ngạc nhiên nhưng cũng hé miệng cho nó “tiến vào” (hix, viết mấy cái này ngại quá >” -Gruuu! Cháu iu của ta mà phải chủ động hôn cháu của lão làm vườn ấy ư?

-Khi nào mình thực hành nghen em iu? Phải “dữ dội” hơn cơ!

-Mơ đi cưng! * Nhéo*

-Thằng này ngu quá! Làm tới luôn đi!- Linh

-Gặp anh đây là xong rồi! Hehe!- Nguyên, có lẽ cu cậu lấy lại được chút tinh thần rồi.

Sau đó, Ken ở lại bệnh viện chăm sóc nó. Chỉ bị xây xát nên vết thương cũng mau lành mà không để lại thẹo, nghe đâu bọn kia bị đuổi học vĩnh viễn và gia đình chúng đã bị Ông “tính sổ”. Cả đám đang bàn tính về chuyến đi chơi cuối tuần, chuyến đi chơi đầu tiên chào mừng mùa xuân đang tới. Mà mùa Xuân cũng đang tới thiệt! Theo nghĩa đen và nghĩa bóng đối với nó và Ken, Hưng và Uyên. Chắc cũng phải kiếm gf cho 2 anh bạn FA kia. Hì hì, đêm trước ngày đi, nó vui vẻ xếp hành lí vào cái vali màu hồng xinh xinh.

-Chị Nhi, chuẩn bị xong chưa?- Hưng chạy qua háo hức

-Gần xong rồi!- Nó

-Ơ! Chị không mang theo bikini à?- Hưng nhìn vào vali

-Bikini làm gì?

-Trời! Cái chị này! Đi biển mà không mang bikini là 1 thiếu sót cực kì lớn nghen chưa!- Hưng nói.

-Chị đâu biết! Mà cái bikini mang vào ngượng lắm!

-Theo em!- Hưng lôi tuột nó ra gara

-Nè! Em đưa chị đi đâu hả?

-Leo lên xe đi rồi biết!- Hưng đội mũ bảo hiểm cho nó.

Cậu đưa nó tới 1 tiệm bán đồ tắm, đích thân chọn lựa cho nó

-Cái này đẹp nè!- Hưng chìa ra 1 bộ trang trí màu hình lá cờ Mỹ

-Lòe loẹt quá!- Nó

-Còn cái này?

-Rườm rà quá!

-Cái này thì sao?

-Hở hang quá!

-Nè! Chị khó tính quá đấy!- Hưng sừng sộ

-*Ứa nước mắt*

-Em…em xin lỗi mà!- Hưng biết mình lỡ miệng.

-Tại…ở đây…nhiều người quá chị không dám lựa! Bọn họ đang nhìn em hết á!- Nó

Quả thật là mấy cô gái đang xúm lại chỉ trỏ bàn tán Hưng, họ biết 2 đứa là chị em nên nhìn Hưng với ánh mắt đưa tình. Ku cậu biết mình làm chị khó xử nên

-Em ra ngoài, chị mua xong rồi ra!

-Uhm!

Lát sau,…

-Mua rồi hả chị?

-Uhm! 2 bộ!

-Good! Nào về nào!- Nó leo lên chiếc Ducatti, Hưng chở nó về nhà.

Tối đó, nó ra trước ban công ngồi vì cảm thấy hơi đau đầu không ngủ được.

Đang ngắm trăng và ngắm vườn hoa, chợt nhìn sang đối diện thấy bóng dáng ai quen thuộc vừa tắm xong. Chiếc khăn trắng lau mái tóc nâu nâu hơi rối quyến rũ

“ Bạn trai mình đấy! Hì hì!”

Người kia cũng chợt nhận ra nó, anh ra trước ban công nhìn nó mỉm cười, lấy điện thoại gọi cho nó.

-Chưa ngủ hả em?

-Dạ chưa! Em hơi đau đầu?

-Đau lắm không? Có mệt không anh đưa em tới bệnh viện?- Ken lo lắng

-Không đâu, hơi nhức thôi, lát là hết à!- Nó

-Nghe giọng anh là hết đau chứ gì?- Ken trêu nó, nghĩ rằng nó sẽ ngại mà giãy nãy chối biến

-Uhm!

-Thiệt hả?- Cậu không tin được tai mình khi nghe nó xác nhận dễ dàng như thế

-Thiệt! Nhớ anh mừ!- Nó

-Hay để anh sang ngủ với em nghen!- Ken

-Xì! Nhịn, anh ghê lắm!

-Ghê gì? Em không cho thì ai dám làm!

-Nè! Quá rồi nghen!- Mặt nó bắt đầu đỏ lên

-Ý anh là em không cho thì sao anh dám ngắt má phúng phính của em! Em nghĩ gì vậy? Nhưng anh thích cách suy nghĩ của em. Haha!

-Ghét anh! Ngủ đây!

-Hey! Anh đùa mà! Đừng giận! Hunnie -Ghét!

-Đùa mà!

-Uhm!

-Hì! Không giận nữa nghen! Em ngủ đi! Mai đi sớm!

-Uhm! Ngủ ngon!

-Goodnightty!- Ken đợi nó cúp máy rồi mới cúp, mỉm cười nhìn sang nó đưa 2 tay lên đầu tạo hình trái tim. Nó xấu hổ đi vào phòng, leo lên giường trùm chăn và nghĩ tới nụ cười của anh. Ngủ ngon tới sáng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play