Trịnh 88Hạo Khanh 9vẫn mặc 7trang phục 5lịch sử, cchỉ là cthần sắc 0có chút 9mệt mỏi, 8không còn 99thần thái 56như thường cngày, Trịnh bDiệp ngồi 94ở trước ebàn, vẻ btức giận 0trên mặt dcũng không 9fkịp thu lại ahoàn toàn, e4rất không e7giống lần 4trước Chiến 50Chiến nhìn 02thấy.
Khi 6Trịnh Hạo cdKhanh nhìn 12thấy Chiến 0Chiến, ánh 30mắt liền 09mềm mại, 0rồi sau đó 6lại thêm 81vẻ lo lắng: 3a"Chiến 3eChiến, sao 7em tới nơi a3này, bị e3thương sao?"
Chiến fChiến còn 14chưa trả alời, liền 67phát hiện 3dtay của mình 95bị nắm, fTùy Nhạc c1lôi cô tới ccbên cạnh, 6fthay cô trả 7lời: "Không 5có, là tôi ebị thương, 4cô ấy không 6yên lòng 3nhất định 39theo tôi."
Đúng 2là có chuyện 9như vậy, 9nhưng là f1từ trong 8miệng anh 7anói ra, Chiến 6Chiến nghe 48thế nào 7cũng không 3được tự 1cnhiên —— fviệc này ctỏ rõ quan dchệ của e1hai người 6không ít.
Chiến c5Chiến rất 00không thích 2bứng, dù 9sao cô còn 7chưa có 37cân nhắc 09tình huống 38chuyện của dhai người 8bị người bkhác biết, 6hơn nữa akhi Trịnh eeHạo Khanh e9chợt nhìn bsang, trong cmắt có dvẻ khó 38phân biệt, 4Chiến Chiến f8càng thêm d3không được 7ctự nhiên, 9cô len lén 13trừng Tùy d2Nhạc: buông ctay!
Tùy cNhạc nhìn dthấy ánh 4fmắt cô, 32lộ ra nụ 47cười hiểu 29rõ: "Được cfrồi được drồi, hiện 6tại anh 1cliền để 5bác sĩ xem 0giúp anh, 50được chưa?"
Lại d5cố ý xuyên dtạc cô! c3?
"Chú 0Trịnh, sau c3lưng cháu 7cbị đập b4bị thương, d7chú giúp echáu bôi 1rượu thuốc 94đi." 77Dứt lời, 14Tùy Nhạc 0căn bản 3không quan ftâm không 2khí đè d5nén giữa c9Trịnh Diệp 77và Trịnh fHạo Khanh 73lúc nãy, 53kéo Chiến 6Chiến ngồi dtrên ghế fở mép giường, c9thuần thục 30leo lên giường 0trị liệu, 41nhắm mắt fchờ đợi.
Sắc 5mặt của 2Trịnh Hạo 8fKhanh càng 89tái nhợt 07hơn lúc 5nãy, yên dlặng nhìn 6fTùy Nhạc avẫn nắm 9tay Chiến 02Chiến, nhìn 2Chiến Chiến fquả muốn 79rút ra, tiếc c0rằng Tùy cNhạc lại bkhông buông 0tay, sau đó 0còn nửa 87hé mắt, 80dùng ngón 7tay xoa lòng 0bbàn tay cô: 4"Đều 1là người amình, em axấu hổ 29cái gì”.
Chiến 84Chiến xấu 1hổ hất 0tay Tùy Nhạc fra, trên emặt Trịnh feHạo Khanh 5lóe lên cvặn vẹo 5brồi liền 7biến mất, 2chỉ nghe bTrịnh Hạo e0Khanh nói bvới Trịnh d6Diệp: "Cuối aftuần con 53trở lại fathăm cha."
"Hừ, fcả ngày 6akhông lo 8học tốt, bchú nhìn 76thấy nó 2liền tức!" a3Trịnh Diệp 8ctức giận fatrả lời 39“Cháu không 4giúp chú bquản lý 9nó."
Chiến 28Chiến kinh ahãi, Trịnh eeHạo Khanh 9hoàn mỹ, 82hiền hòa, 33ưu tú thế 44kia, lại 7cbị định b5nghĩa là 4"Không alo học", bacòn phải achọc tập 8Tùy Nhạc f9không biết 9điều này! 8b?
Mặc 9dù Trịnh 6eDiệp cúi ađầu tra 56xét vết 2thương của d3Tùy Nhạc, 6lại giống 1như gì cũng bfbiết, nói: 8"Nha fđầu, nhìn 1atôi làm 4gì, có ý fkiến?"
Chiến 09Chiến liền 8bvội vàng 0lắc đầu, e6đã biết dtính khí 8của Trịnh fDiệp, cô 0cũng không f3dám lỗ fmãng, chỉ 1cđưa mắt enhìn Trịnh 19Diệp chậm 9rãi xoa vết fbầm sau b1lưng Tùy c4Nhạc, không 4khỏi hỏi: e"Có 39nghiêm trọng 0không?"
Mày 6Trịnh Diệp 3cũng không cnhăn chút 9nào: "Cái f0này mà gọi 5là bị thương?" aDứt lời 8đưa tay dbhòa với 2tinh dầu 1fvỗ một cchưởng asau lưng aeTùy Nhạc, eaTùy Nhạc 4c"Ngao" 8gào thét 0ra, Chiến 37Chiến nghe, 25có chút 5cáy náy, bbrồi lại 6hơi hả chê. . . .
Tùy 46Nhạc dĩ 9nhiên không bcó coi thường 3chữ "trước" bđó, nhưng 5anh vẫn 15ngoan ngoãn 5chui vào 47ghế trước, 0Chiến Chiến d3lái xe về 5biệt thự 31của Tùy 2aNhạc, khi 98tới cửa ddliền thúc bagiục anh 56xuống xe: 69"Mau, 1bem còn muốn actrở về f0‘Chiến 62Xa’ dọn 0dẹp, vừa cbrồi đi 3vội vàng, 5công cụ 6cũng chưa 7thu dọn aavào kho hàng."
Con 4ngươi Tùy 83Nhạc đi a1lòng vòng, 0thò người 8arút chìa c0khóa xe của bChiến Chiến ara, vững a2vàng giữ 9etrong lòng 90bàn tay: 4a"Để fở trong ephòng làm e3việc không 0lạc được, 06em định 1bỏ lại angười tàn ctật là 42anh đây 5fmột mình f3ở nhà.”
"Bất akể, nào 9bcó bạn 45gái không 68biết đau fflòng người 3yêu như 1vậy." f3Tùy Nhạc 4bĩu môi, 6giấu đi 4cái chìa 11khóa, nhảy 44xuống xe, 2cũng không 80quay đầu elại, đi 7vào nhà.
Chiến 6Chiến ở ctrong xe tắt 3máy một cahồi, không fcòn cách 5nào đành cxuống xe ađi theo vào fdphòng.
"Mới f2vào à, thật 9chậm!"
Tùy dNhạc đã adđổi lại 9quần áo 8ở nhà vùi eở trên 8dsô pha xem 68ti vi, nút aáo chỉ 8ccài một 3cái, đường ffcong bắp 3thịt xinh d0đẹp như aaẩn như 24hiện, Chiến bChiến không dđược tự 5nhiên quay d7đầu đi, 5bất mãn 81lầm bầm: b"Anh 9ở chỗ 79nào vậy, 9bóng dáng 65của một 2fchiếc taxi 7cũng không fcó."
Tùy aNhạc bất d0đắc dĩ f1xua tay: "Chỗ 4ba anh chọn, 7aanh cũng 13không có 93biện pháp."
Đây 3là lần 6đầu tiên ebTùy Nhạc fcnhắc tới dgia đình 9dcủa mình, fChiến Chiến 3đi tới 60ngồi ở adbên cạnh aanh, tò mò cdhỏi: "Ba 5anh làm cái agì? Mua biệt athự lớn 72vậy cho f3anh."
Tùy 9bNhạc buồn 19cười gõ b0đầu cô: a1"Biệt 1thự này a1là anh tự emua, xem anh dalà cái gì 08!"
Ánh 9mắt của 1Chiến Chiến 0kinh ngạc fftrợn tròn: 33"Anh 1có tiền 6vậy sao!?"
Tùy 2Nhạc đưa b9tay ôm cô ecvào trong 3ngực, ngón 2tay sờ tóc 5của cô: 89"Thế 53nào, biết baanh giàu 78có đẹp 4trai, rất 9may mắn?"
"Anh fđi luôn dđi!" bChiến Chiến 8ekhông thích fanh nói như 0vậy, giống 6như mình 43là một 6người thích abvật chất 3vậy, cô e2không vui b2tách cánh a8tay của 7anh đặt 0ở hông 6mình ra “Đừng 8động tay 21động chân, etránh ra!"
"Được bđược được, 4anh nói sai." cTùy Nhạc 9vội vàng cbtrấn an 7người trong 0ngực, bàn 7btay vỗ nhẹ 7ở phía cfsau lưng 04cô “Biệt 0thự này 7là anh mua 5cho ba anh 45trước khi 4ra nước 77ngoài, tặng 0ông ấy detự nhiên 59để ông 5ấy chọn, 40ông thích 87sự an tĩnh bcủa nơi afnày."
"Chỉ flà, sau khi dông ấy 4đoạn tuyệt 13quan hệ 3với anh, ffchìa khóa 2biệt thự fnày cũng 6được ném adtrả cho bfanh, cho nên 9dhiện tại blà anh ở."
"Ai, 98tự anh cũng 1thấy không 2sao, sao em 3flại có 4vẻ thương 6dtâm thế?" 6Tùy Nhạc fbthấy mi 7tâm cô nhíu 0lại, vội bvàng đưa 0tay xoa dịu, 5không nói 94tiếp nữa.
Bản 5năng của fngười mẹ 54lập tức dtràn lan 83trong đầu c9Chiến Chiến, cđại não 17cũng không 9suy tư, đã 5elàm một b0chuyện chính ffcô cũng 2dkhông ngờ 7cđược —— 34Cô hôn Tùy 3Nhạc.
Động c3tác của 6aChiến Chiến 9fvội vàng, 9vốn nên 44hôn ở trên 90má không e6cẩn thận c0chạy tới akhóe miệng, 19bị Tùy 0Nhạc thuận 2thế ngậm 7dvào trong 1fmiệng. Lần 7này Chiến eChiến không 5có giãy 9giụa, đây f1cũng là 25lần hôn 2hít "Hòa 5ebình" dđầu tiên 3agiữa hai f7người.
Nhưng f6không nghĩ 90tới nụ ehôn không a4kịch liệt enày, lại 02nhấn nút 72"biến 3sói" dcủa Tùy 9Nhạc.
Tùy 3bNhạc ngậm 7môi của dcô nhẹ bnhàng gặm acắn, trên 5tay ráng 43sức ôm dchặt cô 1cvào trong 8ngực, để 4phần mềm f2mại của acô ma sát 9angực của edmình. Chiến 7Chiến bị 83hôn đến 45choáng đầu, bmà làn da dTùy Nhạc 6dần dần 2bị lửa 50thiêu đốt, 1vật thể bphía dưới 7ecũng bởi 9evì hôn và 5cyêu mà dần 2adần xao d1động, khiến 6anh không 3hề thoả 3emãn với 6asự tiếp 60xúc như agãi không 2eđúng chỗ 87ngứa nữa.
Bàn 6tay trượt fxuống eo, 4chui vào 74dưới quần cbáo, khi đụng 35trúng da 1thịt non bemịn, sức 29lực lập 8tức gia 4dtăng, chợt bchiếm lấy cphần phập 1ephồng mềm 5bmại. Xúc 91cảm cách 53áo ngực 6vẫn thật a3kinh người, 4Tùy Nhạc fchỉ cảm 1thấy một 72ngọn lửa 9ephun ra từ 0ađỉnh đầu, e7anh dùng 5dsức đẩy 5ngã người 7trong ngực 6ở trên dghế sofa.
Tùy 1Nhạc buông 85miệng cô 2cra, dùng 6sức ôm 10lấy cô, 8mắt thật 3sâu nhìn 5cô, kêu 7cô từng 8flần một 60như đứa 8trẻ: "Chiến 0Chiến…… 74Chiến Chiến, e0Chiến Chiến 9của anh……."
Chiến 80Chiến bị f8hơi lửa 5nóng bỏng etrong mắt feanh làm tan 9ra, sức d7lực khước 1từ cũng 64bởi vì 74phần thâm 3tình kia 43mà giảm 7đi. Mặc edù anh chỉ 6kêu tên f2của cô, f7nhưng lại 7giống như bdđang gọi b9bảo vật c4mình quý 5btrọng.
Khi aChiến Chiến 79thả tay 0xuống, áo 5ngực liền cbị kéo ccra, da thịt 8ctrắng như dtuyết thấp bethoáng lộ e0vẻ mê người 7dưới áo 50lót màu d3lam đậm, 7dTùy Nhạc 9khó kìm 7lòng nổi d3chui đầu avào trong 7một mảnh 88mềm mại 5kia. Vào elúc này 89Chiến Chiến 1thật sự 4như bị 0rút gân 24cốt toàn 3fthân, mềm benhũn mặc 1canh định ađoạt.
Chiến 7Chiến cảm 04thấy đôi 79tay nóng 48bỏng đã 38đưa thân 96thể nửa 1trần của 2acô vào một 9cơn lửa 1nóng. Lồng dngực trần dtrụi, kiên c6định che 4chở cô, 5cảm giác 16an toàn trước 0nay chưa ebcó khiến b7Chiến Chiến 5từ từ 6bình phục 5hô hấp, 8từ từ 14vươn tay, 9ôm chắc 87hông của 5fanh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT